Chương trước
Chương sau
Chạy
- Ha ha! Không ngờ còn muốn chạy! Tiểu tử cảnh giới Linh Hoàng ở trong tay ta còn muốn chạy?
 
Hừ! Si tâm vọng tưởng!
 
Cung Phương Hòa cười lạnh một tiếng, chợt linh lực dưới chân chợt phát ra, một Khối nham thạch chắc chắn thật lớn dưới chân hắn trong nháy mắt liền hóa thành một đống bột phấn. Sau đó, thân hình Cung Phương Hòa cũng từ mặt đất nhanh chóng bay đến trong Không trung.
 
- Cái gì? Điều đó không có khả năng! Di động trong nháy mắt, hắn như thế nào có thể thi triển Thuấn di chớ? Tiểu tử này rõ ràng là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, không ngờ có thể thi triển năng lực thuấn di đặc biệt Chi cảnh giới Thiên Thần mới có? Điều này sao có thể chó? Không, không không! Tuyệt đối không có khả năng!
 
Sau khi Cung Phương Hòa bay vào trong không trung, sắc mật đột nhiên biến đổi, hắn phát hiện Hạ Ngôn dĩ nhiên đang thi triển, thuấn di rất nhanh bỏ chạy, mau lẹ Phi về hướng sâu hơn trong địa phương Ám Hắc. Người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp còn chưa có hoàn toàn nắm giữ lực lượng không gian pháp tắc tầng thứ chín, căn bản là không có khả năng thi triển thuấn di. Nhưng Hạ Ngôn đúng là đang thi triển thuấn di!
 
- Đáng giận!
 
"Rất kỳ quái, tiểu tử này còn chưa có bước vào cảnh giới Thiên Thần, không ngờ có thể thi triển thuấn di! Ta thật quá sơ ý!"
 
Cung Phương Hòa sau khi Giật mình lập tức trở nên trầm tĩnh, sắc mặt lạnh lùng.
 
"Tuy nhiên, cho dù là sử dụng thuấn di thì Hạ Ngôn ngươi cũng không thể thoát được! Hừ, xem ta lập tức liền đuổi theo người, hoàn toàn đánh chết ngươi!"
 
Cung Phương Hòa thúc dục linh lực, tiếp theo liền vận chuyển thuán di đuổi theo. Trong một cái nháy mắt liền xuất hiện tại địa phương cách ngoài mấy trăm dặm.
 
Với cảnh giới Thiên Thần tam cấp như hắn, ý thức phát ra có thể tra xét rõ ràng tất cả sinh linh trong phạm vi mấy ngàn dặm, thậm chí vạn dặm. Nhưng phạm vi không gian có thể khống chế nhiều nhất cũng chỉ mấy trăm dặm mà thôi. Đương nhiên, so với Hạ Ngôn thi phạm di di động của Cung Phương Hòa lớn hơn một chút. Cho nên nếu liên tục thi triển thuấn di, hắn rất nhanh có thể đuổi theo Hạ Ngôn.
 
- Sao? Đuổi theo rồi?
 
Hạ Ngôn cảm giác được Cung Phương Hòa ở phía sau càng ngày càng gần, ánh mắt ngưng trọng một chút. Một khi bị đối phương đuổi theo, sau đó đối phương tìm cơ hội thi triển không gian phong tỏa, khi đó thuấn di của mình sẽ không thế tiếp tục tầi triển, nữa. Thuấn di là thi triển, trong phạm vi không gian mà mình khống chế, trong không gian người khác khống chế là không thể thi triển.
 
"Mau!"
 
"Mau, mau nữa!"
 
Hạ Ngôn thúc dục linh lực đến cực hạn, linh lực màu vàng không ngừng bạo nổ, một vòng linh lực bao quanh thân hình. Một lần chớp động cũng có thể di chuyển được khoảng ba trăm dặm.
 
"Sắp bị đuổi kịp rồi!"
 
- Đại Trọng Lực Thuật!
 
Ý niệm Hạ Ngôn khẽ động, lập tức thi triển ra Đại Trọng Lực Thuật, chính xác tác dụng lên thân thể Cung Phương Hòa ở phía sau đang ngày càng gần. Thân hình Cung Phương Hòa dưới tác dụng của Đại Trọng Lực Thuật lập tức bị kéo xuống phía dưới mấy chục thước, trì hoãn trong thời gian ngắn ngủi này Hạ Ngôn liên tục vận chuyển hai lần thuấn di, chạy tới địaphương ở ngoài sáu trăm dặm.
 
- Đáng giận! Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
 
Cung Phương Hòa cau mày.
 
" Chẳng lẽ là hắn sử dụng một loại thần thông bí pháp? cổ quái, thần thông bí pháp quá cổ quái. Không ngờ có thể thi triển ra Như vậy!"
 
Cung Phương Hòa rốt cuộc là cảnh giới Thiên Thần tam cấp, kiến thức cực kỳ uyên bác, rất nhanh lièn đoán ra Hạ Ngôn đang vận chuyển một loại thần thông ngăn cản mình truy kích.
 
"Chết tiệt! Nói Như vậy muốn đuổi theo tiểu tử này thật đúng là khó khăn!"
 
Tâm niệm Cung Phương Hòa biến hóa rất nhanh, nháy mắt tiếp tục thi triển, thuấn di, tuy rằng không thể lập tức đuổi kịp nhưng Cung Phương Hòa cũng sẽ không buông tha Lấy thực lực cảnh giới Thiên Thần tam cấp, hắn không ngờ không thể giết chết một Linh Hoàng cửu cấp nho nhỏ, điều này khiến cho trong lòng Cung Phương Hòa bừng bừng lửa giận.
 
"Hừ! Ta không tin tiểu tử ngươi có đủ linh lực chống đỡ bao lâu! Vừa sử dụng thuấn di, vừa phải sử dụng loại thần thông kỳ quái này đề ngăn cản ta!"
 
Cung Phương Hòa khẽ hít một hơi, theo hắn thấy linh lực tích lũy của Hạ Ngôn khẳng định xa không bằng hắn. Một khi linh lực Hạ Ngôn tiêu hao quá nhiều, tự nhiên sẽ bị minh đuổi kịp, sau đó dễ dàng đánh chết.
 
Toát ra ý niệm này trong đầu, Cung Phương Hòa quả thật cũng không sốt sắng. Sau vài lần bị Hạ Ngôn sử dụng Đại Trọng Lực Thuật ngăn cản tốc độ di chuyển, liền hoàn toàn tỉnh táo lại, cứ dựa theo tiết tấu hiện tại không ngừng đuổi theo Hạ Ngôn, muốn tiêu hao linh lực của Hạ Ngôn, cuối cùng đánh chết Hạ Ngôn.
 
Một lúc lâu sau.
 
- Đáng giận!
 
Hai tay Cung Phương Hòa dần dần nắm thành nắm đấm, linh lục xung quanh thân thể không ngừng nổ tung. Liên tục một cạnh giờ thuấn di, cho dù hắn tích lũy linh lực dồi dào cũng cảm giác được có chút ăn không tiêu, linh lực tiêu hao quá lớn.
 
Nhưng Hạ Ngôn ở phía trước không ngờ không có bộ dáng một chút mỏi mệt nào, tiết tấu thuấn di không có giảm bót, một lần lại tiếp một lần.
 
Cung Phương Hòa làm sao biết được Hạ Ngôn có loại thần thông thần kỳ như Đại Thôn Phệ Thuật. Đại Thôn Phệ Thuật vừa thi triển ra, trên cơ bản Hạ Ngôn liền Khôi phục linh lực bị tiêu hao.
 
Liên tục thuấn di trong một canh giờ, Hạ Ngôn ước chừng thi triển, mấy ngàn lần thuấn di, tính toán ra trong khoảng thời gian này đã vượt qua một khoảng cách rất xa, đi tới khu vực trung tâm địa phương Ám Hắc rồi.
 
Dọc theo đường đi này đương nhiên cũng gặp phải không ít người tu luyện cùng các loại dã thú. Nhưng Hạ Ngôn và Cung Phương Hòa một đường sử dụng thuấn di, nên cũng chỉ trong phút chốc liền lần lượt vượt qua những người tu luyện và dã thú kia
 
" Đến khu vực trung tâm rồi!"
 
Bên trong ý thức của Hạ Ngôn, cảm giác được tình huống bốn phía. Tuy nhiên thuấn di vẫn không có ngừng lại.
 
"Tên hỗn đản kia không ngờ còn đi theo ta, hắn rốt cuộc là ai chứ? Vì sao nhất định muốn giết chết ta? Chẳng lẽ là người tu luyện trong Tinh Đấu Điện? ừ, khẳng định là vậy. Ta ở ngoài Tinh Đấu Điện cũng không có kẻ thù gì, người này là cường giả Thiên Thần, khẳng định là một gã tu luyện trong Tinh Đấu Điện!"
 
Hạ Ngôn trong lòng đã sớm suy đoán, lúc này gần như có thể xác định thân phận người mặc hoàng bào phía sau.
 
"Đáng giận! Muốn giết chết ta sao?"
 
Ánh mắt Hạ Ngôn tỏa ra một tia hàn quang.
 
" Hừ, sao có thể dễ dàng như vậy! Hừ!"
 
"Vù"
 
"ồ? Nơi này là? Hơi thở đáng sợ thật mãnh liệt nha, linh hồn của ta cũng bị áp bách, trói buộc rất mạnh!"
 
"Chết tiệt, cái đuôi này cũng thật nhanh, ừ, mặc kệ, đi vào trước!"
 
Hạ Ngôn sau khi do thám biết được Cung Phương Hòa vẫn đuổi theo không ngừng, thân hình lập tức chớp động một cái, sau đó Phi thần về phía trước nơi có hơi thở mãnh liệt đáng sợ đang tỏa ra kia. Trong một cái chớp mắt đã đi vào sâu trong đó.
 
" Đây là.không ổn, uy áp linh hồn thật đáng sợ! Đây rốt cuộc là địa phương nào, chẳng lẽ ta đã tiến vào trong ba khu vực đại nguy hiểm rồi sao?"
 
Thần sắc Hạ Ngôn khẽ đôI thân ảnh lập tức dừng lại, bởi vì phạm vi ý thức của hắn dò xét không ngờ lập tức co rút lại chỉ còn trong đường kúủi chưa tới một trăm mét. Địa phương
 
xa hơn nữa ý thức của hắn căn bàn không thể cảm ứng được bất cứ vật thể gì tồn tại.
 
Rất nhanh; Hạ Ngôn liền cảm giác được tình hình dị thường chung quanh, trong khu vực này bất cứ tiếng động gì cũng không có, khắp nơi đều là đủ loại thực vật.
 
"Hô!"
 
Hạ Ngôn thở ra một hơi, ánh mắt quét nhìn tứ phía. Trong mơ hồ đúng là thấy được rất nhiều dòng khí màu đỏ như làn sương. Những đòng khí màu đỏ này nếu nhìn kỹ trông giống như tơ liễu. Nêu cẩn thận cảm giác là có thể phát hiện thứ khiến cho linh hồn của mình mãnh liệt rung động, thậm chí sinh ra đủ loại hơi thở rung động, chính là những vật chất màu đỏ này tòa phát ra.
 
"Không ổn! Không xong rồi, cường độ linh hồn của ta đang nhanh chóng suy yếu!"
 
Đại khái trải qua thời gian mấy lần hô hấp, Hạ Ngôn định Phi hành về phía trước lao ra khỏi khu vực màu đỏ này nhưng không đợi hắn thực hiện, liền phát giác linh hồn của mình đáng rất nhanh bị thôn phệ. Cường độ linh hồn càng ngày càng yếu, nhưng lại có chút không chịu nổi áp bách. Lúc này thời gian mới trải qua mấy lần hô hấp, linh hồn Hạ Ngôn đã câp tốc bắt đầu suy yếu. Dựa theo tốc độ suy yếu như vậy, sợ rằng không mất bao lâu thời gian Hạ Ngôn sẽ hoàn toàn bị xóa bỏ linh hồn. trở thành một Khối thi thể không hổn.
 
"Phốc!"
 
Cung Phương Hòa đuổi theo Hạ Ngôn hơn một canh giờ cũng đột nhiên dừng Thân hình lại, sắc mặt hoảng sợ nhìn một mảnh khu vực phía trước.
 
- Tiểu tử này không ngờ chạy vào trong Phá Linh Thâm Uyên!
 
Chẳng lẽ hắn không biết Phá Linh Thâm Uyên cho dù là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cũng không thể đặt chân sao? Phá Linh Thâm Uyên này đã giết chết không biết bao nhiêu người tu luyện cảnh giới Thiên Thần, quả thực vô số kẻ. Không có bất cứ người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng cùng cảnh giới Thiên Thần nào tiến vào nơi này xong còn có thể sống sót từ trong đó đi ra!
 
Hạ Ngôn không biết mảnh địa vực này rốt cuộc là địa phương nào, nhưng Cung Phương Hòa lại biết rất rõ. Cho nên hắn cũng không có theo Hạ Ngôn tiến vào trong Phá Linh Thâm Uyên.
 
Mảnh địa vục phía trước này thoạt nhìn cũng không lớn, chỉ có phạm vi không đến một ngàn dặm, tản ra Hơi thở quỷ dị. Địa vực này đúng là một trong ba khu vực nguy hiểm nhất của địa phương Ám Hắc. hơn nữa còn là hiểm ác nhất Phá Linh Thâm Uyên. Đừng nói là người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng, cho dù là cường giả Thiên Thần cũng đồng dạng có đi mà không có về.
 
Cung Phương Hòa cũng không dám tiến vào nửa bước. Một khi bước vào là không thể từ trong đó đi ra. Theo như lời đồn, Phá Linh Thâm Uyên có một loại năng lượng kỳ quái chuyên Thôn Phệ linh hồn người tu luyện. Phàm là người tu luyện tiến vào nơi này, bất kể là Linh Hoàng hay Thiên Thần, linh hồn đều sẽ bị thôn pầệ sạch sẽ cho đến cuối cùng thân vong. Cho dù là ngay tại phía ngoài Phá Linh Thâm Uyên cũng có thể cảm ứng được từng trận linh hồn uy áp từ phía trước truyền đến, cảm giác giống nhu một con chuột trên binh nguyên bị một chim ưng trên bầu trời nhìn chăm chú vậy.
 
"Hừ, Hạ Ngôn này xâm nhập vào trong Phá Linh Thâm Uyên hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đỡ mất công ta động thủ! Đánh chết một cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp nhỏ bé không ngờ mất nhiều khó khăn như vậy, tiểu tử này thật đúng là đáng giận!"
 
Cung Phương Hòa nhíu mày. nghiến răng nghiến lợi nghĩ.
 
Tầm tư Cung Phương Hòa chuyển động đồng thời ánh mắt đột nhiên giật mình, sau đó ý thức rót vào trong không gian giới chỉ, dùng thủy tinh truyền âm truyền đạt lại tình hình cho Hồng Đông Mạc. Hồng Độc Mạc dặn là phải đánh chết Hạ Ngôn, nhưng hiện tại Hạ Ngôn lại tiến vào trong địa vực hung hiểm nhất Phá Linh Thâm Uyên, cho nên hắn phải báo lên cho Động chủ Hồng Đông Mạc biết, xem Động chủ đại nhân nói như thế nào.
 
Rất nhanh, ý niệm của Hồng Đông Mạc truyền tới trong đầu hắn.
 
" Cung Phương Hòa! Hạ Ngôn kia tiến vào Phá Linh Thâm Uyên, ngươi ở bên ngoài thủ vệ một đoạn thời gian. Một tuần sau nếu Hạ Ngôn kia vẫn không có tung tích, vậy ngươi hãy quay về Tinh Đấu Điện."
 
Ý niệm của Hồng Đông Mạc biểu đạt ra ý tứ như vậy.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.