Chương trước
Chương sau
Thổ cẩu mắt thấy bàn tay trong không gian sắp bắt được mình liền phát ra tiếng kêu thảm thiết:
 
- Chủ nhân. Không chơi nữa. Ta đánh không lại người! Ái chà, ta nghĩ rằng người còn không phải đối thủ của ta, không ngờ ta vẫn còn không đánh lại người.
 
Nghe thế Hạ Ngôn đột nhiên tắt cười, bàn tay thu lại, bàn tay khổng lồ trong không gian cũng lặng yên tan đi.
 
Rất nhiều người tu luyện của Thiên Cung Thánh Sơn đã sớm bị kịch chiến trên bầu trời hấp dẫn đến. Nhìn thấy Hạ Ngôn giao chiến cùng Thổ cẩu, đám người tu luyện Thiên Cung kích động mặt đỏ bừng.
 
- Kia là linh thú gì? Không ngờ có thể kịch chiến cùng Thánh Hoàng đại nhân.
 
- Thật đáng sợ. Vừa rồi ngươi nhìn thấy không, cỗ lực lượng vừa rồi làm người ta hít thở không thông!
 
- Đúng vậy! Hả? Các ngươi xem, không đánh nữa rồi. Thánh Hoàng dường như nhận biết linh thú kia, cũng không đánh nữa!
 
Bốn nàng Tiểu Thanh từ trong Ma Quỷ Trận đi ra cũng thấy được Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu trên bầu trời, bốn người đều cười duyên, thúc giục linh lực bay lên bầu trời.
 
Thổ cẩu nhìn thấy bốn nàng bay tới, lập tức cụp đuôi thân thể dần dần biến về bộ dạng nhỏ bé, lông toàn thân màu xám ngày trước.
 
*****
 
Một năm sau
 
Bên ngoài Điện Hoàng Giả, vài người tu luyện trẻ tuổi bộ dạng nghiêm trang, đứng đầu là Tổng quản Thiên Cung Lữ tổng quản, còn mấy người đứng cùng những người tu luyện trẻ tuổi là mấy Viện trưởng Học Viện siêu cấp, Liễu Vân cũng ở trong số đó.
 

 
Một tiếng gió vang lên, trong đại điện một bóng người màu trắng đột nhiên xuất hiện nhìn xuống đám đông.
 
- Gặp qua Thánh Hoàng đại nhân!
 
- Thánh Hoàng đại nhân!
 
- Gặp qua Thánh Hoàng!
 
Mọi người trước sau thi lễ ân cần thăm hỏi. Cảm giác áp lực khiến thân thể mấy người tu luyện trẻ tuổi đều hơi phát run, tuy nhiên sắc mặt bọn họ đều ửng đỏ, hiển nhiên thật sự kích động. Có thể nhìn thấy Thánh Hoàng, đây chính là cơ hội mà người thường không thể có được.
 
- Thánh Hoàng đại nhân. Bốn người trẻ tuổi này chính là những người của các Học Viện siêu cấp đặc biệt tham gia khảo hạch Thiên Cung lần này.
 
Lữ tổng quản chỉ vào mấy người trẻ tuổi, khom người trầm giọng nói với Hạ Ngôn.
 
- Ừ!
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, mắt đảo qua mấy người:
 
- Không tồi. Lúc này không ngờ có hai Đại Linh Sư đỉnh. Với tuổi của các ngươi, có thể có thành tựu như vậy cũng có thể coi là thiên tư trác tuyệt.
 
Hạ Ngôn hơi khích lệ một câu.
 
- Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân khên ngợi!
 
Hai người tu luyện cảnh giới Đại Linh Sư lập tức vui mừng đáp.
 
- Hai người các ngươi cũng đều là Đại Linh Sư hậu kỳ, hy vọng các ngươi có thể trải qua khảo hạch Thiên Cung, trở thành một thành viên của Thiên Cung ta!
 
Hạ Ngôn đối mặt với hai người còn lại nói, trên mặt thản nhiên không bất kỳ biểu tình gì. Giọng nói mang theo một loại cảm giác khiến người ta không dám nhìn thẳng.
 
Trong bốn người này có một người nhỏ nhất chính là một con cháu Hạ gia cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ.
 
- Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân. Chúng ta sẽ cố gắng tu luyện không phụ Thánh Hoàng đại nhân kỳ vọng.
 
Hai Đại Linh Sư hậu kỳ cũng lập tức nói.
 
- Ừ!
 
Hạ Ngôn gật đầu, ánh mắt chuyển đi nhìn về phía ba vị Viện trưởng:
 
- Ba vị Viện trưởng, đều vất vả rồi. Lữ tổng quản. Ngươi đi lấy phần thưởng cho ba học viện ra đây.
 
Phần thưởng đối với học viện cùng mấy người trẻ tuổi đều được đặt trong một cái thùng lớn.
 
- Dạ!
 
Lữ tổng quản sau khi lên tiếng trả lời, nhanh chóng đi vào trong nội điện, chỉ trong chốc lát liền từ trong đi ra, trong tay có thêm một cái thùng gỗ lim.
 
- Không biết Thánh Hoàng đại nhân sẽ thưởng cho chúng ta cái gì?
 
Một người tu luyện trẻ tuổi ánh mắt tỏa sáng vẻ chờ mong. Thánh Hoàng ban thưởng tự nhiên sẽ không tầm thường.
 
Thùng gỗ mở ra, bên trong các loại bí điển, khoáng thạch, đan dược. Hạ Ngôn đưa tay khẽ chỉ, những bảo vật này liền từ trong thùng bay ra, lơ lửng trong không trung.
 
Vèo vèo
 
Từng món bảo vật phân biệt bay về phía ba vị Viện trưởng cùng bốn người trẻ tuổi.
 
- Đan dược thất phẩm?
 
- Đan dược bát phẩm?
 
Mọi người nhận được phần thưởng của mình, sau khi nhận rõ tự nhiên là hưng phấn kích động khó thể kiềm chế. Nên biết rằng, một viên đan dược thất phẩm đều hơn trăm vạn kim tệ, mà đan dược bát phẩm lại giá trị vài trăm vạn kim tệ, bọn họ căn bản không thể mua nổi!
 
- Được rồi, các ngươi đều đi đi, cố gắng tu luyện sớm ngày đột phá cảnh giới.
 
Hạ Ngôn sau khi ban thưởng, khẽ khoát tay nói, sau đó thân hình biến mất
 
Hạ Ngôn đi rồi, cảm giác áp bức trong điện cũng giảm bớt đi. Mọi người bao gồm cả ba vị Viện trưởng đều thở khẽ một hơi, mới dám ngẩng đầu.
 
- Các ngươi đều phải cố gắng tu luyện, học tập Thánh Hoàng đại nhân.
 
Lữ tổng quản lại nói:
 
- Các ngươi có biết, Thánh Hoàng đại nhân mới bao nhiêu tuổi không?
 
- Rất trẻ tuổi.
 
Một người tu luyện trẻ tuổi lập tức đáp lời.
 
- Đúng vậy. Phi thường trẻ tuổi, trẻ đến mức các ngươi không thể tưởng được!
 
Trên mặt Lữ tổng quản mang theo biểu tình sùng bái:
 
- Thánh Hoàng đại nhân, năm nay mới hai mươi tuổi. Lúc Thánh Hoàng đại nhân trở thành cường giả Linh Hoàng, mới mười tám tuổi.
 
- Năm đó, Thánh Hoàng đại nhân cũng giống các ngươi, tới Điện Hoàng Giả này nhận phần thưởng do Thánh Hoàng đại nhân tiền nhiệm ban thưởng.
 
Lữ tổng quản nghĩ lại cảnh tượng ngày trước.
 
Lúc này mới ba năm, đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Thánh Hoàng đại nhân năm xưa cũng không khác gì đám người tu luyện trẻ tuổi hôm nay. Trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
 
Nghe được lời Lữ tổng quản, mấy người trẻ tuổi đều âm thầm thề trong lòng phải khắc khổ tu luyện. Tên con cháu Hạ gia kia cũng có ý như vậy.
 
*****
 
Bên trong nội điện Điện Hoàng Giả.
 
Một đỉnh lô thật lớn đặt ở trong phòng, linh lực tràn ngập trong lô. "Lúc này đây nhất định phải luyện chế thành công!" Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ.
 
Lúc này đã là lần thứ ba Hạ Ngôn luyện chế đan được cửu phẩm, hai lần trước đều thất bại. Tài liệu đan dược cửu phẩm không dễ tìm, cho dù là Hạ Ngôn cũng phải sưu tập một thời gian rất dài mới đủ.
 
Nếu lúc này lại thất bại, như vậy phải chờ đợi mấy tháng thời gian, thậm chí là càng lâu.
 
Một mùi thuốc thơm từ trong đỉnh lô tản ra ngoài.
 
Đỉnh lô đùng để luyện đan là do Chủ nhân Hư Ảo để lại. Hạ Ngôn sử đụng đỉnh lô này luyện chế ra đan dược thất phẩm cùng bát phẩm, phẩm chất đều rất cao.
 
Đưong nhiên đan dược thất phẩm cùng bát phẩm, đối với Hạ Ngôn đã không có tác dụng gì. Đan dược hắn luyện chế một bộ phận chứa trong kho Thánh Hoàng, một bộ phận đưa cho Hạ gia, còn có một bộ phận là để cho chúng nữ Tiểu Thanh sử dụng để tu luyện.
 
Sử dụng rất nhiều đan dược cao cấp trợ giúp tu luyện, thực lực chúng nữ Tiểu Thanh đều đột nhiên tăng mạnh. Trong đó Tiểu Thanh cùng Viên San nhanh nhất, chỉ hơn một năm liền bước vào cảnh giới Linh Tông trung kỳ. Tô Cầm cùng Bạch Nhị cũng tới điểm tới hạn của Linh Tông trung kỳ.
 
Sau thời gian một chén trà nhỏ!
 
Một tia sáng mờ từ trong đỉnh lô bắn ra.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên, tinh quang bắn ra:
 
- Ra lô!
 
Hai tay khẽ vẫy, nắp đỉnh lô liền bị nhấc lên, một luồng sáng từ trong đỉnh lô bay ra.
 
- Ồ!
 
Tâm thần Hạ Ngôn khẽ động, linh lực nháy mắt thúc giục thu mấy luồng sáng từ trong đỉnh lô vào bàn tay.
 
- Lúc này không ngờ được ba viên.
 
Hạ Ngôn kinh ngạc.
 
Hai lần trước, mỗi lần đều chỉ có một viên đan dược, hơn nữa sau khi bay ra cũng rất nhanh hóa thành linh lực, không thể thành hình. Mà lúc này, lại là một lần được ba viên đan dược.
 
- Thành công sao?
 
Đợi một lát, hào quang bên ngoài ba viên đan dược dần mờ đi, nhưng đan dược lại không lộ ra dấu hiệu tiêu tan.
 
- Ha ha. Ta rốt cục luyện chế thành công đan được cửu phẩm.
 
- Ba viên!
 
Hạ Ngôn vui sướng cần thận thu ba viên đan dược vào ba hộp ngọc!
 
- Thu!
 
Theo sau, đỉnh lô cũng được Hạ Ngôn thu vào trong không gian Nhẫn Linh La.
 
- Hiện tại, là lúc tới Đại Lục Ám Dạ tìm bộ phận thứ tư cùng bộ phận thứ bảy của Linh La tâm pháp.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên. Từ khi lĩnh ngộ Đại Trọng Lực Thuật, tâm linh Hạ Ngôn đối với bộ phận thứ tư và thứ bảy của Linh La tâm pháp có một tia liên hệ. Hạ Ngôn có thể cảm ứng được phương hướng hai bộ phận Linh La tâm pháp đó.
 
Năm năm sau, Hạ Ngôn hai mươi lăm tuổi!
 
- Lực lượng pháp tắc không gian lục trọng vẫn không có bất kỳ đột phá gì.
 
Hạ Ngôn ngồi trong mật thất Điện Hoàng Già, lắc đầu cười khổ.
 
Năm năm thời gian trôi qua Hạ Ngôn vẫn chưa thể lĩnh ngộ được lực lượng pháp tác không gian lục trọng. Cường độ linh hồn cùng linh lực Hạ Ngôn đều thỏa mãn nhu cầu đột phá đến Linh Hoàng lục trọng, khuyết thiếu duy nhất chính là lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc không gian lục trọng. Cũng chính là một điều kiện khó nhất để đột phá cảnh giới.
 
"Tốc độ tu luyện của Tiểu Thanh không ngờ nhanh hơn ba nàng còn lại rất nhiều". Hạ Ngôn thở ra một hơi, đứng lên.
 
Năm năm này, Tiểu Thanh không ngờ đã bước vào cảnh giới Linh Tông hậu kỳ, mà Viên San cũng chỉ mới tới điểm tới hạn đột phá Linh Tông hậu kỳ. Tô Cầm cùng Bạch Nhị cách Linh Tông hậu kỳ còn rất xa. Có Hạ Ngôn tu luyện, bốn nàng tu luyện tự nhiên có ưu thế hơn những người tu luyện bình thường khác rất nhiều.
 
- Hiện tại, ta rốt cục có thể hiểu được tâm tình của Phương Mộ Vũ.
 
Hạ Ngôn khẽ thở dài.
 
- Lúc này mới vài năm, ta liền muốn đi Chủ thế giới. Mà Phương Mộ Vũ lúc trước, lại phải chờ hơn một trăm năm.
 
Vì theo đuổi cảnh giới càng cao, đi Chủ thế giới là một trong những nguyện vọng lớn nhất của người tu luyện.
 
Mới qua năm sáu năm, loại nguyện vọng này của Hạ Ngôn cũng đã càng ngày càng mạnh.
 
"Chẳng lẽ phải thật sự chờ tới một, hai trăm năm?"
 
"Quên đi, vẫn là chờ xem. Hy vọng người tu luyện Thiên Cung có người có thể nhanh đột phá tới cảnh giới Linh Hoàng, tiếp nhận vị trí của ta. Như vậy ta mới có thể chuẩn bị một chút, đi tới Chủ thế giới". Hạ Ngôn chờ mong tới Chủ thế giới cũng tương tự như Phương Mộ vũ trước đây.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.