Chương trước
Chương sau
Hạ Ngôn không có để ý tới lão Tiểu tử này nữa, mà là hướng về đám người Cao Cương Lang Tà Điện gật gật đâu:
 
- Chúng ta cùng ra ngoài xem Thổ Cẩu thể nào. không được đồng ý của ta mà ức hiếp chó của tạ đương nhiên không được!
 
"Vù!"
 
Bóng trắng chợt nhoáng một cái. Hạ Ngôn đã biến mất trong tòa nhà này. trực tiếp theo cửa chính bay ra ngoài.
 
- Tốc độ thật nhanh!
 
Nhìn thấy Hạ Ngôn bay ra phần đông tu luyện giả trong lòng đều cả kinh, Tốc độ của Hạ Ngôn thậm chí vượt khỏi tưởng tượng của họ. tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần mà có thể có được tốc độ nhanh như vậy sao?
 
Cao Cương. Vương Vữứi Chí và các tu luyện giả Lang Tà Điện, trước hết đi theo Hạ Ngôn bay ra, bọn họ cũng lo lắng Hạ Ngôn sẽ bị chịu thiệt. Hạ Ngôn ở Lang Tà Điện là thiên tài chân chính, thời gian gia nhập Lang Tà Điện mới hơn một trăm năm. mà đã bước vào cảnh giới Thiên Thần cửu cấp. ngay cả Điện chủ Huyền Thượng Vũ đại nhân cũng đặc biệt coi trọng Hạ Ngôn.
 
"Ầm!"
 
"Rắc rắc!"
 
"Vù vù vù!"
 
Mọi người vừa ra tới bên ngoài, chợt nghe truyền đến đù loại tiếng vang di thường, một bóng xám tại vùng đất nơi dừng chân này phóng tới nhảy lui. Mà phía sau hắn. Lưu Minh Viễn đang không ngừng huy động toàn thân linh lực. muốn bắt Thổ Cẩu cho bằng được. Lúc này trong nơi dừng chân đã là một đống hỗn loạn cũng may nhà cừa nơi đừng chân đều cách nhau khá xa, cho nên cũng không có rơi vào hư hỏng quá lớn.
 
- Đáng giận! Nghiệt súc lại chạy thoát!
 
Lưu Minh Viễn lúc này đã tức giận đến có chút hồ đồ. hẳn thật sự không nghĩ ra Tốc độ của con chó nhỏ này vì sao nhanh như vậy. chính mình vậy mà đuổi theo muốn hụt hơi. Mà rõ ràng mấy lần mình thúc động linh lực đều đã đánh trúng con chó nhỏ. nhưng nó chỉ lách mình một cái. lại dường như không có việc gì. năng lực phòng ngự này cũng quá biến thái, thân thể nó đường như chính là một kiện thần khí phòng ngự.
 
Lúc này Lưu Minh Viễn thậm chí muốn vận dụng thần khí của mình, hắn thúc dục lực lượng pháp tắc không gian, cũng không thể giam cầm Thổ Cẩu ở trong không gian.
 
- Chủ nhân! Mau cứu ta đi! Lão hỗn đản này tốc độ cũng không chậm, đuổi theo quá gắt!
 
Thổ Cẩu nhìn thấy Hạ Ngôn từ trong bay ra, vội vàng "oa oa" gào lên. tiếp theo liền
 
phóng vọt lại phía Hạ Ngôn.
 
- Đội trưởng Lưu Minh Viễn! Xin dừng tay!
 
Cao Cương tràm giọng quát nói với Lưu Minh Viễn đang không ngừng đuổi theo Thổ Cẩu.
 
Tuy nhiên. Lưu Minh Viễn đương nhiên không có khả năng nghe hắn chi huy. hoàn toàn không có ý giảm bớt tốc độ của minh, nhìn thấy Thổ Cẩu phóng vọt về phía Hạ Ngôn, không ngờ lại vung lên linh lực. bao trùm luôn Hạ Ngôn ở bên trong.
 
"Xoạt!"
 
Hạ Ngôn vung cánh tay lên. luồng linh lực vàng ánh liền hình thành một cơn gió xoáy. cuồn cuộn thổi quét về phía Lưu Minh Viễn, kèm theo gợn sóng trong không gian. Dòng khí cường đại làm cho tảng đá lớn nhỏ ở bốn phía đều bị thổi bay đi. trong lúc nhất thời cát bay đá chạy. làm cho người ta không còn nhìn thấy rõ tình hình bên trong.
 
- Tiểu tử! Ngươi đám ra tay với ta!
 
Lưu Minh Viễn ngàn vạn lần không nghĩ tới. Hạ Ngôn dám ra tay đối phó với mình. Hơn nữa luồng lực lượng này đã tới sát bên hắn, mắt thấy sắp nuốt chừng hắn váo trong đó.
 
"Rào rào!"
 
Linh lực toàn thân Lưu Minh Viễn đột nhiên tăng vọt. thân thể đột ngột đừng lại trong không gian, áo bào trên người hắn căng phông lên. song chưởng liên tục huy động, khó khăn lắm mới ngăn cản được luồng linh lực màu vàng của Hạ Ngôn phát ra.
 
Sau khi cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong linh lực của Hạ Ngôn, trong lòng Lưu Minh Viễn thật sự bị dọa cho kinh sợ. lực lượng ẩn chứa trong luồng linh lực màu vàng này. không ngờ vượt qua một ức độ*.
 
Tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cửu cấp bình thường, cho dù đạt tới Thiên Thần cửu cấp đỉnh, linh lực của bản thân có thể hình thành lực công kích, cũng chỉ chừng một ức độ. Mà nếu bước vào cảnh giới Tạo Hóa, như vậy lực lượng tăng vọt có thể đạt tới hai ức độ. Hơn nữa tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa. lĩnh ngộ về pháp tắc hơn xa cảnh giới Thiên Thần.
 
Cho nên nếu nói tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa đối chiến cùng cảnh giới Thiên Thần, kểt quả gần như không có gì phải bàn cãi. cuối cùng bị đánh bại khẳng định chính là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần.
 
Mà Hạ Ngôn ở thời điểm vừa mới bước vào cảnh giới Thiên Thần cửu cấp. linh lực hình thành lực công kích có thể đạt tới một ức ba ngàn độ. khi Hạ Ngôn đạt tới Thiên Thần cửu cấp đỉnh, lực lượng cũng đã đạt tới gần hai ức độ. Hiện tại bước vào cảnh giới Tạo Hóa, lực lượng của Hạ Ngôn ước chừng mạnh tới năm ức độ.
 
Nói cách khác. Hạ Ngôn hiện tại lực công kích hình thành linh lực của bản thân, tương đương với tông của năm tu lu vện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa.
 
Đương nhiên, nếu như thực sự chém giết nhau, cho dù là năm tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa liên thủ. cũng không thể là đổi thù của Hạ Ngôn. Năm người tổng lực lượng là năm ức độ. nhưng chiến đấu thực sự. cũng không phải đơn giản như vậy. Hơn nữa bí pháp thần thông của Hạ Ngôn, cũng không phải tu luyện giả bình thường có thể có được. Chỉ sợ trong mấy lần hô hấp Hạ Ngôn đã có thể đánh chết năm tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa.
 
Lưu Minh Viễn là đội trưởng tiểu đội tuần tra của Tinh La Giới, bước váo cảnh giới Tạo Hóa đã có hơn trăm vạn năm, thực lực ở trong sổ Tạo Hóa bình thường cũng coi như rất mạnh. Nếu cùng đối chiến với tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa, Chỉ sợ ba bốn người cũng không là đối thủ của hắn.
 
- Ngươi ra tay công kích Thổ Cẩu của ta. chẳng lẽ muốn ta bỏ mặc sao?
 
Hạ Ngôn lạnh giọng nói hắn vẫn đứng ở đối diện Lưu Minh Viễn, không có ý sợ hãi chút nào.
 
Tu luyện giả của mấy đại thể giới, lúc này đều tới nơi. nhìn thấy hai người Hạ Ngôn cùng Lưu Minh Viễn giằng co nhau. Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không biết Hạ Ngôn vì sao gan lớn như thế. lại đám khiêu khích Lưu Minh Viễn này.
 
Vừa rồi bọn họ cũng nhìn thấy Hạ Ngôn đùng luồng linh lực màu vàng bức Lưu Minh Viễn ngừng đuổi giết Thổ Cẩu. nhưng bọn họ cũng không biết luồng linh lực đó lại ẩn chứa lực lượng cường đại đến mức khiến cho Lưu Minh Viễn cũng phải kiêng kị.
 
- Gâu gâu! Lão hỗn đản thực sự là vô sĩ mà!
 
Thổ Cẩu gào một tiếng phổi hợp Phi thường ăn ý, khiến cho Lưu Minh Viễn vừa mới khôi phục bình thường, sắc mặt lại tối sầm xuống, ánh mắt hung tợn nhìn trừng trừng vào Thổ Cẩu. đường như hận không thể ăn sống nuốt tươi con chó xám này.
 
Đối với ánh mắt của Lưu Minh Viễn. Thổ Cẩu không thèm để ý chút nào. ánh mắt của Lưu Minh Viền này là không giết chết được nó. nếu như có thể. vậy thì nó cũng không biết đã chết bao nhiêu lẩn rồi.
 
- Tiểu tử! Hôm nay nếu ngươi giao con chó này cho ta, hết thảy đều bỏ qua. Nếu bằng không. Hừ.
 
Lưu Minh Viễn cố sức ngăn chặn lừa giận trong lòng, một luồng linh lực vừa rồi của Hạ Ngôn, quả thật khiến hắn có chút kiêng kị. trong lòng cũng là xoay chuyển trăm ngàn ý niệm, hắn hoài nghi Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa.
 
Nhưng thoạt nhìn, bộ đáng Hạ Ngôn còn rất trẻ tuổi, đường như thời gian tu luyện cũng chỉ mấy trăm năm. Tu luyện giả trẻ tuổi như vậy. có thể bước váo cảnh giới Thiên Thần đã xemnhưnghịch thiên, nếu bước vào cảnh giới Tạo Hóa thì sao có thể?
 
Lưu Minh Viễn khẽ lắc lắc đầu.
 
- Nực cười! Lưu Minh Viễn! Nấu ngươi muốn động thủ. ta tự nhiên sẽ không sợ ngươi!
 
Hạ Ngôn không thèm để ý nói cánh tay vung lên. một đoàn viên cầu màu vàng liền xuất
 
hiện tại trong tay Hạ Ngôn.
 
- Tiểu tử! Ngươi đúng là không thức thời!
 
Lưu Minh Viễn rốt cục không kìm nổi muốn ra tay lẩn nữa.
 
- Để ta trước đến gặp đội trưởng Lưu Minh Viễn đi! Chúng ta ở nơi đừng chân này luận bàn rèn luyện, cũng là chuyện tốt!
 
Cao Cương thấy Lưu Minh Viễn còn muốn động thủ với Hạ Ngôn, lập tức bay tới. định thay Hạ Ngôn đón tiếp công kích của Lưu Minh Viễn.
 
Hạ Ngôn khoát tay chặn lại. xoay người nói với Cao Cương:
 
- Đội trưởng Cao Cương! Để ta cùng luận bàn với đội trưởng Lưu Minh Viễn một chút
 
đi!
 
Hạ Ngôn từ khi bước vào cảnh giới Tạo Hóa cũng không có thực sự chiến đấu kịch liệt với người nào. Hôm nay đúng là một cơ hội có thể cho mình hiểu rỗ thực lực của bản thân.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi.
 
Cao Cương nhíu mày. nghi hoặc nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn cười cười, lắc đầu nói với Cao Cương:
 
- Không sao. Lưu Minh Viễn này chưa chắc có thể chiến thắng ta! Yên tâm, ta sẽ không tùy tiện làm nhục đanh của Lang Tà Giới chúng ta.
 
Cao Cương hơi trầm ngâm một lát. thầm nghĩ tại nơi dừng chân này. Lưu Minh Viễn hẳn là không dám hạ sát thủ đối với Hạ Ngôn mới đúng. Hơn nữa, nơi đừng chân này. còn có mấy vị cường đại Lang Tà Điện, nếu Lưu Minh Viễn thật sự hạ sát thù với Hạ Ngôn, các nhân vật cực kỳ cường đại đó không có khả năng ngồi yên không lý đến.
 
Mà các đại thế giới kia, cũng đều có một số Tạo Hóa cường đại tại noi đừng chân này. bọn họ lúc này đểu ở trong dãy nhà san sát xa xa kia, bình thường cũng không hiện thân.
 
Đợi đến lúc đi tích hiện thế. bọn họ mới chạy tới đi tích, trước tiên hình thành lực khống chế với đi tích, sau đó chờ Giới chủ Tô Ngọc Hòa cùng với Điện chủ các điện tới.
 
- Giòi cho tên tiểu tử! Thật đúng là không biết trời cao đất rộng, hôm nay để ta đạy cho ngươi một bài học!
 
Toàn thân Lưu Minh Viễn rung động kịch liệt, theo sau hai chưởng như cặp vuốt chim ưng. mạnh mẽ chộp tới hướng Hạ Ngôn, lực lượng mãnh liệt trực tiếp xé rách một mảnh không gian, thời không loạn lưu tối đen khùng bổ kia, trong nháy mắt lộ ra trong không gian. Từng đạo khí tức hùy diệt từ trong thời không loạn lưu tán phát ra
 
Thân ảnh Hạ Ngôn chợt nhoáng một cái. liền tránh xa chỗ không gian nứt toát, cùng với thời không loạn lưu hiển lộ này. đồng thời tung một quyền đánh về hướng đôi móng vuổt sắc bén của Lưu Minh Viễn. Hào quang màu vàng phát ra một tràng tiếng rít xé gió, trong khoảnh khắc nện lên trên đôi móng vuốt màu đen thật lớn.
 
"Bùng!"
 
Đôi lợi trảo mang theo khí tức kinh người, ở trong không gian hơi run lên một cái. liền bị nắm tay màu vàng trực tiếp đập cho dập nát. hóa thành hư vô biến mẩt trong không gian chấn động.
 
- Ồ? Lực lượng của tiểu tử này. nhưng lại cường đại như thế. đường như có thể so với cảnh giới Tạo Hóa?
 
- Đúng vậy. lực lượng của một quyền này. ít nhất tới hai ức độ. quả thật có thể so với tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa. thật mạnh!
 
- Không tầm thường nha! Không trách được lớn gan như thế!
 
Một ít tu luyện giả. sau một lúc kinh ngạc, bắt đầu lên tiếng bàn luận.
 
Trên mặt Lưu Minh Viễn sắc mặt biến đổi không chừng, trong lòng đù loại tính toán, lúc này hắn càng thêm hoài nghi Hạ Ngôn là cảnh giới Tạo Hóa Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn còn không có sừ đụng lực lượng phép tắc. nhưng Lưu Minh Viễn phát hiện, lực lượng phép tắc của mình dường như cũng không ảnh hưởng gì lớn với Hạ Ngôn. Nếu là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần bình thường, ở dưới ảnh hưởng lực lượng pháp tắc của minh, chỉ sợ ngay cả ra tay cũng khó khăn, đây là áp chế của cấp bậc cao hơn.
 
- Ngưng rồi sao? Nếu đã như vậy. ta không đáp trà thì Phi lễ! Hãy tiếp ta một chưởng!
 
Hạ Ngôn thấy Lưu Minh Viễn lại đừng lại. khóe miệng nhếch lên. cười khẽ một tiếng.
 
toàn thân kim quang chợt lóe sáng, một chưởng bằng bằng đẩy về phía trước. Một con cự long màu vàng liền theo lòng bàn tay của Hạ Ngôn bay vút lên. giương nanh múa vuốt đánh móc sau gáy Lưu Minh Viễn.
 
Lưu Minh Viễn nhìn thấy cự long màu vàng phóng tới. hắn cắn mạnh hàm ráng một cái. tạm thời vứt bỏ hết mọi ý niệm trong đầu. Lúc này. Lưu Minh Viễn mới chân chính sừ đụng toàn lực. Linh lực bản thân của hắn. không có thêm vào thần khí và thần thông, không sai biệt lắm có chừng ba ức độ.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.