Đất rung núi chuyển, Địa Hành Long rốt cục vẫn rơi xuống mặt đất.
- Rống.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng lại, Địa Hành Long trúng một kích của Hạ Ngôn quả thật bị thương không nhẹ.
Ba người Phương Mộ Vũ đều giật mình nhìn Địa Hành Long trên mặt đất đang điên cuồng gào rú, sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn rốt cuộc là sử dụng phương pháp gì đánh cho Địa Hành Long bị thương? Uy lực công kích mà Hạ Ngôn thi triển, cho dù là ba kiện thần khí, so với ba người bọn họ kém xa, nhưng công kích của Hạ Ngôn lại hiệu quả hơn rất nhiều.
Người đang xem đều kinh ngạc thật sự, ngay cả Linh Hoàng cường giả cũng không có biện pháp, vậy mà Địa Hành Long lại bị Hạ Ngôn đánh cho bị thương.
- Hạ Ngôn, ngươi sao lại làm được?
Ánh mắt Phương Mộ Vũ vừa chuyển, lập tức hỏi, Hạ Ngôn nhất định là dùng cách đặc biệt nào đó mới có thể đánh cho Địa Hành Long bị thương.
- Thánh Hoàng đại nhân, nhược điểm của Địa Hành Long này quả thật là ở bụng. Vừa rồi vãn bối cẩn thận quan sát, phát hiện tại bụng nó có một vòng tròn màu trắng. Vòng tròn này chính là nhược điểm của nó. Địa Hành Long luôn luôn cố ý bảo vệ bụng mình chính là bảo vệ cái vòng tròn màu trắng đó. Chỉ cần chúng ta công kích vòng tròn trắng kia, nó cũng rất dễ dàng bị thương.
Hạ Ngôn cũng không giấu diếm, nói thẳng.
Bằng năng lực của chính hắn vẫn chưa thể đánh chết Địa Hành Long. Hạ Ngôn biết, bản thân không thể đánh bay Địa Hành Long đi, đương nhiên không thể công kích được bụng của Địa Hành Long. Hơn nữa, cho dù hắn có thể một mình đánh chết Địa Hành Long, hiện tại ba vị Linh Hoàng cường giả đang ở đây, hắn cũng không có khả năng ăn mảnh.
Phương Mộ Vũ và hai người kia nghe Hạ Ngôn nói lập tức mừng rỡ, vốn là ba người đều tính bỏ qua, hiện tại lại có hy vọng thì đương nhiên ba người thật sự phấn chấn. Phương Mộ Vũ suy nghĩ, nhìn về phía hai người kia. Chung Vô Hoa và Vương Đông Cực cũng gật đầu một cái, ba người hình thành hợp tác tạm thời, chuẩn bị ra tay lần nữa với Địa Hành Long.
- Rống.
Khói đen trên người Địa Hành Long lại tiêu tán. Địa Hành Long tức giận trừng lớn đôi mắt đỏ ngầu, hung hăng nhìn Hạ Ngôn, trong mắt nó tràn ngập tức giận điên cuồng.
Trong phút chốc, một đạo cương khí màu đỏ lập tức bắn ra, phụt thẳng về phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cảm giác thấy không gian bốn phía chợt căng lên, cương khí đỏ khiến cho linh lực trong không gian đè lên Hạ Ngôn. Tất cả những người tu luyện đều chứng kiến cảnh này.
Tuy Địa Hành Long bị Hạ Ngôn đánh bị thương, nhưng đồng thời cũng hấp dẫn cừu hận của Địa Hành Long. Cương khí đỏ mới vừa đánh giết không dưới hai mươi Linh Tông cường giả, mặc kệ là Linh Tông sơ kỳ hay là Linh Tông đỉnh phong đụng tới cương khí này đều biến thành cục than, Hạ Ngôn không có phòng ngự thần khí sao có thể ngăn cản.
Ngay lúc cương khí bắn về phía Hạ Ngôn, Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ cũng động thân, từ người hắn nháy mắt phát ra một lá chắn đen che ở trước mặt Hạ Ngôn. Phương Mộ Vũ đương nhiên phải bảo vệ Hạ Ngôn. Cương khí đỏ cực nhanh đánh trúng lá chắn của Phương Mộ Vũ, cuối cùng dần dần tán loạn, mà lá chắn do phòng ngự Thần khí của Phương Mộ Vũ phát ra cũng chỉ kịch liệt chấn động một lát
- Chúng ta hợp lực đánh chết nó!
Phương Mộ Vũ hét lớn một tiếng, Thái Hà Kiếm lại phát ra một đạo quang mang bảy màu đánh về phía Địa Hành Long.
Vương Đông Cực và Chung Vô Hoa hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng. Khi thân hình Địa Hành Long bị Phương Mộ Vũ đánh bay, hai người đồng thời ra tay. Công kích của hai người trong nháy mắt đánh vào bụng Địa Hành Long.
Mà Hạ Ngôn đương nhiên không nhàn rỗi, gần như cùng lúc phát động ba kiện công kích thần khí oanh sát Địa Hành Long. Vừa rồi Hạ Ngôn đánh trúng vòng tròn trắng, hiện tại dù không cần nhìn, Hạ Ngôn cũng biết được vị trí chính xác của vòng tròn đó. Vòng tròn trắng kia quả thật giống như cái rốn của nhân loại. Cái rốn này chính là nhược điểm của Địa Hành Long.
Rầm rầm rầm.
Mấy đạo kiếm quang chuẩn xác đánh trúng Địa Hành Long. Thân thể Địa Hành Long còn lơ lửng giữa không trung đã nhanh chóng rơi xuống đất, từ miệng nó liên tục truyền ra từng tiếng rống thảm thiết. Lúc này thân thể Địa Hành Long bị đánh lún vào trong nham thạch, một lúc lâu vẫn không thể đứng lên. Thân thể cao lớn không ngừng co giật, nếu nhìn kỹ liền có thể nhìn thấy một dòng máu đang chảy ra từ chỗ vòng tròn trắng trên bụng nó. Hơn nữa, quanh vòng tròn trắng đã là một mảnh máu thịt mơ hồ.
- Địa Hành Long sắp chết, lại một lần nữa!
Phương Mộ Vũ mừng như điên, lập tức liền hô lên, linh lực bắt đầu khởi động, kiếm quang bảy màu đâm thẳng vào bụng Địa Hành Long. Đám người Hạ Ngôn cũng đều vội vàng ra tay.
- Ha ha, đánh chết Địa Hành Long này!
- Phương Mộ Vũ, Vương Đông Cực, hiện tại Địa Hành Long đã chết, chúng ta bàn bạc phân chia đi!
Chung Vô Hoa đảo mắt, nhìn Phương Mộ Vũ và Vương Đông Cực nói.
Người đánh chết Địa Hành Long, Đại Lục Long Chi có ba, Đại Lục Ám Dạ lại chỉ có mình hắn. Cảm giác sinh cơ Địa Hành Long này hoàn toàn mất đi, Hạ Ngôn cũng thở ra một hơi. Đánh chết Địa Hành Long thật đúng là không dễ dàng. Nếu không biết nhược điểm của nó thì trên phân thế giới căn bản là không ai có thể đánh chết. Phương Mộ Vũ nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng hơi nhếch lên một chút, chậm rãi chắp hai tay sau lưng.
- Nhược điểm của Địa Hành Long là do Hạ Ngôn phát hiện, nếu không có Hạ Ngôn, chúng ta không thể đánh chết Địa Hành Long. Cho nên, bảo bối trên người Địa Hành Long này, Hạ Ngôn có thể ưu tiên lựa chọn.
- Hừ!
Vương Đông Cực hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lùng liếc Hạ Ngôn một cái, tuy nhiên hắn cũng không có đường phản bác. Phương Mộ Vũ nói đúng, nếu không phải Hạ Ngôn phát hiện nhược điểm của Địa Hành Long, căn bản là bọn họ giết không chết Địa Hành Long, chỉ có thể nhìn nó tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.
- Đúng vậy!
Chung Vô Hoa gật gật đầu, đảo mẳt.
- Ta không ý kiến, cũng chia một phần cho Hạ Ngôn này đi. Tuy nhiên lân giáp Địa Hành Long này đủ rèn thành ba kiện thần khí. Hạ Ngôn cũng không thể lựa chọn tất cả lân giáp. Một sừng của Địa Hành Long, đôi mắt tuy rằng đều là bảo vật, tuy nhiên nếu luận giá trị thì vẫn là lân giáp đáng giá nhất.
- Hạ Ngôn, ngươi xem thế nào?
Phương Mộ Vũ nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.
Hạ Ngôn thấy ba người đều nhìn về phía mình, mỉm cười nói:
- Vãn bối muốn lân giáp Địa Hành Long, tuy nhiên, chỉ cần một phần ba thôi, còn cái khác vãn bối cũng không cần.
"Lúc này đương nhiên ta không thể tham lam. Trong bốn người ta là người dưới cảnh giới Linh Hoàng. Có thể được một phần ba lân giáp đã không tệ rồi. Một phần ba lân giáp cũng có thể rèn thành một kiện phòng ngự Thần khí." Hạ Ngôn suy nghĩ, ánh mắt nhìn chằm chằm lân giáp màu đen Địa Hành Long, trong lòng tính toán.
- Tốt!
Phương Mộ Vũ gật gật đầu, rất vừa lòng với Hạ Ngôn, tiếp theo lại nhìn Chung Vô Hoa nói:
- Như vậy đi, ta muốn một sừng và con mắt Địa Hành Long, lân giáp phân ba phần, các ngươi mỗi người một phần, thế nào?
Chung Vô Hoa suy nghĩ, nhìn nhìn Hạ Ngôn, sau đó gật đầu nói:
- Có thể, cứ vậy đi!
Vương Đông Cực tất nhiên cũng không có ý kiến.
Lúc này, hơn hai mươi người tu luyện Thiên Cung cũng đều bay tới đây. Không thể tưởng được, đánh chết Địa Hành Long, công thần lớn nhất lại là Hạ Ngôn. Vừa rồi bọn họ còn lo lắng Hạ Ngôn sẽ bị Địa Hành Long gây thương tích.
Ba vị Linh Hoàng cường giả và Hạ Ngôn rơi xuống mặt đất, đến bên cạnh thi thể Địa Hành Long. Lúc này thân hình thật lớn của Địa Hành Long còn đang chìm vào trong nham thạch.
Phương Mộ Vũ hít một hơi, hai tay chụp mạnh vào chân Địa Hành Long, rồi sau đó thân hình vừa động, linh lực vận chuyển, liền lôi thi thể Địa Hành Long từ trong nham thạch ra. Những tu luyện giả đều bay đến gần, xem bốn người bắt đầu phân phối bảo vật trên người Địa Hành Long.
- Thánh Hoàng đại nhân, lân giáp Địa Hành Long này cứng rắn như thế, nên tách ra như thế nào đây?
Hạ Ngôn nhíu mày nhìn về phía lân giáp màu đen, ngay cả Thánh Hoàng cũng không thể phá vỡ lân giáp này, vậy làm sao tách ra được?
Phương Mộ Vũ mỉm cười nói:
- Địa Hành Long đã chết, lân giáp kia tự nhiên dễ đàng có thể cắt được. Từ ngoài muốn phá vỡ thì khó, nhưng từ kia chỗ cắt ở vòng tròn trắng cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Thánh Hoàng chỉ vòng tròn trắng trên bụng Địa Hành Long.
Mắt Hạ Ngôn sáng lên, đúng vậy, vòng tròn trắng đó là chỗ yếu nhất trên người Địa Hành Long. Từ nơi này cắt vào đương nhiên đơn giản hơn nhiều. Thật giống như một mảnh vải dệt tốt, nếu tấm vải là hoàn hảo thì cần phí khí lực rất lớn mới có thể xé rách. Nhưng nếu này tấm vải đó có một vết rách thì muốn xé sẽ rất dễ.
- Tê!
Phương Mộ Vũ đột nhiên thúc giục linh lực, vận Thái Hà Kiếm cắt về phía sừng trên đầu Địa Hành Long. Tiếng kim loại liên tục vang lên, một sừng này liền bị cắt xuống. Rồi sau đó Phương Mộ Vũ lại khoét tròng mắt của Địa Hành Long. Hạ Ngôn đảo mắt, nhìn hai tròng mắt Địa Hành Long này, chúng có màu đỏ thẫm giống như tảng đá màu đỏ có hình tròn.
- Phá!
Chung Vô Hoa cũng vận Thần khí Thăng Long Đao chém xuống bụng Địa Hành Long. Đao khí bắn lên, lân giáp Địa Hành Long bắt đầu chậm rãi bị cắt.
Vương Đông Cực và Hạ Ngôn chỉ đứng nhìn từ xa. Sau thời gian một phần ba chén trà, lân giáp Địa Hành Long liền bị chia làm ba phần. Ba phần này lớn nhỏ đều nhau, mỗi một khối đều đủ rèn một kiện phòng ngự thần khí
-Tốt lắm, Hạ Ngôn ngươi chọn một khối đi!
Chung Vô Hoa cắt xong, thu Thăng Long Đao vào trong cơ thể, sau đó mới nhìn về phía Hạ Ngôn nói. Hạ Ngôn tùy ý lấy ra một trong ba khối lân giáp. Vương Đông Cực và Chung Vô Hoa cũng đều tự cầm một khối.
- Hạ Ngôn, lân giáp ngươi cầm như vậy không tiện, ta giúp ngươi thu lại trước, chờ sau khi trở về ta lại đưa lân giáp cho ngươi.
Phương Mộ Vũ nhìn Hạ Ngôn khiêng lân giáp thật lớn, nói.
- Hả?
Hạ Ngôn sửng sốt.
- Ta có nhẫn trữ vật
Phương Mộ Vũ cười khẽ một tiếng.
- Nhẫn trữ vật này có thể chứa đựng rất nhiều đồ vật. Trong Lạc Anh Cốc có thể còn có một số bảo bối. ngươi khiêng lân giáp như vậy sao tìm kiếm bảo vật khác?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]