- Hừ! Dám giết ta? Ngươi có gan giết ta không?
Hạ Ngôn nghe thấy mấy lão già hơi thở nồng nặc mùi thuốc súng này ở nơi đó bàn luận, coi mình như là không khí không khỏi khẽ cau mày liền lên tiếng xen vào nói:
- Ngươi chính là lão già Đàm gia đó sao? Hừ. ta nhìn ra được thực lực của ngươi mạnh hơn so với ta. tuy nhiên ngươi dám giết ta không?
Đây quả thực chính là khiêu khích, là đổ thêm dầu vào lửa. Tuy nhiên, đây cũng là sau khi Hạ Ngôn suy nghĩ cặn kẽ mới cố ý thi triển một loại biện phập kéo dài thời gian. Những lão già sống mấy vạn năm giống như Đàm Đông Lai này tâm tình đương nhiên không giống như người tuổi trẻ (bồng bột & nóng nảy - dg). Nhân vật như vậy sẽ không bởi vì mấy câu khiêu khích liền nôi trận lôi đình, liều lĩnh giết chết người khiêu khích.
Quả nhiên Hạ Ngôn nói mấy câu xong, ánh mắt Đàm Đông Lai lóe lên. trong lòng lại sinh ra nhiều ý niệm. Khâu khí của Hạ Ngôn thật sự quá cuồng vọng, cũng dám ở trước mặt hắn gọi hắn là lão già. đây là chuyện tình đã bao nhiêu năm rồi chưa từng xuất hiện qua? Mà Tiểu tử mới tu luyện mấy trăm năm mặc trường bào màu trắng kia dám ở nơi này nói năng lồ mãng như thế. chẳng lẽ đây là kẻ đui mù hay thật sự có thân phận khongbình thường?
- Tiểu tử! Giết chết ngươi cũng không khác gì bóp chết một con kiến cả. Hiện tại ta không vội mà giết chết ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-la-gioi/1391207/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.