Chương trước
Chương sau
Giới chủ Khương Vân cũng không lên tiếng, coi như không nghe thấy, tiếp tục đi theo đòng người tham đự hội đấu giá.
 
- Tài phú người kia có được, thật đúng là không ít.
 
Trong miệng Giới chủ Khương Vân tuy không lên tiếng, nhưng lại truyền âm nói với Hạ Ngôn một câu.
 
- Giới chủ đại nhân. Người cùng tu luyện giả Vương Lăng này có mâu thuẫn?
 
Hạ Ngôn tự nhiên truyền âm hỏi một câu.
 
Từ khi hai người gặp mặt đến giờ, cho dù Hạ Ngôn chậm lụt cũng có thể nhìn ra quan hệ giữa hai người cũng không hài hòa. Lời nói của Vương Lăng kia dường như đều vô tinh cố ý nhằm vào Khương Vân.
 
- Đúng vậy. Đây là chuyện từ rất lâu trước kia. 8 ngàn vạn năm trước, ta cùng Vương Lăng này đều là tu luyện giả cùng một đại thế giới. Hắn bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ sớm han ta. Sau đó xảy ra một chuyện, giữa chúng ta liền sinh ra mâu thuẫn, đến hiện tại còn không hoàn toàn hóa giải.
 
Giới chủ Khương Vân trầm giọng nói, nhưng lại mang theo một cỗ oán khí dường như là có hận ý với Vương Lăng.
 
Hạ Ngôn không tiếp tục hỏi, đi theo phía sau Khương Vân thuận lợi tiến vào cửa Không gian. Cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ như Khương Vân, mang theo một hai người tham gia hội đấu giá là hoàn toàn có thể Cho nên, mấy tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ của trung tâm giao dịch kia căn bản không có nghiệm chứng tư cách của Hạ Ngôn.
 
Trải qua cửa không gian, đám người Hạ Ngôn tiến vào trong một không gian rộng lớn.
 
- Nơi này hẳn là phòng đấu giá của trung tâm giao dịch rồi.
 
Hạ Ngôn nhìn bốn phía, ý niệm trong đầu khẽ chuyển.
 
- Chúng ta đi qua bên kia đăng ký một chút!
 
Ánh mắt Giới chủ Khương Vân đảo qua, nhìn thấy lối vào phòng đấu giá có một cái bàn màu đen. Tu luyện giả tiến vào phòng đấu giá đều cầntrải qua bàn này, sau bàn có vài nhân viên công tác mặc đồng phục, đang làm công tác đăng ký cho tu luyện giả vào phòng.
 
-Tốt.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu.
 
Vương Lăng cùng đệ tử hắn Tống Đông Cường cũng theo hai người Hạ Ngôn cùng đi về phía lối vào.
 
- Các vị đại nhân, các vị đi cùng sao?
 
Khi bốn người tới gần, một nhân viên công tác mặc áo màu đen nói với bốn người.
 
- Đúng vậy, chúng ta đi cùng.
 
Giới chủ Khương Vân còn chưa kịp nói chuyện, Vương Lăng liền giành trước nói với nhân viên công tác.
 
- Tốt, xin bốn vị tiên sinh đăng ký một chút!
 
Nhân viên công tác lấy ra một khối thủy tinh, đây là công cụ đăng ký cho tu luyện giả, loại thủy tinh này sẽ lập tức lưu lại tin tức của tu luyện giả.
 
- Khương Vân, ngươi tới trước đi.
 
Vương Lăng nhấc tay, khẽ cười nói với Khương Vân.
 
- Vương Lăng ngươi quá khách khí Đều giống nhau thôi, vậy ta đến trước.
 
Khương Vân cũng nghiêng người nói một câu, tiếp theo đón lấy thủy tinh vào tay, ý niệm rót vào trong lưu lại tin tức đại khái của mình.
 
- Ha ha, tiếp theo ta tới.
 
Cặp mắt Vương Lăng hơi híp lại, cười nói.
 
Sau khi bốn người lưu lại tin tức, đưa thủy tinh tới trước mặt Nhân viên công tác kia Nhân viên công tác này xem qua thủy tinh, sắc mặt lập tức hơi đổi, lúc nhìn lại về phía bốn người, trong thần sắc có thôn một tia ngưng trọng.
 
Hiển nhiên, thân phận hai tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ khiến nhân viên công tác này không thể không thận trọng đối đãi.
 
- Bốn vị tiên sinh. Với thân phận của bốn vị, có thể tiến vào phòng đặc biệt phòng đấu giá chúng ta thiết lập. Ta hiện tại đưa bốn vị đi phòng đặc biệt được không?
 
Nhân viên công tác hơi cúi đầu, cung kính nói với bốn người.
 
Cái gọi là phòng đặc biệt chính là phòng riêng, không ở chen chúc cùng với tu luyện giả khác.
 
- Ta thấy có thể Khương Vân ngươi thế nào?
 
Vương Lăng lập tức liền nói, trong mắt tinh quang liên tục lóe lên.
 
- ừ, được.
 
Biểu tình Giới chủ Khương Vân hơi đổi, gật đầu nói.
 
- Vậy ngươi dẫn chúng ta đi.
 
Vương Lăng phất tay nói với nhân viên công tác
 
- Tốt, xin bốn vị đi theo ta.
 
Nhân viên công tác xoay người, đi theomột thông đạo đặc thù vào bên trong. Bốn người hạ ngôn đều đi theo phía sau nhân viên công tác.
 
- Sư phụ. Vì sao chúng la muốn ở một phòng với bọn họ?
 
Tống Đông Cường đi theo sau Vương Lăng, trong khi đi truyền âm hỏi sư phụ.
 
- Ha ha.
 
Vương Lăng đầu tiên là cười cười, ánh mắt nhìn lướt qua Khương Vân, sau đó hướng về phía đệ tử Tống Đông Cường:
 
- Lát nữa lúc đấu giá bắt đầu, bọn họ nhìn thấy chúng ta mua được thứ tốt mà mình lại không lấy ra được nhiều Quy Nguyên Đan hơn, chẳng phải làm người ta thực thống khoái sao?
 
Khóe miệng Vương Lăng nhếch lên, sau đó khôi phục bình thường.
 
- Ha ha, sư phụ nói không sai. Nhìn hai vị này xấu hổ bất an, vậy quả thật làm cho người ta rất sảng khoái a.
 
Tống Đông Cường cười âm trầm.
 
Phòng đặc biệt này được thiết lập phía trên phòng đấu giá, vách tường dùng một loại khoáng thạch đặc thù. ở bên trong có thể nhìn ra cảnh tượng bên ngoài, mà bên ngoài lại nhìn không thấy tình hình bên trong.
 
Nhân viên công tác đưa bốn người đến một phòng, rồi cung kính cáo từ rời đi.
 
Trong phòng có một số ghế rất thoải mái, sau khi ngồi xuống có thể thấy rất rõ ràng phần đông tu luyện giả bên dưới. Tất cả phòng đặc biệt làm thành một vòng trong, đại khái có mấy trăm phòng.
 
Phòng đấu giá này là rất khổng lồ, ánh mắt tu luyện giả tự nhiên không phải người thường có thể sánh bằng. Cho nên, cho dù phòng đấu giá khá lớn, ngồi ở phía sau cũng có thể nhìn thấy đãi đấu giá. Hơn nữa, ở trong này còn có rất nhiều màn hình thủy tinh, những màn hinh thủy tinh này sẽ xuất hiện tin tức vật phẩm đấu giá, khiến tu luyện giả càng thèm dễ dàng hiểu biết đặc điềm bán đấu giá.
 
- Ha ha. Lần đấu giá trước ta lại không thể đến được, lúc ấy ta nhớ rõ đang bế quan. Khương Vân, hội đấu giá thành Chu Tước lần trước, ngươi có tới không?
 
Vương Lăng ngồi ở một cái ghế, cười ha ha hỏi.
 
- Hội đấu giá thành Chu Tước là hội đấu giá lớn nhất Tây Vực chúng ta Nếu tại đây còn có vật phẩm không thể mua được, vậy toàn bộ Tây Vực chỉ sợ đều rất khó mua được.
 
Vương Lăng lại tiếp tục nói một câu, vừa nói vừa Khẽ lắc đầu.
 
- Nói không sai.
 
Khương Vân gật đầu:
 
- Hội đấu giá thành Chu Tước lần trước, ta cũng tới thành Chu Tước, tuy nhiên không tham gia hội đấu giá.
 
- Ồ?
 
Cặp mắt Vương Lăng ngước lên:
 
- Vì sao vậy? À, không biết lần này Khương Vân ngươi muốn mua sắm bảo vật gì vậy?
 
- Còn không quyết định, lát nữa nhìn rồi tính. Nếu là gặp phải thứ có hứng thú, sẽ thử xem có thể mua được hay không.
 
Khương Vân tùy ý nói.
 
- Khương Vân, ngươi cũng không thể tranh với hai thầy trò chúng ta nha. số Quy Nguyên Đan chúng ta mang không nhiều lắm, chỉ có 3 ức mà thôi.
 
Khuôn mặt Vương Lăng co giật, cố ý nhấn mạnh chữ "3 ức" này, miệng tuy nói như vậy nhưng trên mặt lại rất đắc ý.
 
- Ha ha, Vương Lăng, ngươi nói quá lời. Hơn nữa, 3 ức Quy Nguyên Đan, ta cũng không có nhiều như vậy.
 
Khương Vân lắc đầu, bất đắc dĩ nói.
 
- Khương Vân ngươi luôn khiêm tốn Như vậy, ta không tin đâu.
 
Vương Lăng cười càng đậm, nghiêng người nói với đệ tử Tống Đông Cường:
 
- Khương Vân hắn vẫn là như thế Lúc trước chúng ta còn ở cùng một đại thế giới, hắn đã khiêm tốn như vậy. Hắn nói không có 3 ức Quy Nguyên Đan, làm sao có thể chứ?
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.