Đối với thú nhân, có thể an ổn sống đến già, quả thật là một điều vô cùng xa xỉ. Khi họ buộc phải rời khỏi bộ tộc, hy vọng duy nhất là có đủ một bữa ăn no và một nơi để chống chọi với mùa đông lạnh lẽo. Nhưng vì cái lạnh thấu xương cùng cơn đói khát kéo dài, bọn họ thường không thể sống qua được mùa đông thứ hai...
Càng không nói đến những thú nhân đó bị bệnh hay bị thương nặng, dù cho trước kia họ có cường tráng mạnh mẽ ra sao, sau khi bị đuổi khỏi bộ tộc, lang thang phiêu bạt, không có một chút tôn nghiêm nào mà chết đi, trở thành thức ăn cho những loài động vật khác.
Ở thời đại thú nhân này, dù cho tạm thời không xuất hiện những hoang tưởng viển vông quá mức như việc con người thường ảo tưởng về thần thánh và cầu nguyện cho những kỳ vọng bản thân, nhưng Lão Thạch Đầu vẫn như cũ, không cần người dạy vẫn học được cách chắp tay trước ngực, cung kính hướng về phía Ninh Phỉ quỳ lạy.
"Cảm tạ Thần Thú, cảm tạ sứ giả."
"Cảm tạ Thần Thú, cảm tạ sứ giả!!!"
Nhìn dáng vẻ ấy của lão, những thú nhân khác cũng không nhịn được mà học theo, hướng về phía Ninh Phỉ bày tỏ lòng biết ơn chân thành nhất.
Ninh Phỉ đối diện với một đám thú nhân quỳ xuống trước mặt mà lông dựng ngược lên, dù sao anh cũng là một bộ đội lớn lên trong thời đại mới, sống dưới lá cờ đỏ, làm sao chịu được tình huống này! Hơn nữa anh cũng không hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-mieu-gay-dung-su-nghiep-hang-ngay/3343510/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.