Chương trước
Chương sau
Lần này đi du lịch cũng coi như là kết thúc viên mãn, những khúc mắc cũng đã được giải. Tử Tiêu rốt cuộc cũng đã từ biệt những ngày tháng tắm nước lạnh, từ nay về sau, ổ chăn sẽ có người ngủ cùng, cơm cũng có người uy, bất mãn thì có người giúp hắn giải tỏa – nghĩ như vậy, thật sự là quá thoải mái mà.
Bất quá, ngẫm lại cũng có vài điểm không vừa ý, kể từ khi trở lại nhà cổ, số lần thân mật của hai người chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mộc Á Tùy dốc hết tâm trí đọc những tư liệu, chẳng những đem những bức thư tín ở trong kho lấy ra, mà cậu còn căn cứ vào thời gian phân loại chúng, sau đó so vài cái, chọn một vụ án hảo hảo nghiên cứu.
Đối với việc này, cậu làm vô cùng cẩn trọng, gần như là quên ăn quên ngủ, làm cho Thanh Hiện – người luôn thích sai sử người khác, cũng đã ra mặt khuyên ngăn cậu. Tuy nhiên, hắn làm vậy chủ yếu là do Tử Tiêu đã đem khí áp thấp của mình ra dọa người.
Đối với lời khuyên bảo của Thanh Hiện, Mộc Á Tùy rất cảm động, nhưng mà vẫn uyển chuyển cự tuyệt.
Dùng lời của cậu mà nói, thân là người mỗi tháng nhận lương 2 vạn, nếu không làm gì hết, thì cảm thấy rất xấu hổ khi nhận khoản tiền lương này. Thanh Hiện khóe miệng run rẩy một chút, không có đáp lời.
Mộc Á Tùy liều mạng làm việc như vậy, kỳ thật là có tư tâm. Cùng với Tử Tiêu kết giao, cậu có cảm giác, có điểm không thực. Loại không chân thực này chính là – thân phận của hai người có khoảng cách quá lớn.
Tử Tiêu gia thế hảo, năng lực mạnh, cộng thêm người cũng đẹp mắt. Hoàn toàn trái ngược với cậu, Mộc Á Tùy cảm thấy bản thân vô cùng thê thảm.
Nếu như ngay từ đầu, không có những chuyện kia xảy ra, có lẽ cậu cả đời này cũng sẽ không xuất hiện ở đây. Mộc Á Tùy hoảng loạn nghĩ, trong nội tâm muốn bản thân trở nên mạnh mẽ! Cái người nam nhân mặt lạnh Hồng Tần kia khiến cho cậu rất kiên định điểm này.
Nhưng mà, tuy Mộc Á Tùy muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng cũng có giới hạn. Như những người ở trong nhà cổ đều có pháp lực, cậu thì cả đời này cũng chẵng có được. Cho nên, nếu không thay đổi được về 'chất' thì cũng chỉ có thể thay đổi về 'lượng'. Trở thành một cao thủ phá án!
Bên này cậu khẩn trương tiến hành ý định của mình, án mà phán quan Tô Danh Lễ giao phó thì lâm vào cục diện bế tắc. Tử Tiêu muốn tự mình đuổi theo Hồng Tần, nên ném vụ án cho Thanh Hiện. Lông mày Thanh Hiện thoáng cau lại mấy lần – hơn chục oán linh cũng đã bắt về gần hết, những oán linh chưa bắt được thì chuyển sang cho người khác làm là được rồi.
Thanh Hiện một phen tính toán, đem vụ án này ném cho Bạch Diễn. Chưa kịp tưởng tượng khuôn mặt vui mừng của Bạch Diễn bưng lấy tư liệu, đã bị Hắc Liêu ngăn cản nói
"Những ngày gần đây, hai chúng tôi đều bề bộn rất nhiều công việc, nên chúng tôi cần tìm người hỗ trợ"
- ---
"Đó chính là nguyên nhân mà chúng tôi tìm cậu"
Hắc Liêu dấu đi tia tính toán trong mắt, bày ra bộ dáng hết sức thành khẩn, khiến Mộc Á Tùy rất cảm động, nghiêm túc vỗ ngực thề. Vì vậy liên minh giữa ba người được thành lập
Hắc Liêu âm thầm giơ tay làm chữ 'V' trong lòng, trên mặt cũng bất động thanh sắc. Có Mộc Á Tùy giúp đỡ, chẵng khác nào có Tử Tiêu làm chỗ dựa!
Lúc Thanh Hiện biết được việc này, vốn cũng không muốn quan tâm, nhưng là cái án tử này đi một vòng lại quay về trên tay của Tử Tiêu, hắn cũng có chút kiêng kỵ, cho nên dựa trên tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, liền giúp đỡ 3 người kia, phân nhỏ nhiệm vụ.
"Nhân gian dương khí nặng, vì vậy hơn mười oán linh này, nhất định đã mất đi một phần âm khí, vì vậy chúng sẽ không tách nhau ra, như vậy tìm chúng cũng giảm bớt khó khăn"
Ngón tay Thanh Hiện sờ trên mặt bàn, nghiêm túc nói
"Dựa vào những gì đã được điều tra lúc trước, địa điểm cư ngụ của bọn chúng đã có, nhưng những oán linh đó đang bám lên thân của người nào, thì các người phải đi điều tra từng người một. Đây là ảnh của những người đó, các người nhìn một cái"
.......
Sau nửa tiếng nhìn hình, ba người liền quay mặt nhìn nhau. Cuối cùng Hắc Liêu là người thiếu kiên nhẫn nhất nói
"Anh là muốn chúng tôi giả trang thành sinh viên của đại học J?"
Thanh Hiện nhướn mày "Những thứ cần chuẩn bị đã được ghi rất rõ rồi"
"Chính là..." Bạch Diễn giúp đỡ tình nhân nói "Hắc Liêu căn bản không có điểm nào nhìn giống như sinh viên đại học!"
"Cậu nói là hắn là đã rất già?"
"......" Bạch Diễn cùng Hắc Liêu song song ngậm miệng, đem hết ánh mắt dồn lên người Mộc Á Tùy. Ý tứ đều là muốn cậu hiện giờ hãy xuất ra bản lĩnh của 'phu nhân lão đại'. Mộc Á Tùy không phụ sự mong đợi của mọi người, hắng giọng hai tiếng, đứng lên nhìn Thanh Hiện nói
"Kế hoạch này...."
"Ân?"
"Thật sự quá tuyệt vời"
Cậu rất kích động nắm chặt tay "Tôi đều quên mất cuộc sống đại học là như thế nào rồi! Hơn nữa, đại học J chính là một trong 10 trường đại học tốt cả nước, bời vì bên trong toàn mỹ nữ như mây....."
"Mỹ nữ như mây? Hử?"
Giọng nói quen thuộc được ép thấp đến cực điểm vang lên, ẩn chứa lửa giận. Thân thể Mộc Á Tùy cứng lại, không dám quay đầu. Cũng không đợi Mộc Á Tùy quay đầu xin tha, giây tiếp theo, Tử Tiêu đã mang Mộc Á Tùy xuất hiện trên chiếc giường lớn trong phòng.
Tuy đã chuyển tới căn phòng này ở mấy ngày, thế nhưng Mộc Á Tùy vẫn không thể nào thích ứng được với ra giường có màu sắc trắng đen đối lập mãnh liệt, lại đặt ở trong căn phòng sắc thái cổ kính như vậy, nhìn cực kỳ không thích hợp. Còn chưa nghĩ xong, cả người cậu đã bị đặt trên giường, tiếp theo sau đó chính là thân mình của Tử Tiêu phóng tới. Hiện tại, đối với người đang bị giận đến nổi lửa như Tử Tiêu, bất cứ lời giải thích gì vào lúc này đều là dư thừa.
Cho nên, Mộc Á Tùy chưa kịp nói chuyện, đã bị những nụ hôn mãnh liệt của Tử Tiêu làm cho đầu óc choáng váng. Tuy nói là hôn, nhưng thật ra là giống như bị cắn xé hơn. Tử Tiêu không chút lưu tình ở trên người Mộc Á Tùy trồng đủ loại 'ô mai', tay cởi quần áo cậu càng thêm linh hoạt, chỉ cần một chút công phu đã đem Mộc Á Tùy lột ra sạch sẽ
( ô mai: "Hickey" có nghĩa là dấu hôn ma ca rồng a~~, mấy cái chấm đỏ đỏ ý)
......
Đến khi Mộc Á Tùy lần nữa khôi phục được ý thức thì trời cũng đã về khuya. Đại khái là từ lúc hai người quay lại nhà cổ cũng chưa có làm nhiều, cho nên cúc của Mộc Á Tùy cũng không được co giãn gì nhiều. Lần này lại bị Tử Tiêu thô bạo lăn qua lăn lại một phen, Mộc Á Tùy đau đến hít khí. Tử Tiêu bên cạnh lông mi run run, hô hấp vững vàng. Mộc Á Tùy thấy vậy liền giận! – Người này thật không biết xấu hổ, còn dám giả bộ ngủ! Hắn là do mấy ngày này thấy Mộc Á Tùy bộ dáng cứ bận rộn, khiến hắn hiu quạnh nhiều ngày, đâm ra dục cầu bất mãn, liền nương theo cơ hội này mà đem người ăn!
Ngày hôm sau, Bạch Diễn cùng Hắc Liêu đã bị Thanh Hiện ép buộc mặc đồ như sinh viên đại học. Bạch Diễn lớn lên khá tốt, trắng trẻo, nên khi nhuộm tóc đen trở lại, mặc áo T-shirt thoạt nhìn tựa như tiểu nam sinh 17, 18 tuổi. Về phía Hắc Liêu thì hơi phiền toái một tý, xưa nay hắn mặc áo liệm đã quen, nên khi muốn làm hắn trở nên hoạt bát một tý lại liền khó khăn vô cùng.
(áo liệm: áo của người chết, câu này cũng có ý nói là anh Hắc Liêu đã luôn quen để khuôn mặt người chết, nên khi giờ muốn ảnh trở thành tiểu nam sinh hoạt bát thì.... có thể sao? (¬_¬;))
Cuối cùng Thanh Hiện đành chịu chấp nhận, trong trường đại học cũng khó tránh có 2,3 tên quái thai mà, không phải sao – hắn thầm an ủi chính mình như thế. Vì vậy, trong phân đội nhỏ gồm 3 người này, chỉ còn lại Mộc Á Tùy đang đứng một bên nâng eo, mặt rất giống như bị táo bón.
Theo lý mà nói, Mộc Á Tùy chính là sinh viên vừa mới tốt nghiệp, như vậy giả làm sinh viên là điều cậu chắc chắn làm tốt nhất. nhưng tối qua lại bị Tử Tiêu lăn qua lăn lại một phen, khuôn mặt căng cứng, nghiêm túc lại còn u ám, thoạt nhìn giống như mới bị chủ nhiệm
Thanh Hiện nhìn 3 người trước mặt, sau đó nói
"Hiện tại nhiệm vụ của 3 người chính là, tìm ra những sinh viên đang bị những oán linh bám trên thân kia, phải trục xuất nó ra mà không làm tổn thương đến ký chủ"
Hắn dừng lại một chút, đề cao âm lượng sục sôi nói
"Việc này, chỉ cho phép thành công, không được phép thất bại!"
(Anh làm như đi đánh giặc zậy á...)
"Vâng!" Bạch Diễn noi theo nghi thức chào của quân đội nói, ánh mắt của Mộc Á Tùy cũng sáng rực lên, nhưng nhìn thấy Tử Tiêu ở phía sau lưng Thanh Hiện thì tối lại. Hắc Liêu thì còn đang bất mãn với trang phục mình đang mặc trên người, gương mặt lạnh lùng không nói lời nào.
Phân đội nhỏ 3 người nhìn không được tự nhiên cứ như vậy bắt đầu đi. Nhìn thấy bọn họ đi xa, Thanh Hiện cùng không quay đầu lại nói
"Không đuổi theo? Không phải lo lắng ở đó mỹ nữ như mây sao?"
Trong lời nói lộ rõ vẻ trêu ghẹo. Tử Tiêu nhếch khóe miệng nói "Tôi có ý này", Tử Tiêu híp mắt cười nhìn Thanh Hiện "Truy tìm tung tích tên kia liền giao cho Lý Tránh đi làm"
Thanh Hiện ngẩn người – trách không được, trong khoảng thời gian này hắn không có đến quấn lên người mình nữa. Đè xuống nội tâm đang dao động, Thanh Hiện xoay người đi trở về nhà cổ, Tử Tiêu nhếch miệng
"Tính tình đúng là không được tự nhiên"
........
< Tiểu Phiên Ngoại >
Vào một ngày, Mộc Á Tùy sau khi cùng Tử Tiêu cơm nước xong, ngồi trên giường xem ti vi. Cái ti vi này có luôn bộ đầu thu DVD, là Tử Tiêu mua về - mục đích là gia tăng tình thú. Tiết mục trên TV rất nhàm chán, ánh mắt Tử Tiêu liền chuyển lên người ngồi bên cạnh đang xem rất nhập thần – Mộc Á Tùy.
"Cái này có cái gì đẹp mắt?" Tử Tiêu ghé đầu sát bên cạnh Mộc Á Tùy.
Vẻ mặt Mộc Á Tùy có chút hoài niệm nói
" Cái đó, khoảng thời anh trở thành tiểu thịt viên, liền thấy cái gì đẹp mắt đều muốn tiếp cận! Ai, lúc đó anh có chút đáng yêu hơn bây giờ nhiều, không bằng biến trở về đi?"
Mộc Á Tùy chờ mong nhìn hắn. Tử Tiêu mỉm cười
"Cũng không phải là không thể"
Mộc Á Tùy hai mắt sáng bừng, Tử Tiêu nói tiếp
" 1 đổi 1 "
Tuy lời nói không đầu không đuôi, nhưng Mộc Á Tùy nghe vẫn hiểu, mặt lập tức nhiễm đỏ.
ấp úng nửa ngày, Mộc Á Tùy rốt cuộc cũng đồng ý. Cậu cũng không có tham lam, một tháng xem một lần là đủ rồi.
vì vậy, sau khi tắm rửa xong đi ra, cậu liền nhìn thấy tiểu thịt viên màu tím đáng yêu đang nằm trên giường. Mộc Á Tùy gào lên, chạy tới cọ cọ, ôm tiểu thịt viên đi ngủ. Ngày hôm sau tỉnh lại, Tử Tiêu đã biến trở về, hắn lại hướng cậu gào lên đòi phúc lợi.
.....
Mộc Á Tùy đau lưng đứng lên, Bạch Diễn bưng chén cháo gà tới an ủi Mộc Á Tùy
"Á Tùy, anh cùng lão đại tình cảm thật tốt"
Bạch Diễn vẻ mặt chân thành nhìn cậu, hiển nhiên đối với hiện tượng 2, 3 ngày lại 'eo đau nhức' của cậu vô cùng đồng tình cùng khâm phục.
Mộc Á Tùy cắn răng
"Đây đều là vì tiểu thịt viên...."
Bạch Diễn trong nháy mắt khó hiểu. Mộc Á Tùy liền đem tiền căn hậu quả nói ra, liền khiến cho người phản ứng trì độn như Bạch Diễn cũng phải phá lên cười, suýt chút nữa thì cười đến sốc hông
"Chúng tôi tuyệt đối là không có biện pháp biến trở về nguyên bản, cho dù là lão đại cũng không thể, cho nên..." Cậu rất muốn nói nhưng lại thôi.
Sau khi nghe Bạch Diễn nói vậy, mặt của Mộc Á Tùy liền đen như đáy nồi, nhảy xuống giường tìm kiếm một hồi, rốt cuộc ở dưới giường tìm thấy một vật thể - bị xì hơi, nhưng nhìn có dạng hình cầu, lại thêm có màu tím, thoạt nhìn cô cùng quen thuộc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.