Chương trước
Chương sau
Màn hộ thuẫn không ngừng gợn lên từng gợn sóng như một quả bóng bị ném xuống hồ vậy. Đao khí mạnh mẽ không ngờ chỉ có thể tạo nên chút gợn sóng trên bề mặt tấm hộ thuẫn màu trắng. Một màn này khiến hầu như tất cả mọi người không nhịn được mà há hốc mồm.
 
Nhất là loại người như tộc trưởng Tuần gia. Bọn họ vốn đã tưởng tượng ra cảnh Hạ Ngôn chết thảm, khi Vương Đông Cực vừa chém ra, họ liền chăm chú nhìn Hạ Ngôn, chờ đợi cảnh hoa máu văng khắp nơi, tứ chi đứt gãy. Nhưng, tình cảnh thực tế lại hoàn toàn không phải như vậy.
 
- Hô!
 
Linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn đã thúc giục đến cực hạn. Trước khi thần khí phòng ngự ngăn trở công kích của Vương Đông Cực, Hạ Ngôn cũng không chắc là mình có thể đỡ được hay không. Dù sao đây cũng là lần đầu hắn sử dụng kiện thần khí lấy từ Hư Ảo Chi Cảnh. Mà hiện giờ Hạ Ngôn mới có thể thở dài nhẹ nhõm.
 
Ngay cả lực lượng pháp tắc Vương Đông Cực cũng đã sử đụng, có lẽ cũng không có thủ đoạn nào hơn. Chỉ cần có thể để chống đỡ được công kích, sau đó nhất định sẽ có cơ hội!
 
"Đại Thôn Phệ Thuật"
 
Linh lực hao hết, Hạ Ngôn lập tức vận Linh La tâm pháp, hấp thu linh khí trong phạm vi trăm thước bổ sung lại.
 
- Chém!
 
Sắc mặt Vương Đông Cực âm trầm, từng con giun xanh mét nổi lên trên các kinh mạch. Lửa giận trong lòng Vương Đông Cực càng ngày càng cao.
 
"Không ngờ không có thể giết chết hắn? Điều này sao có thể?" Vương Đông Cực rống giận, từng đạo đao khí không ngừng chém về hướng Hạ Ngôn.
 
Ngắn ngủn vài lần hô hấp, Vương Đông Cực liên tiếp chém ra trên trăm đạo đao khí màu xanh, nhưng những đao khí này đều bị hộ thuẫn màu trắng trước người Hạ Ngôn ngăn lại. Căn bản là không thể đột phá!
 
"Đây rốt cuộc là cái gì vậy?" Vương Đông Cực hung hăng hít vào một hơi, thân hình kịch liệt giật lên một cái.
 
Hiển nhiên, hiện tại thần khí phòng ngự Hạ Ngôn sử dụng cũng không phải kiện vừa rồi. Cái thần khí phòng ngự này so với thần khí phòng ngự lúc trước lợi hại nhiều lắm!
 
Trúng phải không gian phong tỏa của mình còn có thể đỡ được một đao khí mình.
 
- Thánh Hoàng đại nhân, đây là.
 
Sau một phút kinh ngạc, Trương Liên Khởi và những tu luyện giả Thiên Cung khó khăn hít từng hơi nhìn Thánh Hoàng.
 
- Là thần khí phòng ngự!
 
Thánh Hoàng hơi thở gấp, rồi sau đó nói.
 
- Đây cũng là thần khí phòng ngự? Nhưng vừa rồi Hạ Ngôn đã sử dụng thần khí phòng ngự cũng không thể ngăn cản Vương Đông Cực. Hiện tại tại sao có thể như vậy?
 
Khai Duệ mắt trợn tròn, khó tin nói.
 
- Thần khí phòng ngự và thần khí phòng ngự là khác nhau.
 
Thánh Hoàng nheo mắt lại.
 
- Bí mật trên người Hạ Ngôn tiểu tử này rất nhiều nha! Thần khí phòng ngự này không phải là vừa.
 
Không cần Thánh Hoàng nói rõ, mọi người cũng hiểu rõ.
 
Cùng là thần khí phòng ngự, vừa rồi Hạ Ngôn đối mặt với Vương Đông Cực còn không kham nổi một kích, hiện giờ lại có thể vững vàng ngăn cản, dường như lại còn dư sức. Phẩm chất kiện thần khí phòng ngự này có thể đoán.
 
- Thật tốt quá!
 
Viên San vỗ tay, đôi mắt đẹp sáng trong lưu chuyển, kích động. Tiểu Thanh và chúng nữ cũng cao hứng phấn chấn, tiếp tục xem tình hình trong sân.
 
Liễu Vân và Thu Thủy cũng thở ra.
 
Mà đám người Đông Cực không xa sắc mặt cũng khó nhìn.
 
- Chuyện này rốt cuộc là sao? Hạ Ngôn, chẳng lẽ thực sự có chín cái mạng, giết không chết?
 
Đông Cực Phó tông chủ chau mày, cố hết sức nói.
 
- Thần khí phòng ngự hắn đang dùng dường như cực kỳ lợi hại.
 
- Vâng, phó tông chủ, tông chủ cũng không có biện pháp làm gì hắn.
 
- Ha ha ha ha
 
Tộc trưởng Thường gia cười ha hả, mà hai tộc trưởng Tuần gia và Hà gia lại dựng đứng lông mày, tức giận nhìn trận chiến.
 
- Đắc ý cái gì!
 
- Chỉ có thể chịu trận thì sớm muộn gì cũng phải chết!
 
Tộc trưởng Tuần gia trừng mắt nhìn tộc trưởng Thường gia một cái, lầu bầu nói.
 
- Lương tộc trưởng nha, ông xem, Hạ Ngôn có thể chuyển bại thành thắng được không? Hắc hắc, ta thấy linh lực Hạ Ngôn dường như vô cùng vô tận!
 
Thường gia tộc trưởng cười nói.
 
- Hạ Ngôn dường như có một loại phương pháp độc đáo có thể khôi phục linh lực rất nhanh. Nếu đúng như vậy thì Hạ Ngôn có thể đảo ngược tình thế. Thường tộc trưởng, chúc mừng ông!
 
Lương gia tộc cười dài nói với Thường gia tộc trưởng.
 
- Chúc mừng ta?
 
Thường tộc trưởng cố ý chuyển mắt nói.
 
- Đương nhiên phải chúc mừng, ông đánh cuộc cùng hai vị tộc trưởng kia, chỉ cần Hạ Ngôn không chết thì sinh ý hai chủ thành đều thuộc về Thường gia. Thường gia liền trở thành thế lực lớn nhất Thánh thành.
 
Lương tộc trưởng nhìn Tuần gia tộc trưởng cùng Hà gia tộc trưởng nói.
 
- Nói đúng nói đúng.
 
- Chết đi!
 
- Chết!
 
- Chết cho ta!
 
Lúc này Vương Đông Cực đã hoàn toàn điên cuồng. Hắn bất kể thế nào liên tục oanh kích toàn lực. Đao khí bá đạo như thế nhưng Hạ Ngôn vẫn vững như núi Thái Sơn. Trước người Hạ Ngôn không ngừng có gợn sóng lăn tăn như mặt nước, từ xa nhìn vào thật là đẹp.
 
Hơn mười vạn tu luyện giả đều chăm chú nhìn cảnh này.
 
Trình độ phấn khích không cần nhiều lời. Trong hầu hết những người ở đây cũng chỉ có cơ hội này là được xem trình độ đối chiến bậc này mà thôi
 
Đột nhiên, trong tay Vương Đông Cực có thêm một số bình ngọc màu trắng. Bình ngọc mở ra, ánh sáng vàng kim dũng mãnh chui hết vào miệng Vương Đông Cực.
 
- Kim lực!
 
Hạ Ngôn cũng nhìn thấy động tác của Vương Đông Cực. Vương Đông Cực không ngờ bắt đầu sử dụng kim lực. Hạ Ngôn nhìn thấy Vương Đông Cực một hơi uống xong ước chừng năm bình kim lực, nhưng lại tiếp tục xuất ra bình ngọc màu trắng. Hào quang vàng kim trên người Vương Đông Cực càng ngày càng thịnh. Mọi người chỉ thấy Vương Đông Cực thật giống như một người bằng vàng sáng rực rỡ.
 
Linh Tông cường giả bình thường sử dụng kim lực, thực lực có thể tăng lên gấp đôi. Mà Linh Tông đỉnh phong cũng chỉ có thể tăng được một nửa thực lực.
 
Tuy nhiên, Linh Hoàng cường giả sử dụng kim lực thì tác dụng sẽ không rõ rệt. Dù sao, lực lượng ẩn chứa trong kim lực cũng là có hạn. Nhưng Vương Đông Cực sử dụng nhiều kim lực như vậy, lấy năng lực của hắn, lực lượng ẩn chứa trong kim lực cũng có thể chồng chất lên. Nói cách khác, Vương Đông Cực sử dụng càng nhiều kim lực, thực lực sẽ càng mạnh!
 
Năm bình!
 
Mười bình!
 
Hai mươi bình!
 
Chỉ vài hô hấp Vương Đông Cực đã liên tiếp uống hết hai mươi bình kim lực. Dưới ánh mặt trời, hào quang vàng kim chiếu xạ khắp toàn trường, hoa cả mắt. Lực lượng của Vương Đông Cực đã tăng lên khá nhiều.
 
- Hạ Ngôn, chết cho ta!
 
Vương Đông Cực đình chỉ sử dụng kim lực, giống như phát điên gào lên. Một đạo đao khí màu xanh lại hình thành, lần này đao khí so với trước lớn hơn gấp đôi. Hơn nữa, trong màu xanh không ngờ còn có từng đợt từng đợt kim quang mơ hồ quấn quanh. Chấn động rất nhỏ không ngừng lan tràn, cho dù ở ngoài vạn thước cũng có thể cảm giác được không gian chấn động.
 
Quang ảnh trực tiếp phá tan tầng mây. Giống như là muốn phá vỡ chân trời!
 
- Hả?
 
Hạ Ngôn rùng mình. Hắn cảm giác được, bốn phía không gian thân thể mình lập tức co rút hơn rất nhiều, năng lượng cuồn cuộn mãnh liệt toàn bộ ép về phía mình.
 
- Ngươi có thể sử dụng kim lực, chẳng lẽ ta lại không thể?
 
Ánh mắt Hạ Ngôn biến đổi, ý thức khẽ động, từ trong nhẫn Linh La, một cái bình sứ màu đen thật lớn liền hiện ra trước người Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn một tay giơ lên bình sứ, ngửa đầu liền uống. Đương nhiên, hộ thuẫn trước người Hạ Ngôn vẫn đang vận hành, ngưng tụ trước người Hạ Ngôn.
 
Ầm.
 
Đao khí màu xanh ánh vàng hung hăng đánh lên hộ thuẫn. Dòng khí mãnh liệt phụt sang bốn phía. Thân hình Hạ Ngôn chấn động mạnh, tuy nhiên không bị đánh bay.
 
- Không tốt!
 
Thánh Hoàng ngồi trên đài cao vụt cái đứng dậy. Hai tay duỗi ra, một đoàn linh lực rất nhanh ép xuống phía dưới. Trước trận đấu, Thánh Hoàng đã phóng thích một lần linh lực hình thành màn năng lượng cách ly khu vực đấu trường ra, chính là để phòng ngừa năng lượng hai người phát ra sẽ gây ra sức phá hoại quá lớn. Mà hiện tại vòng năng lượng mà lúc đầu hắn bố trí không ngờ không ngăn được dư âm khi hai người chiến đấu kịch liệt sinh ra.
 
Một cỗ linh lực, từ cơ thể Thánh Hoàng trào ra, mãnh liệt áp chế, khó khăn lắm mới duy trì màn năng lượng cách ly.
 
Lúc này, toàn bộ màn năng lượng màu trắng đã có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Mọi người rõ ràng nhìn thấy, năng lượng mà Hạ Ngôn và Vương Đông Cực phóng ra không ngừng va chạm.
 
Nếu Thánh Hoàng không rót thêm linh lực vào thì màn năng lượng này liền bị đánh tan!
 
- Thật là đáng sợ!
 
Bất kể là tu luyện giả Thiên Cung hay tu luyện giả thế lực Đông Cực, hay phần đông tu luyện giả khác hiện tại này đều chấn động tâm thần, kinh hãi nhìn trận đấu.
 
Một lượng lớn chất lỏng màu đen bị Hạ Ngôn uống vào, qua một hồi lâu, Hạ Ngôn vẫn không đình chỉ uống chất lỏng này. Chất lỏng màu đen này chính là Bích Lộ Huyền Thủy mà vô số Linh Tông cường giả tha thiết mơ ước.
 
- Nhìn coi, Hạ Ngôn uống cái gì kìa?
 
- Màu đen.
 
- Sao? Sao lại là Bích Lộ Huyền Thủy?
 
Trong những người ở đây, người có nhãn lực cao minh không thiếu, sau khi cẩn thận quan sát chất lỏng màu đen mà Hạ Ngôn đang dùng, không ngờ lại nhận ra đó chính là Bích Lộ Huyền Thủy!
 
- Cái gì? Bích Lộ Huyền Thủy? Sao có thể? Bích Lộ Huyền Thủy một giọt khó cầu, sao có thể có một vò lớn như vậy?
 
Có người hoảng sợ bác bỏ.
 
- Bích Lộ Huyền Thủy này, một giọt cũng khó cầu, một vò lớn như vậy quả thật không thể
 
Người trước đó cũng có phần không kiên định nói.
 
- Nhưng, kia rõ ràng chính là Bích Lộ Huyền Thủy!
 
Lại có người vẻ mặt và ngữ điệu chắc chắn.
 
Bích Lộ Huyền Thủy có thể nhanh chóng tăng thực lực Linh Tông cường giả lên. Một giọt Bích Lộ Huyền Thủy ở thế giới này đều có thể xưng là vật báu vô giá. Mà một vò lớn như vậy hiện ra trước mặt mọi người thì thật sự là quá mức rung động.
 
Hạ Ngôn rất nhanh hấp thu năng lượng ẩn chứa bên trong Bích Lộ Huyền Thủy. Đại lượng năng lượng tràn ngập một trăm lẻ tám đường kinh mạch của Hạ Ngôn. Cả thân hình dần dần chìm trong một mảnh hắc quang.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.