Chương trước
Chương sau
- Cái gì?
 
- Chung Viễn Ly đang bế quan hơn nữa đang ở vào lúc khẩn yếu? Hừ! Hắn sớm không bế quan, muộn không bế quan, cố tình đợi đúng lúc này bể quan, làm như chúng ta là kẻ ngốc hay sao?
 
ở trong đại sảnh Huấn Pháp Viện, vừa mới nghe tin Chung Viễn Ly bế quan, Hồng Đông Mạc túc giận đến vỗ mạnh một cái trên mặt bàn đứng bật dậy, giận không thể nhịn được la to.
 
- Chung Viễn Ly này nhất định là sau khi Hạ Ngôn kia từ địa phương Ám Hắc trở về, trước đó đã nói chuyện giết chết Cung Phương Hòa với hắn, cho nên hắn mới cố ý kéo dài thời gian. Quả thật rất đáng giận. Hắn là Động chủ Tiên Phong Động, Hạ Ngôn là người của Tiên Phong Động, hơn nữa đã bước vào cảnh giới Thiên Thần, không phải tu luyện giả bình thường có thể sánh kịp. Muốn trừng phạt tiểu tử Hạ Ngôn kia, còn cần phải thông báo cho Động chủ hắn biết mới được.
 
ở bên cạnh, ánh mắt Trầm Hạo Động chủ Ánh Tuyết Động chợt lóe sáng, làm ra vẻ xót xa nói.
 
- Ha ha! Hai vị Động chủ an tâm một chút chớ nóng vội! Chung Viễn Ly Động chủ Tiên Phong Động có lẽ lúc này thật sự đang bế quan vào lúc khẩn yếu, chứng ta không ngại chờ một chút. Dù sao Hạ Ngôn kia ngày ngày vẫn đều ở trong Tinh Đấu Điện, cũng không có dấu hiệu rời Tinh Đấu Điện!
 
Hùng Khải Ba trưởng lão Huấn Pháp Viện cười cười ánh mắt tỏa sáng nhìn hai người không vội không chậm nói.
 
Hùng Khải Ba trưởng lão Huấn Pháp Viện này có quan hệ khá thân thiết cùng Chung Viễn Ly, đứng ở gức độ của lão mà nói, đương nhiên là lão nghiêng về phía Tiên Phong Động. Tuy nhiên, lão Thân là trưởng lão Huấn Pháp Viện, cũng không thể làm chuyện thiên vị quá lộ liễu, bằng không nếu bị một ít Động chủ tố cáo lên tới đoàn Thái thượng trưởng lão Thiên Ngoại Thiên, thì ngay cả chỉnh lão có thể cũng phải bị liên lụy.
 
- Hừ!
 
Hồng Đông Mạc quét ánh mắt nhìn lão, lạnh giọng nói:
 
- Ngươi nói thật đơn giản! Nêu Chung Viễn Ly kia vẫn bế quan liên tiếp, chẳng lẽ chúng ta vẫn phải đợi hắn? Chuyện này không có gì cần phải điều tra, sự thật đã rành rành ra đóỄ Ta thấy cũng không cần thông báo với Chung Viễn Ly, trực tiếp tiến hành trừng phạt Hạ Ngôn là được. Hùng Khải Ba trưởng lão! Ngươi làm công văn trao quyền cho ta, ta hiện tại phải đi giết chết tên Hạ Ngôn kia!
 
Hồng Đông Mạc nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Hùng Khải Ba.
 
- Chuyện này.
 
Hùng Khải Ba nhướng mày, lông mày trắng khẽ tung bay:
 
- Dường như có phần không thỏa đáng? Ta thấy như vầy đi, chúng ta sẽ chờ khoảng một thâng, trong vòng một thâng, nếu Chung Viễn Ly Động chủ xuất quan, thì gọi hắn lại đây, chúng ta củng nbau thương nghị việc này; nếu trong một thâng hắn vẫn không xuất quan, đến lúc đó chúng ta sẽ trực tiếp gọi Hạ Ngôn Tiên Phong Động đến đây. như thế nào?
 
- Một thâng?
 
Hồng Đông Mạc nhìn lại Trầm Hạo Động chủ Ánh Tuyết Động đứng một bên, ánh mắt hơi nheo lại, hít nhẹ một hơi.
 
- Đông Mạc! Ta thấy chờ một thâng cũng không sao. Đối với chúng ta mà nói, thời gian một thâng chẳng qua cũng chỉ là tiến hành một lần minh tưởng, chỉ trong nháy mắt mà thôi Hơn nữa, chúng ta. phái người giám thị tên Hạ Ngôn kia là được, không cho hắn rời khỏi Tinh Đấu Điện.
 
Trầm Hạo trầm ngâm một lát, cách không truyền âm nói với Hồng Đông Mạc.
 
Hồng Đông Mạc nghe vậy, khẽ gật gật đầu.
 
- Được! Cứ chờ một thâng! Một thâng sau, mặc kệ Chung Viễn Ly kia có xuất quan hay không, cũng phải trừng phạt Hạ Ngôn!
 
Hồng Đông Mạc quay sang trầm giọng nói với Hùng Khải Ba trưởng lão Huấn Pháp Viên.
 
Mấy ngày sau, Hạ Ngôn liền thông qua Khảo Hạch Viện Thất Trọng Thiên, xin khiêu chiến Cửu Trọng Thiên, đối tượng Hạ Ngôn khiêu chiến, là một gã tu luyện giả Li Thùy Động. Tu luyện giả Li Thủy Động này là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp đỉnh. Với thực lực của hắn, tự nhiên là không thể chống lại Hạ Ngôn, Hạ Ngôn tiến vào Cửu Trọng Thiên, gần như không có một chút chướng ngại gì.
 
Ngoài Tiên Phong Động Cửu Trọng Thiên!
 
- Hạ Ngôn!
 
Một nguyên lão của Tiên Phong Động đích thân ở ngoài Tiên Phong Động đón Hạ Ngôn vừa mới đôi thân phận lệnh bài tiến vào Thánh địa:
 
- Ta là Ngô Kỳ nguyên lão Tiên Phong Động! Động chủ đại nhân lệnh cho ta, xếp đặt chỗ tu luyện của ngươi, mời đi theo ta!
 
- Ha ha! Đa tạ Ngô Kỳ nguyên lão!
 
Hạ Ngôn nói lời cảm tạ vị nguyên lão của Tiên Phong Động.
 
Hạ Ngôn cũng không phải lần đầu tiên đi vào động phủ Tiên Phong Động. Ba mươi sáu động phủ Cửu Trọng Thiên cũng chính là ba mươi sáu Thánh địa. Mỗi một động phủ, chiếm điện tích cực kỳ rộng lớn. Trong khuôn viên động phủ nhà cửa trùng trùng lớp lớp. Bên trong rất nhiều trang viên còn trống không ai tĩú ngụ. Mây tiên lượn lờ, đẹp không sao tả xiết. Linh lực trong động phủ này nồng đậm han nhiều so với ở ngoài động phủ.
 
Ba mươi sáu động thiên kỳ thật trước đây do Điện chủ Thủy Vụ tự mình bố trí ra ba mươi sáu tòa tụ linh đại trận, sau đó chiếu theo những trận thế này, sủ dụng đại thần thông khai sáng ra Thánh địa tu luyện.
 
Mỗi một động phủ, đều có một Động chủ cùng một đến hai Phó động chủ. Nguyên lão của động phủ bình thường đều là tu luỵện giả tuổi tác khá lớn, hơn nữa gần như đều có được thực lực bước vào cành giới Thiên Thần. Tuy nhiên, một khi trở thành nguyên lão các động phù, như vậy sẽ không có hi vọng tiếp nhiệm ngôi vị Động chủ, chỉ có thể ở bên trong Thánh địa không ngừng tu luyện tăng lên cảnh giới và thực lực của mình. Tuy nhiên, quyền lợi của nguyên lão cũng khá lớn, nắm giữ rất nhiều tài nguyên của Tinh Đấu Điện.
 
Với thực lực của Hạ Ngôn đương nhiên cũng có thể trô thành nguyên lão Tiên Phong Động, chẳng qua Hạ Ngôn cũng không định đảm nhiệm chức vị nguyên lão này. Đảm nhiệm Nguyên lão sẽ tự động đánh mất quyền lợi tranh đoạt chức vị Động chủ. Chung Viễn Ly cũng có ý này, trước cứ đề Hạ Ngôn trở thành tu luyện giả bình thường của Tiên Phong Động Cửu Trọng Thiên, chờ sau này thời cơ chín muồi, danh chính ngôn thuận thông qua đoản Thái thượng trưởng lão xét duyệt, có thể thuận lợi tiếp Nhận chức vị của hắn: Trở thành Động chủ Tiên Phong Động.
 
- Ha ha! Không cần khách sáo!
 
Trôi khuôn mặt già nua của nguyên lão Ngô Kỳ lộ ra ý cười:
 
- Hạ Ngôn! Thiên tư quả nhiên trác tuyệt, Trong Tinh Đấu Điện chúng ta từ mười vạn năm nay, chỉ sợ chỉ có Nghiêm Hoa đang ở Thiên Ngoại Thiên kia là có thể so sánh với Hạ Ngôn.
 
Ngô Kỳ thật ra không phải nịnh hót Hạ Ngôn, quả thật là lão rất ngạc nhiên và thần phục về tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn. Tiến vào Tinh Đấu Điện thời gian chỉ hơn một trăm năm đã có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần, trên lịch sử mấy trăm vạn năm ở Tinh Đấu Điện này cũng tìm không đến vài người.
 
- Ngô Kỳ nguyên lão quá khen!
 
Hạ Ngôn đương nhiên hơi tỏ vẻ khiêm tốn trả lời thỏa đáng.
 
Hạ Ngôn đi theo phía sau nguyên lão Ngô Kỳ, bay vọt qua từng tòa nhà trong động phủ Tiên Phong Động, không ngừng bay sâu vào bên trong. Tốc độ của hai người, nhưng thật ra không nhanh.
 
Đại khái qua thời gian uổng nửa chén trà nhỏ, thân hình Ngô Kỳ ở không trung hơi chậm lại một chút, rồi ngừng lại trên không một tòa nhà rất lón.
 
- Hạ Ngôn! Nơi này chính là chỗ ngươi tu luyện, tu luyện giả trong Tiên Phong Động Cửu Trọng Thiên chúng ta, bao gồm Động chủ phó Động chủ cùng với các vị nguyên lão, tổng cộng là chín mươi sáu người, mà nay thêm ngươi gia nhập thì có chín mươi bảy người.
 
Ngô Kỳ cười xoay người nói với Hạ Ngôn:
 
- Vậy. ta sẽ không quấy rầy Hạ Ngôn.
 
Nói xong, Ngô Kỳ nguyên lão liền cáo từ.
 
- Ngô Kỳ nguyên lão xin cứ tự nhiên!
 
Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt đang quan sát tóa nhà, quay nhìn về phía Ngô Kỳ, chắp tay cười nói.
 
Sau Khi Ngô Kỳ rời khỏi, lúc này Hạ Ngôn mới lắc mình một cái, tiến vào trong tòa nhà to lớn này. Trong tòa nhà cây cỏ hoa cảnh, xanh um tươi tốt, cầu nhỏ bắt ngang dòng nước chảy, phảng phất như một cảnh thế ngoại đào nguyên. Quanh quẩn từng tia từng tia linh lực, dường như phất tay trong không khí liền có thể chạm đến, có thể thấy độ nồng đậm của linh lực nơi này đến móc nào.
 
Chỗ tu luyện như vậy cũng không phải mỗi người đều có thể có được. Tòa nhà của Hạ Ngôn, quả thực có thể so với chỗ tu luyện của các nguyên lão.
 
Chi tốn thời gian ngắn ngủn chừng mười lần hô hấp, Hạ Ngôn đã kiềm tia hết một vòng tất cả các phòng ốc, sau đó chọn một phòng vừa ý nhất, dùng cho mình tu luyện hàng ngày.
 
"Động chủ đại Nhân hiện tại nếu không gặp ta, vậy ta phải nắm lấy thời gian tu luyện. Chờ khi nào ông ấy gọi thi ta đi gặp là được!
 
Hạ Ngôn vào trong phòng này, sau đó thân ảnh chớp động một cái, ngồi xếp bằng trên một cái bồ đoàũ, trong đầu xoay chuyển các ý niệm, theo sau liền Nhầm hai mắt lại, bắt đầu tiến vào trong minh tưởng.
 
Lúc này Hạ Ngôn cũng không có phân tâm để linh hồn tiến vào không gian linh hồn tầng thứ hai của nhẫn Linh La hấp thu linh hồn nước suối, mà là toàn tâm toàn ý bắt đầu tìm hiểu thấu đáo bộ phận thứ tư của Linh La tâm pháp.
 
Đến hiện tại, tuy rằng Hạ Ngôn còn không thể biết được bộ phận thứ tư này rốt cuộc có loại thần thông gì, nhưng Hạ Ngôn có cảm giác, bộ phận thứ tư Linh La tâm pháp này tuyệt đối không tầm thường, thậm chí nếu so với Đại Thôn Phệ Thuật và Đại Trọng Lực Thuật còn lợi hại hơn nhiều lắm. Dù sao, bộ phận thứ tư này đúng là sau khi Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Thiên Thần, mới có thể hiểu thấu đáo được.
 
Thời gian mau chóng trôi qua, đảo mắt cái đã qua nửa tháng!
 
Một ngày này, Hạ Ngôn còn đang cực lực tìm hiểu bộ phận thứ tư Linh La tâm pháp, tuy nhiên bộ phận tâm pháp thứ tư này độ khó khăn hơn xa vô số lần so với thần thông bình thường. Trong khoảng thời gian ngắn, thậm chí ngay cả điểu cơ bản của bộ phận thứ tư tâm pháp này Hạ Ngôn cũng không sờ tới được.
 
Mỗi lần nội dung tâm pháp hiện ra hắn liền cảm thấy trong nháy mắt các thứ gì đó cuồn cuộn mãnh liệt tràn ngập trong óc minh, chỉ có thể từng chút từng chút một chậm rãi suy nghĩ tìm hiểu. Đối với hiểu thấu đáo tâm pháp, Hạ Ngôn cũng không có sốt ruột
 
- ồ?
 
"Là Động chủ đại nhân triệu tập ta!"
 
Ý thức Hạ Ngôn hơi động, lập tức rót vào trong không gian nhẫn Linh La, hắn phát hiện bên trong thủy tinh truyền âm, từng tia ý niệm rõ ràng truyền đến, đúng là Động chủ Chung Viễn Ly.
 
- Hạ Ngôn! Đi đến bên ngoài Tiên Phong Động gặp ta!
 
Cảm ứng được ý niệm trong đầu như vậy, Hạ Ngôn đương nhiên lập tức đứng đậy, bay vọt đi, trong nháy mắt biến mất ở phía chần trời. Chì vài lần hô hấp đã tới bên ngoài Tiên Phong Động.
 
"Không biết Động chủ đại nhân cho gọi ta là chuyện gì, chẳng lẽ là chuyện. Cung Phương Hòa Li Thủy Động bị ta giết chết?" Hạ Ngôn thầm đoán trong lòng, trong tầm mắt đã thấy thân ảnh màu tím sẫm của Chung Viễn Ly.
 
Thân ảnh nhoáng một cái, Hạ Ngôn rod xuống phụ cận Chung Viễn Ly. Lúc này Chung Viễn Ly đang nhìn về phương xa, dường như không có cảm giác được Hạ Ngôn tới gần, trong ánh mắt sâu lắng cũng không biết đang suy nghĩ điều gì.
 
Hạ Ngôn đứng bên cạnh, cũng không quấy rầy.
 
Qua thời gian vài lần hô hấp, Chung Viễn Ly mới thở nhẹ ra một hơi, sắc mặt có hơi ngưng trọng, xoay người nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
"Không xong, chẳng lẽ là chuyện Cung Phương Hòa ngay cả Động chủ cũng không thể giài quyết êm thắm được sao?"
 
Hạ Ngôn nói thầm trong lòng, tuy nhiên cũng không dám ra tiếng hỏi.
 
- Hạ Ngôn!
 
Chung Viễn Ly rốt cục ra tiếng, giọng điệu nghiêm túc, Hạ Ngôn rất ít khi nhìn thấy Chung Viễn Ly nghiêm túc thế này, trong lòng không khỏi hơi căng thẳng.
 
Hạ Ngôn cho dù có mạnh mấy đi nữa, cũng không có tự đại đến mức cho rằng hiện tại liền có thể chống lại Huấn Pháp Viện Cửu Trọng Thiên cùng các Động chủ kia. ở địa phương Ám Hắc hắn không có đánh chết Nhâm Đức, nguyên nhân cũng chính là muốn lưu lại cho mình một con đường lui.
 
- Động chủ đại nhân!
 
Hạ Ngôn khẽ chợp mắt, thấp giọng đáp.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.