Chương trước
Chương sau
- Chú ý. ở vị trí trung ương kia chính là trung tâm của Khảo Hạch Viện, cũng chính là nơi đám người Khảo hạch Trưởng lão làm việc. Phía Đông kia là Đấu võ tràng, không có việc gì có thể đi vào đó tìm người có thực lực tương đương mình để luận bàn một chút, đối với việc tu luyện cũng rất có lợi.
 
Người môn nhân này trở nên rất nhiệt tinh chỉ bởi vì một tiếng đại nhân Hạ Ngôn gọi hắn khiến trong lòng hắn cảm giác vô cùng thư sướng.
 
Hắn vốn chỉ là một môn nhân Tinh Đấu Điện trông coi đại môn của Khảo Hạch Viện mà thôi, được xưng hô đại nhân khiến hắn vô cùng vui vẻ.
 
- Đa tạ đại nhân chỉ điểm!
 
Hạ Ngôn vội nói lời cảm tạ, ánh mắt lóe lên, thầm nhớ kỹ phương vị các nơi.
 
- Tới rồi!
 
Thân mình môn nhân này dừng lại, sau đó nghiêng người nhìn Hạ Ngôn, chỉ chỉ nói:
 
- Bên kia chính là Khu cư xá bát hào. trong khoảng thời gian này, ngươi có thể ở trong đó. Tuy nhiên, ngươi phải thật cẩn thận. Bởi vì rất nhanh sẽ tới khảo hạch cho nên trong thời gian một năm còn lại sẽ có rất nhiều tu luyện giả tiến vào tham gia. Tinh Đấu Điện chúng ta cũng không thể an bài mỗi người tham gia ở một phòng riêng được cho nên ngươi cần phải ở chung với một người nữa.
 
Người môn nhân này nghiêm túc nói.
 
- Dùng chung phòng?
 
Hạ Ngôn nhướng mày.
 
Điều này quả thực khiến hắn có chút không thoải mái. Dùng chung một gian phòng với người khác là điều Hạ Ngôn không thích. Khi hắn tu luyện, luôn thích có một không gian độc lập. Nếu có người khác ở bên cạnh tất nhiên cảm giác cực kỳ không tiện. Hai là với tính, cách của mình. Hạ Ngôn luôn thích độc lai độc vãng.
 
- Đúng thế đây cũng là chuyện không thể khác được, cố gắng cho tới khi khảo hạch bắt đầu đi!
 
Người môn nhân này gật đầu, than nhẹ rồi nói tiếp:
 
- Tiểu tử, ta đi trước, ngươi vào đi.
 
- Ừm. đa tạ đại nhân!
 
Hạ Ngôn lại nói lời cảm ơn.
 
Sau khi môn Nhân này rời đi. Hạ Ngôn liền cất bước đi về phía Khu cư xá Khảo Hạch Viện này quả thật vô cùng rộng. Trong viện có rất nhiều khu cư xá. Mỗi một khu có rất nhiều phòng. Nhưng dù thế vẫn không thể đáp ứng mỗi người một phòng được. Cho nên, chỉ có thể để một vài người cũng sử dụng chung một phòng xá.
 
Tê—~!
 
Hạ Ngôn vừa tiến vào khu cư xá này đã nhìn thấy một loạt phòng ốc. Những phòng ốc này đều được bố trí trong một viện lạc. bốn phía có tường vây quanh.
 
Lúc này. ở trong viện lạc có không ít tu luyện giả đang nói chuyện với nhau hoặc đang ăn uống. Trong viện có bày rất nhiều bản ghế, còn có không ít thực vật.
 
Cường giả cảnh giới Linh Hoàng, nhu cầu sử dụng thực phâm rất thấp. Bởi vì thân mình của cường giả Linh Hoàng là do năng lượng tạo thành, cho nên chỉ cần hấp thu linh lực là đủ thoả mãn những nhu cầu của thân thể. Nhưng tất cả các tu luyện giả đều là từng bước một tiến lên, nhiều người vẫn không quên được thực vật cho nên vẫn ăn uống bình thường.
 
Hạ Ngôn xuất hiện cũng không khiến nhiều ngươi chú ý. Nơi này. mỗi ngày đều có nhiều người tiến vào, mọi người vốn không ai quen ai, làm sao phải để ý tới một gương mặt xa lạ!?
 
Hạ Ngôn ở trong viện, chậm rãi đi qua một loạt phòng xá. Trong những phòng xá này đều có Hơi thở của tu luyện giả. Khi thấy có khí tức của tu luyện giả thì Hạ Ngôn sẽ trực tiếp đi qua. không vào quan khán.
 
- Ồ?
 
Sau khi đi qua chưng hoa ba mươi phòng xạ Hạ Ngôn đột nhiên giản mày ra, vui vẻ nói:
 
- Căn phòng này dường như là không có ai ở trong.
 
Tâm niệm nghĩ thế Hạ Ngôn liền đi về phía cừa phòng.
 
- Này, tiểu tử đứng lại!
 
Lúc này một đạo thanh âm thô lỗ truyền tới. Hạ Ngôn nghe thế níiướn mày, ánh mắt nhìn về phía người lên tiếng. Chỉ thấy một hán tử thân hình cao lớn. cặp mắt như hai cái chuông đồng.
 
- Căn phòng này là của ta, ngươi không thể vào!
 
Đại hán vươn tay ra hoa hoa. mang theo chút mùi vị uy hiếp.
 
- Ồ. ta không biết, ngại quá. đã quấy rầy rồi!
 
Hạ Ngôn xin lỗi. rồi nhấc chân đi tiếp về phía trước.
 
- Ai. Xem ra thật sự là không còn phòng trống!
 
Hạ Ngôn cười khổ. Nếu thật sự không còn phòng trống nào thì đành phải ở bên ngoài chờ tới thời điểm khảo hạch bắt đầu thôi.
 
Hạ Ngôn tiếp tục đi về phía trước. Một lúc sau. chỉ còn chừng hai trăm thước, trong tầm mắt nữa là đã tới cuối viện tử rồi.
 
- Thôi đi. thực sự không còn phòng trống thì tu luyện ngay bên ngoài căn phòng này vậy.
 
Hạ Ngôn quyết định, tốc độ dưới chân cũng nhanh hơn. Dù sao nếu là đi cầu khẩn người
 
khác để họ đồng ý cho dùng chung phòng thì Hạ Ngôn cũng không làm được.
 
Rất nhanh, hắn đã đi qua hai trăm thước cuối cùng, quả nhiên cũng không còn phòng nào trống. Ven đường cũng có mấy phòng xá tạm thời không có ai nhưng khi Hạ Ngôn đi tới đều bị người ta ngăn lại.
 
Lắc đầu, Hạ Ngôn đánh giá bốn phía, đang định kiếm một chỗ tương đối yên tĩnh để ngồi xuống.
 
- Xin chào!
 
Lúc này đột nhiên có một người từ trong một căn phòng đi ra, gọi Hạ Ngôn lại.
 
- Ồ?
 
Hạ Ngôn nhìn lại. thấy đó là một nữ nhân mặc hoàng sam có dáng người yêu kiều. Nữ nhân này đang nhìn về phía hắn, hiển nhiên chính là người vừa lên tiếng chào hỏi hắn.
 
- Ngươi gọi ta sao?
 
Hạ Ngôn kinh ngạc.
 
- Đúng thế ngươi là tu luyện giả vừa mới tới nơi này sao?
 
Chân mày nữ nhân này hơi nhíu chút, đôi mắt như biết nói kia lấp láy vô cùng sinh động, đôi môi đỏ mọng, hàm rằng trắng muốt, Hơi thở thơm phức.
 
- Ừm, ta quả thật vừa mới tới nơi này!
 
Hạ Ngôn gật đầu nói.
 
- Vậy ngươi không tìm được phòng nào để ở tạm đúng không?
 
Nữ nhân này còn hỏi thêm.
 
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động; chân mày xốc lên chút, nhìn về phía nữ nhân này:
 
- Đúng thế, không biết.
 
Vậy ngươi vào gian phòng này ở với ta đi. Trong phòng này cũng chỉ có một mình ta mà thôi! Tuy nhiên, ngươi phải đảp ứng ta một điều kiện!
 
Nữ nhân này cười cười, khuôn mặt lộ ra hai cái má lúm đồng tiền rất đáng yêu.
 
- Ồ?
 
Hạ Ngôn không ngờ rằng đây là sự thật. Không nghĩ tới cô gái mặc hoàng sam này lại chủ động mời mình. Toàn bộ tu luyện giả trong viện tử này. nam nhân chiếm tới tám phần, còn lại hai phẳn là nữ nhân, đại đa số đều rất lãnh đạm. Mà hiện tại nữ nhân mặc hoàng sam này lại chủ động mời mình.
 
- Ngươi trước tiến vào đi đã rồi nói sau!
 
Nữ nhân này nhìn nhìn bốn phía. biểu tình có chút quái dị. Xung quanh có không ít người đã để ý tới Hạ Ngôn và nữ Nhân này, nhìn hai người đối thoại bằng con bắt không thiện cho lắm.
 
Tuy rằng những tu luyện giả bước vào canh giới Linh Hoàng, tâm tính, đã đạm mạc rất nhiều nhưng là người thì luôn có các loại cảm xúc, không thể hoàn toàn trở nên vô tình được.
 
- Được!
 
Hạ Ngôn không biết rốt cuộc nữ tử này muốn mình làm gì nhưng đi vào trước xem nào nói đã cũng không sao. Nếu mình làm không được thi lại đi ra, dù sao cũng không tổn thất gì!
 
Sau khi tiến vào phòng, Hạ Ngôn kinh ngạc nhìn căn phòg này. Cả căn phòng được bố trí rất tỷ mỷ. Đây sao có thể là một căn phòng thô sơ bố trí cho những người tham gia khảo hạch nghi tạm được!? Đây chính là một khuê phòng của một tiểu thưkhuê các.
 
- Mời ngồi!
 
Nữ nhân này nói với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn theo lời ngồi xuống một chiếc ghế, nhìn nhìn về phía nữ nhân mặc hoàng sam này.
 
- Ừm.
 
Nữ nhân này đột nhiên trở nên trầm ngâm, đôi mắt lớn khẽ chuyển rồi nói:
 
- Gian phòng này là do ta mua lại của một gã tu luyện giả để tạm thời ở lại.
 
Hạ Ngôn nghe thế cũng không nói gì. Hắn đã sớm nhận ra thực lực của nữ nhân này cũng chỉ mới là Linh Hoàng nhị cấp mà thôi
 
- Ta mời ngươi vào là muốn. muốn ngươi ngăn cản những người bên ngoài. Những tên đáng ghét kia. bọn chúng. chúng thường xuyên quấy rầy ta, quấy rầy việc tu luyện của ta!
 
Nữ nhân mặc hoàng sam này hơi do dự. âm thanh cũng ấp a ấp úng.
 
- Ồ? Vậy ngươi sao lại mời ta vào? Ngươi sao không mời người khác? Ta chẳng lẽ có gì khác bọn chúng sao?
 
Hạ Ngôn sửng sốt, sau đó nhíu mày nói.
 
- Có khác nhau!
 
Nữ nhân này vội vàng nói sắc mặt hơi đỗ lên.
 
- Ta thấy ngươi đã biết ngươi không chán ghét, đáng để ta tin cậy. Trong lòng ta chỉ biết là ngươi sẽ không quấy rầy ta!
 
- Ha ha~~~!
 
Hạ Ngôn có chút dở khóc dở cười.
 
- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi không công đi ngăn càn bọn chúng đâu! Thế này đi. đợi cho tới khi tiến hành khảo hạch của Tinh Đấu Điện, ta sẽ trả thù lao cho ngươi một ngàn viên Nhất Nguyên Đan? Dù sao, từ giờ tới lúc diễn ra khảo hạch cũng chỉ còn bảy tháng nữa mà thôi!
 
Nữ nhân này dường như lo lắng Hạ Ngôn không đáp ứng điều kiện của nàng cho nên giờ giọng năn nỉ.
 
- "Còn có chuyện tốt như thế sao?"
 
Trong lòng Hạ Ngôn vui vẻ.
 
- "Phổ Tôn Đội trưởng trông coi Truyền tống Thần Điện cả hai trăm năm mới có thể lĩnh được một ngàn viên Nhất Nguyên Đan. Mà nữ nhân này vừa ra tay đã xuất ra tới một ngàn viên. Hơn nữa chỉ trong thời gian gần bảy tháng mà thôi. Quan trọng là bản thân mình cũng không cần làm gì. còn có thêm một chỗ mà yên tâm tu luyện nữa!
 
Hạ Ngôn cẩn thận nhìn thoáng qua nữ nhân mặc hoàng sam này. thần thức lại dò xét lần nữa, đánh giá đối phương quả thật chỉ mới là Linh Hoàng nhị cấp mà thôi Nhưng sao nàng lại có nhiều Nhất Nguyên Đan như thế? Mới vừa rồi. nàng còn phải mua căn phòng này. không biết đã còn mất bao nhiêu nữa.
 
- Ngươi không tin ta sao?
 
Nữ nhân này thấy Hạ Ngôn còn do dự. lại nói tiếp:
 
- Thế này đi, ta trước đưa ngươi năm trăm viên, đợi cho khảo hạch bắt đầu ta lại đưa ngươi năm trăm viên nữa?
 
- Chẳng lẽ như thế mà ngươi vẫn không tin ta sao? Ngươi xem!
 
Nữ nhân này nói xong, ngọc thủ khẽ lật, xuất ra một càn khôn hộp gấm, tùy tay mở ra, lập tức lộ ra một mành màu trắng.
 
- Nơi này chính là có tới năm trăm viên Nhất Nguyên Đan, ngươi kiểm tra số lượng đi, tuyệt đối không thiếu một viên.
 
Nữ nhân hoàng sam còn chân thành nói.
 
- Ồ? Ngươi thật sự. Ngươi chắc chứ?
 
Hạ Ngôn có chút không tin.
 
Cô gái này thấy Hạ Ngôn dường như đã đáp ứng rồi thi vui mừng nói.
 
- Chắc chắn! Ngươi thu lấy những viên Nhất Nguyên Đan này đi! Ta muốn tu luyện rỗi, ngươi không được cho bọn họ vào đâu đó! Ai. hai tháng qua, mỗi lần ta tu luyện đều bị bọn chúng quấy rối, thật sự rất đáng hận!
 
Thanh âm như chuông ngân của cô gái này còn vang lên:
 
- Ta gọi là Trương Thanh Tuyền, ngươi tên gì?
 
- Tại hạ là Hạ Ngôn!
 
Hạ Ngôn cười nói.
 
- Ngươi yên tâm tu luyện đi!
 
Hạ Ngôn đương nhiên không khách khí. thu lại năm trăm viên Nhất Nguyên Đan mà đối phương đưa tới. Nhất Nguyên Đan này, được càng nhiều càng tốt!
 
Cô gái này cũng quá đơn thuần đi! Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
 
- Xem ra, Trương Thanh Tuyền này hẳn là nguyên trụ dân của Chủ thế giới. Nếu không, sao lại có thể có được nhiều Nhất Nguyên Đan như thế?! Hơn nữa, khí chất của nàng hẳn là một đệ tử của một gia tộc nào hoặc một thế lực nào đó!
 
Hạ Ngôn thầm đoán rồi thu hồi tâm thẩn. Thân phận của cô gái này cũng không có quan hệ gì lớn với minh. Minh cũng không có khả năng bị đối phương tính kế được. Sau đó. Hạ Ngôn cũng bắt đầu ngồi xuống, chuẩn bị tu luyện. Trong không gian Tinh Đấu Điện này linh lực nồng đậm, lực lượng pháp tắc rất dày. trợ giúp tu luyện giả gia tăng tu vi vượt xa ngoại giới.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.