Chương trước
Chương sau
Đến khi lão nhặt trên mặt đất một hộp gấm trống rỗng, nhìn lại Thổ cẩu đã sớm biến mất vô tung, mới ý thức được hỏng chuyện rồi.
 
Hộp gấm này làm sao lại vô duyên vô cớ rơi xuống đất được? Hơn nữa, đan được bên trong hộp gấm cũng không cánh mà bay.
 
Lúc này, Ngũ trưởng lão mới mở một hộp gấm nhỏ tinh xảo đặt gần mình nhất ra, lập tức ngây người. Bởi vì, bên trong hộp gấm rỗng tuếch, cái gì cũng không có.
 
Tiếp đó, Ngũ trưởng lão mở hộp gấm thứ hai lại mở cái thứ ba.
 
Đều không ngoại lệ, đan được trong tất cả hộp gấm đều biến mất không thấy tăm hơi. Hơn hai trăm hộp gấm, ngay cả cặn bã cũng không còn.
 
Ngũ trưởng lão ngây ngốc tại chỗ hồi lâu, mới thét to một tiếng, vội vã chạy đi tìm tộc trưởng bẩm báo chuyện này. Tộc trưởng nghe vậy, trong lòng kinh hãi vội vàng chạy tới Đan Các tự mình kiểm tra, quả nhiên như lời Ngũ trưởng lão nói, đan được trong tất cả hộp gấm đều biến mất.
 
Từ khi Ngũ trưởng lão trông coi Đan các, chỉ có Thổ cẩu đã từng tới nơi này. Hiện tại toàn bộ đan được mất tích, hiển nhiên đan được đều bị Thổ cẩu nuốt hết rồi.
 
Tộc trưởng tìm các trưởng lão gia tộc tới, bắt đầu thương thảo chuyện này nên làm thế nào.
 
- Tộc trưởng, Ngũ trưởng lão, các người cũng đừng gấp. Những đan được này là bị Thổ Cẩu ăn, Thổ cẩu lại do Hạ Ngôn mang về. Dù là Hạ Ngôn muốn trách cứ, cũng phải trách phạt con chó kia trước.
 
Đại trưởng lão mở miệng nói.
 
-Ai có thể nghĩ tới, một con chó lại ăn vụng đan được kia chứ?
 
Đại trưởng lão vuốt râu mình, nói.
 
- Tộc trưởng, các vị trưởng lão, kỳ thật lấy tính cách Hạ Ngôn, hắn biết đan dược bị Thổ Cẩu nuốt hết, khẳng định cũng sẽ không nói gì thêm.
 
Hạ Trưởng Hà hiểu rõ Hạ Ngôn nhất.
 
- Tuy nhiên, quyết định khen thưởng đan được đã tuyên bố xuống dưới. Gần đây một ít con cháu gia tộc tu luyện hết sức siêng năng, ta lo lắng một ít con cháu sẽ nhanh chóng đạt tới tiêu chuẩn khen thưởng đan được. Đến lúc đó, chúng ta không lấy ra được đan được khen thưởng tương ứng cho con cháu, sẽ sinh ra ảnh hưởng tiêu cực với con cháu tu luyện.
 
Tam trưởng lão Hạ Trưởng Hà có chút sầu lo.
 
- Đúng vậy, chuyện cấp bách cần thảo luận là phải giải quyết vấn đề này.
 
Tộc trưởng Hạ Phi Long gật đầu.
 
- Thế nhưng hiện tại sự nghiệp gia tộc mở rộng rất nhanh, chỗ dùng tiền rất nhiều. Trong gia tộc cũng không có dư thừa tiền đi mua đan dược bù lại lỗ hổng này.
 
Hạ Phi Long lắc đầu.
 
- Tộc trưởng, không phải Hạ Ngôn để lại năm trăm vạn kim tệ cho gia tộc hay sao?
 
Hạ Trưởng Hà hỏi.
 
- Xác thực Hạ Ngôn để lại cho gia tộc năm trăm vạn kim tệ, bây giờ còn lại khoảng bốn trăm vạn. Tuy nhiên tiền này, chỉ có thể dùng mở rộng thế lực gia tộc, tuyệt đối không thể dùng mua đan dược lúc này. Muốn mua đan dược, cũng phải chờ sau khi gia tộc buôn bán sinh ra lợi nhuận.
 
Hạ Phi Long kiên quyết chắc chắn nói.
 
Các vị trưởng lão khác, cũng đều gật đầu.
 
- Tộc trưởng! Mấy năm qua ta cũng tích súc được hơn một vạn kim tệ, lấy ra dùng khẩn cấp trước đi!
 
Ngũ trưởng lão thở dài nói.
 
Hơn một vạn kim tệ, cũng đủ mua mười mấy viên đan được nhất phẩm. Chẳng qua đây cũng như muối bỏ biển, căn bản không giải quyết được vấn đề. Lúc đó Hạ Ngôn để lại đan dược cho Hạ gia, có hai trăm viên.
 
- Ta cũng có mấy ngàn kìm tệ!
 
Tam trưởng lão Hạ Trưởng Hà nói.
 
- Ta có khoảng.
 
Các vị trưởng lão đều lấy ra tích súc nhiều năm của mình.
 
- Được rồi, hiện tại không cần nói những điều này, chờ Hạ Ngôn trở về rồi nói tiếp. Được rồi, tìm được Thổ cẩu của Hạ Ngôn rồi chưa?
 
Hạ Phi Long hỏi Ngũ trưởng lão.
 
- Thổ Cẩu vẫn ở bên trong tiểu viện của Hạ Ngôn, cùng ở với Tiểu Thanh.
 
Ngũ trưởng lão liền nói
 
- Nếu đan dược đều bị nó ăn, vậy tìm được Thổ cẩu cũng vô đụng. Chờ Hạ Ngôn trở về rồi nói tiếp chuyện này. Thổ cẩu kia không phải bình thường, chúng ta đừng chọc tới nó thì tốt hơn.
 
Hạ Trưởng Hà ở bên cạnh trịnh trọng nói
 
-Ừ!
 
Hạ Phi Long gật đầu.
 
♦ ♦♦
 
- Hạ Ngôn, ta còn có chuyện muốn hỏi.
 
Sau khi đi vào thành Ngọc Thủy, Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng đi trên đường, vốn Hạ Ngôn muốn nhanh chóng chạy về Hạ gia, tuy nhiên Hỏa Phượng Hoàng lại cố ý đi chậm lại.
 
Cuối cùng không có cách nào, Hạ Ngôn chỉ có thể chầm chậm đi theo Hỏa Phượng Hoàng. Cũng may cho dù đi rất chậm, đi tới Hạ gia cũng không mất nhiều thời gian. Đi vào thành Ngọc Thủy từ cửa Nam, mà hiện giờ sản nghiệp Phường thị khu Nam cùng các mua bán gần đó, đa phần đều bị Hạ gia thu mua.
 
Kinh doanh phường thị đều đổi thành người Hạ gia. Các tiểu gia tộc cùng thế lực trước đây phụ thuộc Tịch gia, có một bộ phận chuyển vào dưới trướng Hạ gia, còn có một bộ phận bị Hạ gia trục xuất khỏi thành Ngọc Thủy.
 
- Chuyện gì?
 
Hạ Ngôn hỏi lại.
 
- Ở Tội Ác Sâm Lâm, Thánh Hoàng từng nói ngươi là người Thiên Cung, sao ngươi lại không nói với ta?
 
Hỏa Phượng Hoàng hai mắt mỹ miều nhìn Hạ Ngôn nói.
 
Hạ Ngôn nói thẳng:
 
- Thân phận người Thiên Cung, không được tùy ý tiết lộ với người bên ngoài.
 
- Chờ khi ba tháng ngày nghỉ của người mới chấm dứt, ta phải trở lại Thiên Cung. Đến lúc đó, cũng không thể tùy ý xuống núi. Muốn xuống núi phải được tuần thị đồng ý.
 
Hạ Ngôn nói.
 
Hỏa Phượng Hoàng thân là con gái Hội trưởng Hội buôn Chu Vận, cũng có chút hiểu biết về Thiên Cung. Đương nhiên, cũng không hiểu biết nhiều.
 
- Hóa ra là như vậy! Thật muốn đi Thiên Cung xem các người tu luyện thế nào.
 
Hỏa Phượng Hoàng nói có chút hướng tới.
 
- Kỳ thật cũng không có gì!
 
Hạ Ngôn thấy Hỏa Phượng Hoàng như vậy, thầm nghĩ:
 
"Dù sao lúc ở Tội Ác Sâm Lâm, Thánh Hoàng cũng đã từng đề cập tới Thiên Cung trước mặt Hỏa Phượng Hoàng, nói cho nàng một chút chuyện Thiên Cung cũng không có gì đáng ngại."
 
- Trong Thiên Cung, có rất nhiều Ma Quỷ Trận, người trong Thiên Cung bình thường có thể tu luyện bên trong Ma Quỷ Trận. Ngoại trừ Ma Quỷ Trận, Thiên Cung còn có một Ngọc Hoa Trì. Mỗi người trong Thiên Cung có cơ hội một lần đi vào tẩy lễ trong Ngọc Hoa Trì. Có người nói, người trải qua tẩy lễ ở Ngọc Hoa Trì thực lực sẽ tăng lên trên diện rộng.
 
- Thần bí nhất lợi hại nhất Thiên Cung, cũng không phải là Ma Quỷ Trận cùng Ngọc Hoa Trì mà là một tòa Tháp tu luyện ở trung ương!
 
Hạ Ngôn nói đến Tháp tu luyện, trong lòng cũng có chút kích động.
 
- Cái gì là Tháp tu luyện?
 
Hỏa Phượng Hoàng cũng bị câu lên lòng hiếu kỳ.
 
- Ta cũng chưa đi vào trong Tháp tu luyện, tuy nhiên nghe người ta nói Tháp tu luyện vô cùng cao. Ngoại trừ Thánh Hoàng, không ai biết rốt cuộc Tháp tu luyện có bao nhiêu tầng.
 
- Mà linh lực trong Tháp tu luyện tầng một là gấp mười lần bên ngoài. Tầng thứ hai là gấp hai mươi lần, tầng thứ ba là ba mươi lần.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời nói.
 
Càng lên cao, nồng độ linh lực càng cao, đương nhiên yêu cầu với người tu luyện cũng càng cao. Cũng không phải nói tu luyện ở chỗ càng cao càng tốt, thực lực không đủ, căn bản không lên được tầng cao.
 
- Trời ạ!
 
Hỏa Phượng Hoàng giật mình.
 
- Vậy không phải nói là dù tu luyện ở tầng một Tháp tu luyện, vậy tốc độ cũng sẽ nhanh hơn gấp mười lần người thường hay sao?
 
Hỏa Phượng Hoàng mắt trợn to, hâm mộ nói.
 
- Tốc độ gấp mười thì không có khả năng, nhưng gấp sáu bảy, gấp tám lần thì có.
 
Hạ Ngôn gật đầu cười nói.
 
- Thảo nào, thảo nào nhiều người đều hướng tới tu luyện ở Thiên Cung như vậy!
 
Hỏa Phượng Hoàng bừng tỉnh.
 
- Sớm biết Thiên Cung tốt như vậy, ta cũng nghĩ biện pháp đi vào Thiên Cung rồi.
 
- Hiện giờ cô còn có cơ hội!
 
Hạ Ngôn cười nói.
 
- Thiên Cung ba năm tiến hành khảo hạch một lần, người không thuộc học viện dưới bốn mươi tuổi, trên lý luận có cơ hội thu được danh ngạch khảo hạch.
 
- Vậy sao? Danh ngạch khảo hạch là do Thánh Hoàng quyết định?
 
Hỏa Phượng Hoàng hỏi gấp.
 
- Không phải, người không thuộc học viện là do Trương tuần thị cùng Giản tuần thị định ra danh ngạch khảo hạch. Tuy nhiên danh ngạch này rất khó thu được, trên cả đại lục, mỗi ba năm cũng sẽ không tới mười người thu được cơ hội khảo hạch.
 
Hạ Ngôn nói lời thật.
 
- Hắc hắc, ta sẽ thử xem!
 
Hỏa Phượng Hoàng ánh mắt lóe lên.
 
- Đi vào Thiên Cung, vậy có thể cùng tu luyện với ngươi rồi, ôi, tuy rằng không thể tự do tự tại nữa.
 
Hỏa Phượng Hoàng kỳ thật thích loại sinh hoạt vô cầu vô thúc, bằng không lấy thân phận của nàng, làm sao lại đi làm nhiệm vụ dong binh quanh năm kia chứ?
 
- Tiểu thư!
 
Lúc này, mấy bóng người xuất hiện bên cạnh hai người, người dẫn đầu bên kia hô lên.
 
Hạ Ngôn liếc nhìn người này, trang phục hộ vệ, bề ngoài khoảng hơn bốn mươi tuổi, có thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ, vẻ mặt chính khụ lúc này hơi nhíu mày. Mấy người đi theo bên cạnh hắn đều có cảnh giới Linh Sư.
 
- Tiểu thư, mấy ngày nay cô đi đâu vậy? Chúng ta tìm khắp nơi cũng không thấy cô!
 
Hộ vệ dẫn đầu cung kính hỏi, tuy nhiên có thể nhìn ra hắn vô cùng sốt ruột.
 
Trách nhiệm của hắn là âm thầm bảo hộ Hỏa Phượng Hoàng, thế nhưng mấy ngày trước hắn lại mất dấu. Hỏa Phượng Hoàng không thích có người khác theo đuổi, bọn họ chỉ có thể âm thầm theo sau.
 
Thế nhưng mấy ngày trước, bọn họ đột nhiên mất đi bóng dáng Hỏa Phượng Hoàng.
 
- Hừ! Ta đi chỗ nào, còn cần báo cáo với các người hay sao?
 
Hỏa Phượng Hoàng hừ lạnh một tiếng, rất không khách khí nói.
 
Trong lòng Hạ Ngôn cười thầm.
 
Thảo nào mấy ngày trước Hỏa Phượng Hoàng gần như không xuất hiện ở thành Ngọc Thủy, hóa ra là nghĩ biện pháp cắt những cái đuôi này. Để người tới Ngưu Xà Trấn gửi thư cho mình, tự nhiên cũng là vì cắt những cái đuôi kia.
 
Khẽ lắc đầu, Hạ Ngôn nói với Hỏa Phượng Hoàng:
 
- Chúng ta chia tay ở nơi này đi, ta còn phải quay về Hạ gia, sau này có cơ hội thì cho người gửi thư cho ta biết.
 
- Ngươi là ai!
 
Hộ vệ kia liếc nhìn Hạ Ngôn đề phòng.
 
Hắn không nhận biết Hạ Ngôn, cũng không biết thân phận Hạ Ngôn. Thấy bộ dạng Hạ Ngôn hình như rất thân mật với Hỏa Phượng Hoàng, xuất phát từ chức trách, hắn lập tức đề phòng nhìn Hạ Ngôn.
 
- Ta là Hạ Ngôn. Mấy ngày này, ta đi cùng tiểu thư các người.
 
Hạ Ngôn mỉm cười với hộ vệ dẫn đầu, nói
 
Hộ vệ này lại quan sát Hạ Ngôn một hồi, cuối cùng quay đầu đi không nói gì.
 
- Hạ Ngôn, vậy.
 
Hỏa Phượng Hoàng trầm ngâm một lúc.
 
- Quên đi, sau này ta sẽ tìm ngươi. Hiện giờ, ta đi đây!
 
Nói xong, Hỏa Phượng Hoàng xoay người nhanh chóng đi theo con đường, mấy tên hộ vệ kia cũng nhanh chóng đuổi theo.
 
Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng rời đi, lúc này mới xoay người nhanh bước trở về Hạ gia.
 
" Về nhìn Hạ gia trước, sau tới Thánh đường!"
 
Trong lòng Hạ Ngôn nhanh chóng quyết định.
 
Trước cửa Hạ gia, mấy hộ vệ cầm vũ khí đang đứng thẳng canh gác.
 
Đột nhiên, một bóng người đi tới gần cửa, mấy hộ vệ này lập tức tập trung ánh mắt nhìn tới.
 
- Là Đường chủ đại nhân!
 
Mấy hộ vệ này đều biết thân phận Hạ Ngôn.
 
- Bái kiến Đường chủ đại nhân!
 
Hộ vệ cung kính, hành lễ vấn an.
 
- ừm, các vị cực khổ rồi!
 
Hạ Ngôn gật đầu, nhìn mấy người thuận miệng hỏi:
 
- Hiện giờ tộc trưởng có ở gia tộc không? Mấy ngày gần đây, trong gia tộc không xảy ra chuyện gì chứ?
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.