Trong cơ mê Hàn Liên Vũ như được cứu, cậu từ từ lấy lại ý thức cố gắng mở mắt ra. Trước mặt Hàn Liên Vũ bây giờ là một màu đen tối của tán cây, "chẳng lẽ đây là địa ngục mà cha thường nhắc?" Mặc dù đầu cậu nghĩ vậy, nhưng ý thức cho cậu biết không phải. Chợt nhớ ra Hàn Tâm, cậu cố vươn mình ngồi dậy, quay sang tìm kiếm bóng dáng của Hàn Tâm, cô bé cần được đưa ra khỏi đây nhanh chóng. Khi mắt Hàn Liên Vũ đã quen với bóng tối, thấy chân của Hàn Tâm được sơ cứu, băng bó cẩn thận. Kế bên đó là một cô gái mặc đồ trắng, tóc được búi cao gọn gàng ngồi cạnh Hàn Tâm. Phía sau Hàn Liên Vũ bị thứ gì đó đẩy đẩy, quay sang cậu thấy một con gấu thật to, Hàn Liên Vũ giật mình lùi về phía Hàn Tâm.
"Nhóc đừng sợ, God không làm hại em đâu." Một bàn tay đặt lên vai Hàn Liên Vũ kèm theo đó là một nụ cười tươi. Hàn Liên Vũ lấy lại bình tĩnh, ngồi ngay ngắn quan sát tình trạng của Hàn Tâm. Đột nhiên cậu lên tiếng: "Chị là ai? Tại sao chị lại cứu chúng tôi?" Hàn Liên Vũ không biết cô gái trước mặt có hiểu những gì mà cậu nói hay không? Dù tiếng anh có phổ biến nhưng cũng sẽ có người không biết đến.
Cô gái mở to mắt nhìn Hàn Liên Vũ khiến cậu phải suy nghĩ: "Chị ta không biết tiếng Anh thật." Cô lấy tay kéo mạnh má của mình, con mắt trợn lên, hạ giọng xuống định hù cậu bé trước mắt bằng tiếng Anh: "Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-lan/2886641/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.