Edit: Hìn
Beta: Thu Hà
Checker: chưa check
***
Tôn Sâm do dự nhìn Ninh Phỉ rồi nói: "Nếu là con rắn cái có hoa văn màu nâu đậm... Thì có thể ta đã từng nhìn thấy qua."
Lãnh thổ bộ lạc nằm ở biên giới phía xa hướng bắc, có không ít bộ lạc Lang tộc, nhưng hầu hết các bộ lạc nhỏ đều đã bị sáp nhập vào các bộ lạc khác. Những bộ lạc bị sáp nhập không phải bị tấn công mà là tự nguyện đi đến các bộ lạc khác.
Bởi vì không biết từ khi nào bộ lạc của họ đã xuất hiện một con rắn to.
Thủ lĩnh của bộ lạc nhỏ từng muốn đuổi con rắn ra ngoài, nhưng từ khi có hai người hi sinh thì hắn đã lập tức rút khỏi lãnh thổ và nhờ các bộ lạc khác giúp đỡ. Tôn Sâm cũng từng giúp, nhưng chỉ nhìn từ xa đã sợ muốn chết.
"Nó quá lớn, phần thân của con rắn này còn lớn hơn A Chinh, nó có thể nuốt chửng một con bò rừng trong một lần cắn!"
Hiện giờ trong bộ lạc Ninh Chinh là lớn nhất, mặc dù vẫn chưa trưởng thành hết nhưng thân người đã dài gần ba mét, lớn hơn cả Đại Thạch của bộ lạc báo. Tuy nhiên, cơ thể của Đại Thạch sau khi trưởng thành sẽ không thay đổi nhiều, còn Ninh Chinh thì vẫn sẽ tiếp tục lớn lên.
"Anh có để ý rằng tất cả động vật trên thế giới này đều rất lớn không?" Mục Vân Sở đi về phía Ninh Phỉ hạ giọng nói: "Một con hổ dài hơn ba mét chưa tính đuôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-mieu-gay-dung-su-nghiep-hang-ngay/3645583/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.