Minh ngồi thẫn thờ trên gò đất, cánh tay trái cầm thương của hắn đã mỏi nhừ, đau nhức dữ dội. Nhưng hắn thủy chung không buông xuống được cây thương dài, đâm xuyên qua cái thân thể mà cách đây không lâu, còn đang hống hách trào phúng bọn hắn. Máu tươi chảy tràn trên cán thương, nhỏ tí tách trên gương mặt hắn, vậy mà Minh vẫn thủy chung như không biết.
Từ khi Hàn Vũ ngã xuống, tinh thần quân Hán đã triệt để hỏng mất, thay vì lao lên cố chiếm đoạt lại xác tướng quân bên mình, thì chúng quay lưng bỏ chạy. Nhưng chạy đi đâu được khi mà những tay thợ săn lành nghề người Việt vẫn đang rất kiên nhẫn theo đuôi. Chỉ phút chốc sau, trận chiến kỳ lạ này đã kết thúc. Đa số Hán binh ngã vào trong tay lũ rắn và ong, lại phần nhiều là bị tên độc bắn chết, thế nhưng thê thảm nhất vẫn là những tên xung phong lọt vào hố bẫy sâu.
Rồi bỗng dưng, trời đổ cơn mưa. Cơn mưa xóa tan hết những dơ bẩn của cuộc sống, nó kéo đi rắn rết, xua đuổi bầy ong. Nó mang lại sinh cơ vô hạn cho cây cỏ, nhưng nó, không thể cuốn đi nổi những cái xác nặng chịch, thành quả khôn lường của cuộc phục kích này.
Cho đến lúc này, những người dân quân Việt vẫn chưa hết run rẩy. Tên Sáng giục chạy ra từ trong quân trận, mắt hắn mở trừng trừng như đang cố gắng nhìn kỹ phía trước, nhìn kỹ cái chiến quả huy hoàng, mà đám người hỗn hợp bên mình vừa làm được, đã bao lâu rồi hắn mới được thấy cảnh này?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-nam-ky/153315/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.