Chương trước
Chương sau
Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả ồ trong không gian nhẫn Linh La, căn bản là không thể nghiên cứu tỉ mỉ được phương pháp sử dụng của nó, mà Hạ Ngôn lại không dám tùy tiện lấy Hỗn Nguyên Nhân Tham Quà ra ngoài không gian nhẫn Linh La, bởi vì như vậy rất có thể Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả sẽ biến mất.
 
B a quả Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả này, là Hạ Ngôn thật gian nan mới lấy được ở tầng thứ một trăm giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Hạ Ngôn cũng không có nắm chắc mình còn có cơ hội tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều nữa hay không, đương nhiên không thể tùy tiện mạo hiềm thửnghiệm.
 
"Được rồi! Ta trước không cần sử dụng ba quả Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả này, dù sao với thực lực của ta hiện tại, cũng đủ để ứng phó với lão già Thương Ẩn kia." Ngay sau đó Hạ Ngôn thu hồi ý niệm trong đầu, ánh mắt chợt lóe sáng.
 
"Chờ sau khi rời khỏi đây đánh bại Thương Ẩn, vạch trần bộ mặt gian ác của Thương ẲĩL rồi hãy nghĩ biện pháp sử dụng Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả cũng không muộn."
 
"Ồ!"
 
Đúng lúc này, Hạ Ngôn cảm giác được Tháp Thời Gian bị chấn động mãnh liệt, đường như là bị một lực lượng thật lớn tác động mạnh lên nó. Tháp Thời Gian là bảo vật thời gian đo Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự tay luyện chế, chất liệu sử dụng đều rất cứng rắn, dao động năng lượng bình thường căn bản là không thể phá hủy nó, mà hiện tại Hạ Ngôn lại cảm nhận được rõ ràng Tháp Thời Gian có dấu hiệu Sụp đổ.
 
"BI phát hiện rồi!" Gần như chỉ trong nháy mắt, Hạ Ngôn liền nghĩ tới chuyện gì xảy ra, nhất định là Tháp Thời Gian đã bị Thương Ẩn kia phát hiện.
 
"Hừ! Bậy giờ ta cứ từ trong này đi rạ đề xem ngươi làm thế nào cướp được nhẫn Linh La của ta." Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, thân ảnh hóa thành một luồng hào quang, biến mất trong không gian tầng thứ bạ Tháp Thời Gian. Ngay sau đó, Hạ Ngôn hiện ra bên trong bảo vật không gian của Thương Ẩn.
 
- Ha ha! Rốt cục đi ra rồi, để xem ngươi lần này chạy đâu cho thoát!
 
Thương Ẩn nhìn thấy Hạ Ngôn xuất hiện, lập tức phát ra tiếng cười ha hà Lúc này hắn dùng ý niệm huyễn hóa ra thân ảnh, đứng cách Hạ Ngôn chỉ có vài trăm thước.
 
- Thương Ẩn! Ta vì sao phải chạy?
 
Hạ Ngôn cười nhìn về phía Thương Ẩn, sắc mật đột nhiên hơi biến đổi, nhíu mày nói tiếp:
 
- Không đúng! Nơi này. đãy là một không gian độc lập.
 
- Đúng vậy, Hạ Ngôn! ở trong không gian này ta chính là chúa tể, bất kể ngươi làm thế nào cũng trốn không thoát.
 
Thương Ẩn cười lạnh nhìn Hạ Ngôn nói, trong mắt chớp lóe ra vẻ hung ác.
 
- Phải không?
 
Hạ Ngôn lại cười nhạt nói, không có vẻ khẩn trương chút nào. Điều này khiến trong lòng Thương Ẩn hơi chấn động.
 
- Xem ra, đây là một kiện bảo vật không gian. Thương Ẩn! Ngươi cho là bảo vật không gian của ngươi có thể vây khốn được ta ư? Hiện tại, hãy xem ta phá hủy bảo vật không gian của ngươi." Vừa nói, Hạ Ngôn vừa vận dụng linh lực màu vàng, công kích thẳng vào bức tường không gian của bảo vậthìóh thành.
 
- Đồ ngu dốt!
 
Thương Ẩn Phi cười một tiếng:
 
- Vọng tưởng phá hủy bảo vật không gian của ta? Thật đúng là ngu dốt! Bảo vật không gian này tương liên cùng tinh thần của ta, coi như là một bộ phận thân thể của ta ở trong bảo vật này, hết thảy đều do ta làm chủ, cho dù lực lượng của ngươi cường đại mấy đi nữa, cũng sẽ bị không gian tự động hấp thu. TrừPhi.
 
Thương Ẩn dường như là khán giả xem biểu diễn, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn đánh ra từng quyền, trong miệng nói như thế
 
- Cái gì? Không xong!
 
Thương Ẩn nói còn chưa dứt lời, hắn liền nhìn thấy bức tường không gian độc lập hình thành do bảo vật không gian của mình, đã bắt đầu Sụp đổ vỡ vụn.
 
- Điều này sao có thể? Hắn như thế nào có thể phá hủy được bảo vật không gian của ta? Không có khả năng! Trừ Phi là có thực lực vượt qua ta, bằng không không có khả năng phá hủy được bảo vật không gian của ta
 
Thương Ẩn biến sắc, kinh ngạc nhìn không gian đang Sụp đổ.
 
"Vèo!"
 
Hạ Ngôn từbên trong không gian vỡ nát, lắc mình một cái liền bay ra ngoài
 
-Ổ?
 
"Đây là trong cung điện? Thương Ẩn cư ngụ trong Vọng Thiên Cung Điện, xem ra tòa cung điện này chính là Vọng Thiên Cung Điện." Hạ Ngôn nhìn cảnh vật bốn phía, các ý niệm rất nhanh xoay chuyển trong đầu.
 
"Phía sau Vọng Thiên Cung Điện, là chỗ thanh tu của các nhân vật cường đại trên núi Thủ Vọng."
 
"Tốt han là ra ngoài Vọng Thiên Cung Điện, Thương Ẩn kia khẳng định sẽ truy đuổi theo ta." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, thân hình dĩ nhiên hóa thành pháp tắc, trong thời gian ngắn liền thoát ra ngoài ngọn núi trung ương.
 
"Quả nhiên lợi hại phạm vi pháp tắc ta nắm trong tay, không ngờ đã có thể đạt tới hơn vạn dặm." Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tắc, lập tức liền biết phạm vi khu vực mình có khả năng hoàn toàn nắm trong tay.
 
Trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, dù pháp tắc của Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng có thể nắm trong tay phạm vi không gian, cũng Chỉ có bán kính năm mươi thước.
 
Mà hiện tại, lại có thể hoàn toàn nắm trong tay khu vực không gian bán kính cà vạn dặm. Mà khu vục không gian có thể khống chế lại còn khổng lồ hơn, đạt tới còn hơn ngàn vạn dặm.
 
Hoàn toàn nắm trong tay và khống chế, đó hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Tu luyện giả hoàn toàn nắm trong tay khu vực, thi ở trong khu vực đó, gần như là không gì không làm được. Thậm chí, có thể nghịch chuyển thời gian. Còn không gian không chế thì không làm được vậy.
 
"Vù!"
 
Hạ Ngôn vừa mới bay ra ngoài ngọn núi cao nhất, Thương Ẩn liền điên cuồng đuổi tới, hắn dùng ý niệm tập trang vào Hạ Ngôn, phát hiện Hạ Ngôn rời khỏi ngọn núi trung ương, sau đó. không ngờ không có tiếp tục chạy trốn, mà ngừng lại.
 
Trong phút chốc, Thương Ẩn liền đến gần chỗ Hạ Ngôn, nhìn thấy thân ảnh Hạ Ngôn dần dần hiện ra.
 
- Hạ Ngôn! Không ngờ ngươi đã đột phá tới cảnh giới Thần chủ rồi.
 
Thương Ản âm trầm nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, khóe mắt co giật dồn dập, trong mắt lóe ra tia sáng hung tợn.
 
- Đúng vậy! Xem ra kế hoạch của ngươi lại thất bại rồi!
 
Hạ Ngôn híp mắt cười, nhìn về phía Thương Ẩn.
 
- Hừ, tiểu tử! Ngươi cho là bước vào cảnh giới Thần chủ, thì có thể đủ sóc chống lại ta sao?
 
Thương Ẩn hừ lanh một tiếng, khí tức đột nhiên tăng lên, lực lượng pháp tắc trong không gian đao động kịch liệt, hình thành tầng tầng tám chắn kín mít, bao phủ Hạ Ngôn ở bên trong.
 
Lúc này. đường như hắn còn lo lắng Hạ Ngôn sẽ chạy trốn.
 
- Thương Ẩn! Ngươi cho là bây giờ còn có thể giết chết ta cướp lẩy nhẫn Linh La sao?
 
Hạ Ngôn khẽ giơ hai tay lên, ý niệm chuyển qua, từng đạo lực lượng pháp tắc cũng hình
 
thành gợn sóng, rất nhanh lan tiàn ra khắp bốn phía không gian.
 
Lực lượng pháp tắc của hai người, ở trong không gian không ngừng va cham, đan xen vào nhau, không ngừng cắn nuốt lẫn nhau, hỗn loạn. Trong thời gian rất ngắn toàn bộ không gian đều biến thành một mảng tối đen, ánh sáng mặt trời hoàn toán không thể chiếu xuống mảng không gian này.
 
Bên ngoài lực loạng pháp tắc, nếu như có người nhìn vào, sẽ phát hiện những ánh sáng kia hoàn toàn vặn vẹo, hình thành cảnh vật hình xoắn trông thật đáng sợ.
 
- Tiểu tử! Bây giờ ngươi giao ra nhẫn Linh La, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng.
 
Thương Ẩn truyền âm hung tợn nói với Hạ Ngôn. Hắn nhìn thấy Hạ Ngôn thúc động lực
 
lượng pháp tắc, trong lòng không khỏi có phần không nắm chắc, cho nên lại tiếp tục uy hiếp Hạ Ngôn như thế
 
- Thương Ẩn! Muốn nhẫn Linh La? Ngươi quả thực là nằm mơ!
 
Hạ Ngôn nhưng không có truyền âm, mà là lớn tiếng nói, thanh âm truyền khắp toàn bộ núi Thủ Vọng.
 
- Ồ? Người nào kêu to tên của Chưởng Khống Giả vậy?
 
- Nhẫn Linh La? Người kia đang nói nhẫn Linh La!
 
Tu luyện giả ở khắp nơi trên núi Thủ Vọng. nghe được câu nói của Hạ Ngôn, đều sửng sốt ngây người sau đó rất nhanh bay về hướng chỗ hai người giao chiến. Đây đúng là kết quả Hạ Ngôn mong muốn.
 
- Mau nhìn kìa, đó là Chưởng Khống Giả đại nhân, mà đứng đối điện là một tu luyện giả. ổ! Như thế nào vị tu luyện giả kia giống như Đông Ngữ vậy?
 
Một gã Chấp sự núi Thủ Vọng, nhìn thấy hai bóng người trong không gian lực lượng pháp tắc đan vào nhau.
 
Tuy rằng bên trong không có ánh sáng, nhưng những tu luyện giả núi Thủ Vọng này, vẫn có thể dùng ý niệm thấy rõ lảng bóng người trong không gian u tối kia. Đương nhiên, ý niệm của tu luyện giả bình thường thì căn bản không thể thẩm thấu vào được.
 
- Quả thật là Đông Ngữ! Như thế nào có thể, hắn như thế nào đột phá đến cảnh giới Thần chủ rồi?
 
- Điều này quả thực khó có thể tin, không ngờ hắn lại đang đối chiến cùng Chưởng Khống Giả đại nhân, thật không biết sống chết.
 
Tu luyện giả núi Thủ Vọng, đều sôi nổibàn tán. Tu luyện giả của bảy ngọn núi tập trung tới hơn phân nửa, trong đó có không ít nhân vật trưởng lão cảnh giới Thần chủ.
 
- Đó là Hạ Ngôn!
 
ở bên trong đám người, Thương Tử Danh vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, liếc mắt một cái liền nhận ra ngay. Lúc này tầm tình của hắn cũng rất phức tap, trong lòng hắn vẫn luôn ôm mối căm thù, muốn sớm ngày bước vào cảnh giới Thần chủ, sau đó đánh chết Hạ Ngôn để báo thù cho con minh. Nhưng hiện tại lại tận mắt thấy Hạ Ngôn đã là cảnh giới Thần chủ, hơn nữa đang đối địch cùng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Thực lực như vậy, cho dù chính hắn cũng đột phá đến cảnh giới Thần chủ, cũng đúng là đuổi theo không kịp.
 
Nghĩ đến đây, Thương Tử Danh không khỏi nhẹ giọng thở dài khẽ lắc đầu. Nhưng ngay sau đó ánh mắt hắn chợt lóe sáng, lại nhe răng cười thấp giọng nói:
 
- Hạ Ngôn đây là muốn chết, lại dám đối nghịch cùng Chưởng Khống Giả đại nhân, hắn chết chắc rồi!
 
- Thương Tử Danh! Đây là Đông Ngữ, ngươi vì sao nói hắn là Hạ Ngôn?
 
Một tu luyện giả đứng bên cạnh Thương Tử Danh, nghi hoặc nhìn Thương Tử Danh, hắn nghe được lời lẩm bẩm của Thương Tử Danh.
 
- Đông Ngữ chính là Hạ Ngôn!
 
Thương Từ Daah liếc mắt nhìn tu luyện giả kia, nói.
 
- Ngươi muốn chết!
 
Trong lúc rất nhiều tu luyện giả núi Thủ Vọng đã chạy tới đây, Chưởng Khống Giả Thương Ẩn giận dữ, trực tiếp huy động một đạo kiếm khí chém ra. Lực lượng pháp tắc hắn hoàn toàn không thể áp chế Hạ Ngôn, Chỉ có thể sử dụng Pháp Tắc Thần Khí công kích trực tiếp nhất. Pháp Tắc Thần Khí mang theo sát khí ngút trời, nhanh chóng đâm tới thân mình Hạ Ngôn.
 
Năng lượng kinh người trực tiếp xuyên thấu qua hư không u tối. Từ rất xa nhìn lại, Chỉ có thể nhìn thấy hào quang chợt lóe sáng một cái, đã tới bên cạnh Hạ Ngôn.
 
- Thương Ẩn! Ngươi không xứng làm Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, bởi vì ngươi căn bản là không có tư cách này. Ngươi. ngay cả tín vật nhẫn Linh La của Chưởng Khống Giả cũng không có, không ngờ muốn trở thành Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.
 
Hạ Ngôn lớn tiếng nói. Còng lúc đó. khí cơ của hắn gắt gao tập trung vào kiếm quang khủng bố của Thương An phát ra, cảm giác được kiếm khí đã tới sát bên mình, trong lòng vừa động.
 
"Bại Na Di Thuật!"
 
Tâm niệm vừa chuyển, sử đựng ra Đại Na Di Thuật, Hạ Ngôn dễ dàng tránh thoát được công kích của kiếm khí Thương Ẩn.
 
- Ha ha! Ta hiện tại đang sử dụng chính là thần thông ghi trong Linh La tâm pháp tên là Đại Na Di Thuật. Thương Ẩn! Ngươi có thể thi triển dược Đại Na Di Thuật không? Nếu ngươi có nhẫn Linh La, như vậy tất nhiên phải học tập bí pháp thần thông ghi lại trong đó chứ!
 
Hạ Ngôn lớn tiếng nói.
 
Nghe vậy, Thương Ẩn tức nghẹn, sắc mặt một màu xanh mét, hắn hoàn toàn không biết các loại thần thông trong Linh La tâm pháp. Bởi vì, hắn chưa bao giờ có được nhẫn Linh La.
 
- Thật đáng giận! Chết tiệt! Hôm nay ta phải giết ngươi!
 
Thương Ẩn phẫn nộ ngút trời, toàn thân kim quang bốc lên vạn trượng, tán phát ra từng đạo tinh thần lực không màu sắc Người bình thường không nhìn thấy. nhưng Hạ Ngôn cũng có thể nhìn ra được, tinh thần lực của Thương Ẫn hình thành từng sợi vật chất, đang bao tiùm lại hướng thân thể của mình. Nếu bị những tinh thần lực này bao bọc, như vậy Hạ Ngôn sẽ rất khó sử dụng thần thông Đại Na Di Thuật tránh né công kích tiếp theo của Thương Ẩn.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.