Chương trước
Chương sau
Biểu tượng của pháp tắc đại viên mãn là thay đổi lực lượng pháp tắc tồn tại trong không gian. Lực lượng pháp tắc là quy tắc, quy luật, pháp tắc, trật tự, vận chuyển trong thiên địa; toàn bộ vũ trụ đều là loại pháp tắc này duy trì các loại trật tự tự nhiên. Khống chế lực lượng pháp tắc vốn chính là làm đảo ngược quy luật vận chuyển tự nhiên trong vũ trụ, cho nên muốn thay đổi quy luật pháp tắc gần nhưlà chuyện không có khả năng.
 
Nhưng nếu tu luyện giả đã bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên man. thì có thể làm được điều này.
 
Tỷ như nói, Hạ Ngôn nếu đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, là có thể thay đổi tình huống, hình thái vận chuyển của pháp tắc ở bốn phía quanh mình, có thể thay đổi cấu hình thời gian và không gian, có thể khống chế thời gian, không gian ngưng lại, tĩnh lặng.
 
Chỉ cần khống chế trong khu Vực, là tu luyện giả có thể nắm trong tay hết thảy, không gì làm không được! Thậm chí có thể cho thời gian chạy ngược lại, đảo lộn không gian. Những hành động này là hoàn toàn vi phạm quy luật tự nhiên của vũ trụ.
 
"Cấu thành cơ bản của pháp tắc chính là thời gian và không gian. Thời gian, vẫn luôn duy trì tốc độ chày bình thường. Không gian, cũng là vĩnh hềng bất động. Tu luyện giả nếu muốn thay đổi thời gian và không gian, nhíu định phải."
 
Tinh thần của Hạ Ngôn hoàn toàn đắm chìm ở bên trong quy tắc thời gian và không gian.
 
Thời gian trong Tháp Thời Gian cũng không ngừng trôi qua, một ngàn năm, hai ngàn năm, năm ngàn năm, mấy vạn năm.
 
Ước chừng qua ba mươi tám vạn năm!
 
Một ngày này, rốt cục Hạ Ngôn mờ mắt ra. Mà tình huống vận chuyển của pháp tắc trong Tháp Thời Gian, thời gian đúng là trực tiếp ngưng lại, nếu có tu luyện giả bình thường ở trong này, sẽ gặp tình huống bị cố định trực tiếp. Bất kể là thân thể hay là linh hồn cùng với suy nghĩ trong đầu, đều không thể tự chủ được nữa. Bởi vì, thời gian nơi này đã ngừng lại, cũng có thể nói nơi này là không có tồn tại thời gian.
 
Thời gian bị ngừng lại còn đáng sợ hơn rất nhiều so với không gian bị phong tỏa Không gian bị phong tỏa chính là phong tỏa thân thể tu luyện giả; mà thời gian ngừng lại, chính là đỉnh chỉ hết thảy, bao gồm năng lượng, linh lực các loại.
 
"Vèo!"
 
Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gian đi ra.
 
"Ồ?"
 
"Quả nhiên là như vậy!"
 
Hạ Ngôn đứng lơ lửng nơi nào đó ở tầng thứ mười hai Thâm Uyên Vô Tận, rất nhanh vận chuyển lực lượng pháp tắc ở chung quanh hắn các loại năng lượng thể đều trong thời gian ngắn bị ngưng lại.
 
Không có thời gian, hết thảy đều phải ngưng hoạt động.
 
"Loại năng lực này thật sự là đáng sợ nha! Thời điểm giao đấu cùng tu luyện giả, chỉ cầnthời gian ngưng lại, thi đối phương còn làm thế nào chiến đấu cùng mình được nữa?" Hạ Ngôn ỉắc lắc đầu ngẫm nghĩ, dĩ nhiên là hưng phấn Phi thường.
 
Pháp tắc và linh hồn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, hiện tại khoảng cách Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Thần chủ cũng chỉ còn lại là vấn đề thời gian. Nếu Hạ Ngôn nguyện ý, mặc dù chỉ là khổ công tĩnh tọa trong Tháp Thời Gian, sớm muộn gì cũng sẽ bước vào cảnh giới Thần chủ. Nhưng nếu như vậy phải hao phí thời gian cũng khó mà tính. được, rất có thể phải hao phí thời gian hơn mấy trăm ức năm, một ngàn ức năm trong Tháp Thời Gian không chừng.
 
"ồ? Ta có thể ảnh hưởng đến phạm vi, đại khái chì tương đương với một khu vực hình tròn đường kính một trăm thước."Ngay lập tức Hạ Ngôn liền nhíu mày lại.
 
Hiện tại, pháp tắc của Hạ Ngôn tuy rằng cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng phạm vi ảnh hưởng vẫn còn rất nhỏ. Nên biết rằng, đây chính là hoàn toàn vi phạm quy luật vận chuyển pháp tắc trong vũ trụ, mặc dù có thể ảnh hưởng phạm vi chừng năm mươi thước bốn phía quanh minh, cũng đã là hành vi rất nghịch thiên rồi. Mà Hạ Ngôn chẳng qua là vừa mới bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên mãn.
 
Theo thời gian trôi qua, phạm vi ảnh hưởng tự nhiên cũng sẽ càng lúc càng lớn.
 
Giống như cảnh giới Thần chủ của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, có khả năng nắm trong tay địa vực phạm vi ảnh hưởng, chỉ sợ phải rất vượt hơn xa phạm vi có khả năng khống chế của Hạ Ngôn. Không nói Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, dù là tu luyện giả áo bào trắng cảnh giới Thần chủ từng đến tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận đánh giết Hạ Ngôn kia, cũng không phải Hạ Ngôn hiện tại có thể sánh bằng.
 
"Quên đi! Trước cứ đi tìm cửa lối vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận đi." Hạ Ngôn hồi phục tâm tình hơi có chút hưng phấn và kích động của mình, ánh mắt nhìn về hướng xa xa, thầm nghĩ trong lòng. Thân hình bay đi tự nhiên ra ngoài không cầnđịnh hướng. Lấy Hạ Ngôn làm trung tâm, trong phạm vi hình tròn bán kúủi năm mươi thước, hết thảy đều ngưng lại. Những năng lượng thể kia, căn bản là không còn tồn tại uy hiếp với Hạ Ngôn nữa.
 
"Thật đúng là rất hao phí linh lực." Duy trì loại cấm cố thời gian và không gian chung quanh mình này, Hạ Ngôn cũng cảm giác được linh lực của mình đang rất nhanh trôi đi.
 
"Tuy nhiên, ta có Đại Thôn Phệ Thuật, Điều này với ta mà nói cũng không phải là vấn đề." Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng một cái, tâm niệm vừa động, thi triển ra Đại Thôn Phệ Thuật, linh lực tiêu hao trong nháy mắt được bổ sung đẩy đủ.
 
Chi hao phí thời gian một ngày, Hạ Ngôn liền tìm được cửa thông vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận, khôngmột chút do dự hắn đi thẳng xuống.
 
Tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận gần như là một cái thế giới màu đen, sương mù tối đen tràn ngập mỗi một tấc không gian. Ngay cả những Thiên Nhãn kia, đều bị sương mù màu đen che lấp. Hạ Ngôn rõ ràng nhìn thấy từ xa, từng tia chớp hắc linh xẹt qua không gian. Những tia chớp hắc linh này dày đặc, gần như khắp nơi nơi đều có.
 
"Khống chế, ngừng lại đi!"
 
Hạ Ngôn cũng không có lập tức Phi hành đi ra ngoài ngay, mà trước khống chế thời gian và không gian. Pháp tắc đại viên mãn quả nhiên lợi hại, mặc dù tới tầng thứ mười ba này đều giống nhau có thể làm cho không gian và thời gian ngưng lại, những năng lượng tự nhiên kia cũng theo đó ngưng lại.
 
"Sau khi pháp tắc và linh hồn đạt tới đại viên mãn, Thâm Uyên Vô Tận dường như đã không còn uy hiếp nữa. Tuy nhiên, ta còn phải cẩn thận, Thâm Uyên Vô Tận có thể trở thành một chỗ nguy hiểm nhất toàn bộ Thần Châu, khẳng định sẽ không đơn giản như vậy." Hạ Ngôn lúc lắc đầu thầm nghĩ, cũng không dám sơ suất, dù sao hiện tại Hạ Ngôn có thể khống chế khu vực cũng chỉ có phạm vi năm mươi thước chung quanh thân mình.
 
Một khi có phát sinh nguy hiểm gì, thì phạm vi năm mươi thước này cũng sẽ không dù thời gian cho Hạ Ngôn ứng biến kịp thời, ở ngoài năm mươi thước các loại năng lượng thê vẫn đang tồn tại và vận chuyển bình thường. Bán kính năm mươi thước thật sự không thể nói là lớn gì lắm.
 
Cho nên, Hạ Ngôn liền giảm bớt tốc độ Phi hành của mình, nhìn thấy chỗ nào có năng lượng thể Thiên Nhãn, hắn đều tận lực đi vòng tránh né, cũng không tới gần các Thiên Nhãn đó.
 
"Chỉ sợ tu luyện giả có thể đi vào tầng mười ba Thâm Uyên Vô Tận, đều đã đạt tới pháp tắc đại viên mãn." Hạ Ngôn vừa Phi hành, vừa nghĩ như thế trong lòng.
 
Nếu pháp tắc không có đạt tới đại viên mãn, Hạ Ngôn không cho Iẳng có tu luyện giả có thể ngăn cản công kích của các loại năng lượng ở tầng mười ba này.
 
"Mấy tầng phía dưới, khẳng định càng thêm khó khăn." Hạ Ngôn tản ra thần thức, cẩn thận cảm ứng cửa đi thông tầng tiếp theo.
 
Lần này, Hạ Ngôn tốn thời gian hết một thâng, mới tìm được cửa đi thông xuống tầng thứ mười bốn. Càng là xuống sâu Thâm Uyên Vô Tận, địa vực của mỗi một tầng lại càng rộng lớn, nên muốn tìm được cửa đi thông tầng tiếp theo, tự nhiên độ khó cũng càng tăng thêm.
 
"Không xong!"
 
Hạ Ngôn vừa mới tiến vào tầng thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận, trong lòng liền có cảm giác hồi hộp, trong đầu dâng lên dự báo nguy hiểm. Mặc dù khống chế được thời gian và không gian chung quanh mình, Hạ Ngôn vẫn có thể cảm nhận được các loại năng lượng thể mang đến uy áp khủng bố cho minh. Mình khống chế thay đổi pháp tắc duy trì hình thái yên lặng, dường như đã bị một áp lực rất mạnh, có thể bị vỡ tan bất cứ lúc nào.
 
Hạ Ngôn không có lập tức Phi hành, mà ngừng lại tại chỗ, trước làm quen một chút uy lực công kích năng lượng của tầng Thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận này.
 
"Xem ra, có thể thay đổi lực lượng pháp tắc, cũng không phải sẽ nhất định an toàn. Bất cứ chuyện gì cũng đều có một mức giới hạn." Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
 
Chính minh vừa mới đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, đối với thay đổi về pháp tắc, cũng chỉ là dừng lại ở giai đoạn sơ cấp. Nếu pháp tắc đại viên mãn thì có thể thuận lợi tiến vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, như vậy từ tầng thứ mười bốn này đến tầng Thứ mười bảy, còn cầngì phải tồn tại chứ? Nghĩ vậy, Hạ Ngôn giật mình chợt hiểu ra
 
Mặc dù là đạt tới pháp tắc đại viên mãn, chính minh vẫn còn phải không ngừng củng cố cảnh giới của mình, củng cố năng lực thay đổi pháp tắc của mình. Như vậy, mới có hi vọng xuống sâu tới tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận.
 
Sau khi Hạ Ngôn đã thích ứng với uy lực của năng lượng thể tầng thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận, hắn lại lựa chọn bế quan, củng cố năng lực thay đổi lực lượng pháp tắc của mình.
 
Hiện tại Hạ Ngôn có khả năng thay đổi lực lượng pháp tắc còn quá yếu. Nếu năng lượng trong không gian đạt tới cường độ nhất định nào đó, loại hình thái của trạng huống duy trì thay đổi pháp tắc này thực rất có thể sẽ trực tiếp vỡ tan.
 
Nói ví *** nếu như có một tu luyện giả thực lực Phi thường cường đại bị Hạ Ngôn thay đổi lực lượng pháp tắc ngừng lại, có thể hắn chỉ dựa vào thực lực cường đại của mình, mạnh mẽ phá vỡ không gian tĩnh chỉ của Hạ Ngôn khống chế.
 
Đây là chuyện rất bình thường, nếu là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ ra tay với Hạ Ngôn, cũng có thể dễ dàng đánh tan không gian thay đổi pháp tắc của Hạ Ngôn.
 
Một trăm ba mươi ba năm sau, Hạ Ngôn mới xuống tới tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận.
 
Mỗi lần xuống một tầng. Hạ Ngôn đều bế quan tu luyện một lần, không ngừng củng cố thực lực bản thân. Tuy rằng linh hồn và pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, nhưng đường tu luyện không có hạn mức nhất định. Mỗi thời mỗi khắc, tu luyện giả đều có thể tiến bộ, chỉ cầncố gắng tu luyện.
 
Một ngày này, Hạ Ngôn thuận lợi tìm được cửa đi thông xuống tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận
 
Nhìn thấy cửa vào này, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên sáng ngời, tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, cũng chính là địa phương Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận trú ngụ.
 
"Dựa theo như lời Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói, Thương Đồ tiền bối là bị vây ở một địa phương tên là Vạn Long Đàm. Linh hồn của Thương Đồ tiền bối bị một loại kịch độc ăn mòn, chỉ có ở trong Vạn Long Đàm, mới có thể giữ được linh hồn không bị loại kịch độc này ăn mòn hoàn toàn." Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu, Thân hình Hạ Ngôn đã tới phía trước cửa vào tầng Thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận.
 
"Ồ?"
 
"Lại còn có một tấm bia đá dựng đứng ở chỗ này!" Hạ Ngôn tới gần liền nhìn thấy một tẩm bia đá, trên đó có khắc một một hãng chữ, vết khắc rất sâu rất rõ ràng;
 
"Không được phép của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tiến vào phải chết!" Một hàng chữ viết hiện ĩõ trước mắt Hạ Ngôn, làm cho Hạ Ngôn trợn to mắt kinh sợ. một hàng chữ viết này đều lộ ra uy áp vô tận, khiến cho linh hồn người ta có một loại cảm giác bị chấn động.
 
"Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, không được tự tiện xâm nhập tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận? Trừ Phi được Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cho phép? Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận này quả thực bá đạo!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, nhoáng một cái liền đi thằng xuống tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn không phải tu luyện giả cảnh giới Thần chủ.
 
"Vèo!"
 
Cảnh tượng trước mắt dần dần sáng ngời lên.
 
Từ tầng thứ mười ba đến tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận, gần như đều là thế giới màu đen. Mà tầng thứ mười tám này, hiển nhiên khác biệt với mấy tầng phía trên. Hạ Ngôn cảm giác được ánh sáng sáng ngời chiếu rọi trên thân thể của mình.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.