Chương trước
Chương sau
Nghe được Thánh Hoàng nói lời này, mọi người lập tức ngừng thở. Hạ Ngôn sẽ được ban thưởng cái gì? Đan dược? Hay là bí điển?
 
"Không biết Thánh Hoàng ban thưởng cho ta cái gì?"
 
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên, trong lòng nghĩ.
 
Kỳ thật, hiện tại coi như là đan dược cao cấp đã không có lực hấp dẫn quá lớn với Hạ Ngôn nữa. Trong nhẫn trữ vật Linh La của Hạ Ngôn còn có một hũ Bích Lộ Huyền Thủy, hiệu quả còn tốt hơn cả đan dược bát phẩm. Trừ khi Thánh Hoàng ban thưởng cho mình là đan dược cửu phẩm, Hạ Ngôn chưa từng sử dụng qua đan dược cửu phẩm, cũng không biết rốt cuộc loại đan dược cửu phẩm trong truyền thuyết này rốt cuộc có hiệu quả thế nào!
 
Về phần bí điển, vũ khí. Hạ Ngôn cũng không có nhu cầu quá lớn. Hiện tại ngay cả bí điển Thần cấp "Hỗn Độn Âm Dương Kiếm", Hạ Ngôn còn chưa hoàn toàn dung hợp vào Linh La Kiếm. Dù là Thánh Hoàng ban thường một quyển, bí điển Thần cấp, đối với Hạ Ngôn mà nói cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi. Đương nhiên, nếu Thánh Hoàng có thể ban thưởng một quyển bí điển thượng cổ, thậm chí một chương Linh La tâm pháp. Trong lòng Hạ Ngôn run lên, không nghĩ tiếp nữa.
 
- Hạ Ngôn! Từ hôm nay trở đi, ngươi có thể tùy lúc đi vào nội điện Điện Hoàng Giả gặp ta, đồng thời còn có thể hỏi ta một ít nan đề tu luyện.
 
Giọng nói trầm thấp của Thánh Hoàng, truyền trong không khí đến mỗi ngõ ngách phòng khống chế.
 
Mọi người thoáng cái ngẩn người, biểu tình hoàn toàn dại ra. Sau một lúc yên tĩnh, liền vang lên tiếng hít hơi lạnh.
 
Đây là có ý gì?
 
Những lời này của Thánh Hoàng, chính là thu Hạ Ngôn làm đệ tử của mình. Nội điện Điện Hoàng Giả, đừng nói là người Thiên Cung bình thường, cho dù là ba vị tuần thị cũng không thể đi vào. Có thể đi vào trong nội điện, chỉ có Thánh Hoàng cùng ba vị tổng quản Thiên Cung. Mà hiện giờ, Hạ Ngôn trở thành một ngoại lệ.
 
Có thể thường xuyên gặp Thánh Hoàng, thỉnh giáo vấn đề tu luyện với Thánh Hoàng.
 
Hoặc là nói, có cơ hội tiếp xúc riêng với Thánh Hoàng, vậy các phương diện tài nguyên như đan dược. của Thánh Hoàng, sẽ không chút keo kiệt cho Hạ Ngôn sử dụng còn gì? Bất cứ kẻ nào cũng nhìn ra được, Thánh Hoàng rất coi trọng Hạ Ngôn!
 
Dù ngay cả Hạ Ngôn, biểu tình cũng sững sờ! Thánh Hoàng cao cao tại thượng, nắm giữ đại lục không cách nào tới gần, lại cho mình một quyền như vậy. Ban thưởng này, có thể nói vô cùng hậu hĩnh, cũng nặng tới cùng cực. Sợ rằng trong thiên hạ này, không ai không muốn được ban thưởng như thế.
 
Đừng nói tùy thời đều có thể đi thỉnh giáo Thánh Hoàng, dù là có thể thỉnh giáo Thánh Hoàng một lần, có cơ hội tiếp xúc riêng với Thánh Hoàng một lần, đó là ước mơ của vô số người.
 
Dù ngay cả Dạ Lão cùng ba vị tuần thị, cũng kinh ngạc với quyết định của Thánh Hoàng, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
- Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân!
 
Hạ Ngôn giật mình tỉnh lại, hít vào một hơi, vai khẽ run một chút. Miệng liên tục nói lời tạ ơn, trên mặt hiện biểu tình vui sướng.
 
- Hạ Ngôn, chúc mừng!
 
Dạ Lão cười nói.
 
- Hạ Ngôn, sợ rằng không tới ba năm ngươi có thể đạt đến cảnh giới Linh Tông hậu kỳ rồi!
 
Lưu tuần thị cũng cười nói với Hạ Ngôn.
 
- Được rồi! Tiếp theo, ta nhớ hình như Hạ Ngôn còn có một trận so đấu với Cao Tùng mà?
 
Thánh Hoàng nhấc tay lên, thanh âm mọi người liền ngừng lại, Thánh Hoàng liền nói.
 
Cao Tùng đấu với Hạ Ngôn, Thánh Hoàng cũng không quên.
 
- Đúng vậy!
 
Hạ Ngôn gật đầu, nhìn về phía Cao Tùng đứng trong đám người cách đó không xa. Cao Tùng hình như quên, phải so đấu với Hạ Ngôn lúc này thần sắc lại có chút kinh ngạc.
 
- Ừ! Vậy đến Loạn Thạch Trận so đấu đi. Những người khác cũng đều tới xem, hai bên đều phải dùng hết toàn lực, nhưng mà không thể ác ý đả thương người!
 
Thánh Hoàng gật đầu, giọng lại trở nên nghiêm khắc.
 
- Người thắng lợi, ta ban thưởng hắn tăng gấp đôi giá trị tu luyện!
 
Khóe miệng Thánh Hoàng khẽ nhếch:
 
- Để ta xem xem, hai người các ngươi, rốt cuộc thực lực ai mạnh hơn.
 
- Tốt!
 
Hạ Ngôn lập tức lên tiếng.
 
Còn Cao Tùng lại trầm mặc, cũng không lên tiếng trả lời. Ánh mắt mọi người đều nhìn về phiá Cao Tùng, chỉ thấy Cao Tùng sắc mặt âm trầm, trong ánh mắt hiện một tia âm độc, khóe miệng khẽ nhúc nhích.
 
"Hạ Ngôn này có thể kiên trì ở Ma Quỷ Trận độ khó cấp năm lâu như vậy, thân pháp phải cao minh hơn ta, lực lượng cũng mạnh hơn ta. Ta so đấu với hắn, ưu thế duy nhất là cảnh giới của ta!"
 
Trong lòng Cao Tùng nhanh chóng xoay chuyển, hắn xác thật có chút hối hận ước đấu Hạ Ngôn trước khi khảo hạch. Nếu biết thực lực chân chính của Hạ Ngôn, khẳng định hắn sẽ không lỗ mãng như thế.
 
Nếu như thua Hạ Ngôn trong trận đấu, vậy mặt mũi mất hết. Hắn đã tu luyện mấy chục năm trong Thiên Cung, mà Hạ Ngôn lại mới vừa vào Thiên Cung mà thôi, hoàn toàn là một người mới.
 
Đúng như lời Mao Lập Dương nói, buông tha trận đấu tuy rằng mất mặt, nhưng tối đa chỉ bị người ta bàn tán một chút. Nhưng nếu thua trong trận đấu, vậy giá trị tu luyện một tháng cũng thua vậy.
 
Mí mắt Cao Tùng nhảy kịch liệt, ánh mắt nhấc lên nhìn về phía Hạ Ngôn:
 
- Hạ Ngôn! Ta thấy không bằng kéo dài thêm một thời gian rồi hãy tiến hành trận đấu này, thế nào? Hiện giờ ngươi còn là cảnh giới Linh Tông sơ kỳ, mà ta là Linh Tông hậu kỳ, dù là ta thắng vậy cũng không sáng rọi gì. Hơn nữa, ngươi còn vừa tới Thiên Cung.
 
Rốt cuộc, Cao Tùng vẫn dự tính buông tha trận đấu.
 
Hạ Ngôn sững sờ, nhìn về phía Cao Tùng. Hạ Ngôn cũng không nghĩ tới Cao Tùng lại chủ động buông tha.
 
Chẳng qua Hạ Ngôn nhanh chóng mỉm cười. Lúc trước Cao Tùng muốn ức hiếp mình, sau lại thấy mình biểu hiện thực lực mạnh mẽ trong khảo hạch, đã muốn thay đổi chủ ý!
 
"Hừ! Cho rằng ta là quả thị mềm, muốn nhào nặn thế nào thì nhào nặn thế đó sao?"
 
Trong lòng Hạ Ngôn cười lạnh, ánh mắt cũng dần trở nên sắc bén.
 
- Thế nào?
 
Nghe Cao Tùng nói vậy, mọi người cũng không khỏi chuyển mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, không biết hắn có đồng ý hay không. Cao Tùng nói ra những lời này, khí thế liền yếu đi, trong lòng mọi người rõ ràng Cao Tùng đã e ngại.
 
- Không cần!
 
Hạ Ngôn lắc đầu:
 
- Cao Tùng, hiện giờ chúng ta đi Loạn Thạch Trận, tiến hành trận đấu giữa ta và ngươi! Dù là thua hết giá trị tu luyện, ta cũng chấp nhập đánh bạc chịu thua!
 
- Cao Tùng, ngươi không thể hối hận vì quyết định của mình.!
 
Thánh Hoàng đột nhiên mở miệng, ánh mắt sắt bén nhìn về phía Cao Tùng:
 
- Lời nói ra, há có thể tùy ý thu hồi? Được rồi, hiện giờ các ngươi đi Loạn Thạch Trận chuẩn bị đi, trận đấu lập tức bắt đầu!
 
Thánh Hoàng vừa mở lời, Cao Tùng có nói thêm cũng vô dụng, hắn đương nhiên không dám vi phạm ý của Thánh Hoàng.
 
Cao Tùng cắn răng, ánh mắt hung ác nhìn Hạ Ngôn. Hạ Ngôn không sợ chút nào, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh. Hôm nay trận đấu với Cao Tùng chính là thời cơ để mình lập uy tại Thiên Cung. Mặc dù biểu hiện ra thực lực trong Ma Quỷ Trận, cũng đủ để người trận doanh Trương tuần thị cũng Giản tuần thị không dám vung tay vung chân trước mặt mình, chẳng qua ma quỷ cuối cùng không phải là nhân loại, lực chấn nhiếp không đủ.
 
Vù vù!
 
Vụt vụt!
 
Từng bóng người ra khỏi phòng khống chế ngầm, nháy mắt đều phi hành trên không trung nhanh chóng nhắm về phía Loạn Thạch Trận.
 
Hạ Ngôn cùng Cao Tùng gần như cùng lúc rời phòng khống chế.
 
- Hừ! Ngươi đã nhất định phải muốn đấu cùng ta, vậy thì đấu! Chẳng lẽ ngươi thật cho rằng Cao Tùng ta sợ ngươi?
 
Cao Tùng cùng Hạ Ngôn đi ở cuối cùng, đột nhiên hạ giọng tàn bạo nói.
 
Hạ Ngôn cười khẽ, ánh mắt hèn mọn nhìn Cao Tùng, cũng không nói một lời.
 
- Cảnh giới Linh Tông sơ kỳ cũng dám đấu với ta, xem lát nữa ta dạy dỗ ngươi thế nào!
 
Cao Tùng phất mạnh cánh tay, thân ảnh bỗng nhiên nhảy lên, nhắm về phía không trung.
 
Hạ Ngôn nhìn bóng lưng Cao Tùng, khóe miệng cười lạnh, dưới chân linh lực bùng phát, cũng bay lên không trung.
 
- Cao Tùng, tình hình không ổn rồi!
 
Mao Lập Dương đứng ở giữa không trung, chờ Cao Tùng bay tới gần mới lo lắng nói. Hắn thấy Hạ Ngôn cũng bay từ xa xa tới đây.
 
- Ta không tin Hạ Ngôn hắn rốt cuộc lợi hại cỡ nào!
 
Cao Tùng mang theo lửa giận nói.
 
Hắn ở phòng khống chế đã xuống nước, yêu cầu trì hoãn thời gian so đấu, thế nhưng Hạ Ngôn một lời cự tuyệt, điều này làm cho trong lòng Cao Tùng bốc lên lửa giận không thể áp chế!
 
- Ngươi xem!
 
Mao Lập Dương chỉ một hướng:
 
- Hạ Ngôn kia đã là Linh Tông trung kỳ rồi, năm cỗ linh lực của hắn đã biến thành ba cỗ!
 
Hạ Ngôn phi hành, tự nhiên phải thả ra linh lực. Cho nên người có cảnh giới cao hơn hắn, đều có thể càm giác được cỗ linh lực dao động bên ngoài thân thể. Mao Lập Dương cảm ứng được có ba cỗ linh lực bên ngoài thân thể Hạ Ngôn gần đó.
 
-Cái gì?
 
Cao Tùng thất kinh.!
 
Ngay vừa rồi, hắn còn tưởng Hạ Ngôn là Linh Tông sơ kỳ. Linh Tông sơ kỳ cùng Linh Tông trung kỳ, đó hoàn toàn là hai cảnh giới khác nhau. Hắn vẫn cho rằng Hạ Ngôn là Linh Tông sơ kỳ.
 
- Ghê tởm, người này ẩn giấu quá sâu, không ngờ tới hắn đã là Linh Tông trung kỳ!
 
Cao Tùng nghiến răng nghiến lợi, trên mặt rung động kịch liệt, trong lòng tức giận vô cùng!
 
Hắn cũng không biết, trước khi Hạ Ngôn khảo hạch, xác thực là cảnh giới Linh Tông sơ kỳ. Hiện giờ có cảnh giới Linh Tông trung kỳ, đó là do bên trong bị ma quỷ đánh mới bất ngờ đột phá!
 
- Cao Tùng, trận đấu này, sẽ không dễ dàng!
 
Sắc mặt Mao Lập Dương cũng không dễ nhìn.
 
Tuy rằng là Cao Tùng đấu với Hạ Ngôn, nhưng hắn có quan hệ thân mật với Cao Tùng, đương nhiên không hy vọng Cao Tùng thua trận đấu này. Huống hồ, hai người bọn họ đều thuộc về trận doanh Trương tuần thị. Nếu Cao Tùng thua trong trận đấu với Hạ Ngôn, vậy bọn họ. Người trận doanh Trương tuần thị, sau này sẽ thấp hơn người trận doanh Lưu tuần thị một bậc.
 
Trước đây, bọn họ đều ngẩng cao đầu trước mặt người trận doanh Lưu tuần thị.
 
- Ta sẽ không để hắn sống tốt lành.!
 
Cao Tùng nắm chặt tay, hàm răng nghiến chặt, nói từng chữ:
 
- Cùng lắm thì.
 
Cao Tùng còn chưa nói xong, Mao Lập Dương sắt mặt sắc mặt trắng nhợt, giật mình nói:
 
- Lẽ nào ngươi muốn dùng kim lực? Cao Tùng, ngươi phải thận trọng!
 
Kim lực!
 
- Ta biết!
 
Cao Tùng gật đầu:
 
- Chúng ta qua bên đó, Thánh Hoàng đang chờ đợi!
 
Cao Tùng nhìn về phía đoàn người ở Loạn Thạch Trận. Thánh Hoàng, Dạ Lão, còn có ba vị tuần thị cùng một đoàn người, đều tụ tập một chỗ trên bầu trời Loạn Thạch Trận, hình thành một vòng tròn thật lớn, chờ hắn cùng Hạ Ngôn đến.
 
Thân ảnh hai người chớp động, nhanh chóng phi hành tới.
 
- Hạ Ngôn, cố gắng lên!
 
Dương Khai vươn tay dần Hạ Ngôn một cái vỗ mạnh, nói thật nặng.
 
Chuyện người ba trận doanh phát sinh so đấu cũng thường xuyên xảy ra, thế nhưng lúc này lại là gây ra động tĩnh lớn nhất, ngay cả Thánh Hoàng cũng đứng xem bên cạnh.
 
Người thắng, vậy sẽ có vinh quang chí cao. Nếu như thua, vậy toàn bộ trận doanh đại biểu người thua đều sẽ phủ lên một tầng bóng ma.
 
Lưu tuần thị cùng Trương tuần thị, sắc mắt đều rất ngưng trọng. Nhất là Trương tuần thị, tuy rằng chưa nói một câu, thế nhưng bất kỳ kẻ nào cũng có thể nhìn ra được trong lòng lão rất nặng nề.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.