Hiện nay Tử Khí Thần Chu đối với Hạ Ngôn mà nói, tuy rằng vẫn còn có tác dụng, nhưng cũng không lớn lắm, thuộc loại có cũng như không. Cho nên đưa cho hai con Thần thú canh giữ Thâm Uyên Vô Tận này, Hạ Ngôn cũng không đau lòng lắm.
- Ngươi đã biết điều như vậy, để cho ngươi vào đi thôi! Nhớ kỹ, ở trong Thâm Uyên Vô Tận không được đi loạn bậy, nếu không sơ suất một chút quấy nhiễu Chưởng Khống Giả đại nhân, đến lúc đó dù ngươi có hối tiếc cũng đã muộn.
Thần thú đầu rắn híp đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, dặn dò thêm.
- Đa tạ Thần thú Đại nhân nhắc nhở.
Hạ Ngôn vội vàng khom người đáp, trong lòng lại cười lạnh: "Hôm nay các ngươi cướp trần bảo Tử Khí Thần Chu của ta, ngày sau tất nhiên phải trả lại gấp mười."
Hảo hán không đi chấp nhất cái bất lại trước mắt, chờ thực lực bản thân cao hơn hai con Thần thú này, trở lại đòi nợ cũng không muộn.
- Vào ngay đi!
Thần thú đầu hồ trọn cặp mắt màu đỏ thật lớn nhìn Hạ Ngôn, thanh âm vang dội thúc giục Hạ Ngôn.
"Vù!"
Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, biến mất ở bên ngoài cửa vào Thâm Uyên Vô Tận, dĩ nhiên đi vào bên trong.
- Ha ha ha!
Sau khi Hạ Ngôn đi vào Thâm Uyên Vô Tận, con Thần thú đầu hồ kia liền cười ha hả một tràng:
- Xà Hình! Tên nhân loại này thật đúng là yếu bóng vía, mới bị chúng ta dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-la-gioi/1391451/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.