Chương trước
Chương sau
Hạ Ngôn thấy Thánh Hoàng xuất hiện bên người lập tức thi lễ vấn an.
 
Hiện tại, thân phận của hắn chính là ngươi tu luyện của Thiên Cung, mà người lãnh đạo trực tiếp đối với người tu luyện của Thiên Cung lại chính là Thánh Hoàng. Từ ba trăm tám mươi năm trước, khi Thiên Cung được thành lập thì những người tu luyện trong đó đều là lực lượng riêng của Thánh Hoàng. Nguyên nhân Thánh Hoàng hết sức bồi dưỡng những người này được nhiều người cho rằng là bởi vì lo lắng tới sự xâm lấn của Đại Lục Ám Dạ và Tội Ác Sâm Lâm nhưng rốt cuộc có phải là nguyên nhân như thế hay không thì chỉ có một mình Thánh Hoàng biết mà thôi!
 
Hết thảy những thứ trong Thiên Cung đều thuộc về Thánh Hoàng. Có thể nói, những tài nguyên mà người tu luyện của Thiên Cung được sử dụng chính là do Thánh Hoàng cung cấp!
 
- Ừm! Hạ Ngôn, thân phận hiện tại của ngươi chính là người tu luyện Thiên Cung!
 
Thánh Hoàng khẽ gật đầu với Hạ Ngôn, ánh mắt vô tình nhìn lướt qua Hỏa Phượng Hoàng bên cạnh Hạ Ngôn.
 
- Đúng thế!
 
Hạ Ngôn gật đầu.
 
- Những người mới gia nhập Thiên Cung, trước khi bắt đầu tu luyện còn có tới ba tháng nghỉ ngơi.
 
- Hạ Ngôn!
 
Đám người Lưu Tuần thị cũng từ xa xa đi tới, bọn họ cũng vừa tham gia vây sát linh thú.
 
Những linh thú chạy ra từ Hư Ảo Chi Cảnh, có tới hai con bị quần hùng người tu luyện chém giết. Còn lại năm sáu con đều đã thành công thoát đi. Những linh thú này thực lực mạnh mẽ, tốc độ cũng rất nhanh. Hơn nữa chúng nó đều có trí tuệ không thấp, hiểu rằng bị nhiều người vây công như thế, không trốn thì chắc chắn phải chết.
 
Do đó, năm sáu con đã thành công lao ra, chạy trốn vào sâu trong Tội Ác Sâm Lâm.
 
- Vừa rồi, tốc độ chạy trốn của Hạ Ngôn ở trong Hư Ảo Chi Cảnh thật sự rất nhanh, khiến người ta cũng phải giật mình!
 
Ánh mắt Giản Tuần thị chợt loé lên, nhìn Hạ Ngôn chằm chằm rồi nói.
 
- Đúng thế, ba người chúng ta phi hành mới có thể miễn cưỡng theo kịp được tốc độ dưới mặt đất của Hạ Ngôn.
 
Trương Tuần thị cũng lên tiếng.
 
- Hơn nữa, đó là hắn còn đang mang theo một người. Nếu hắn chỉ có một mình thì tốc độ sợ rằng còn nhanh hơn nữa!
 
- Ha ha. Hạ Ngôn, chỉ hơn một tháng ngắn ngủi mà thực lực của ngươi lại gia tăng không ít đó!
 
Lưu Tuần thị cười hiền lành nói.
 
Hạ Ngôn là do Lưu Tuần thị tiến cử vào Thiên Cung. Thực lực của Hạ Ngôn tiến bộ nhanh chóng khiến tên Tuần thị như hắn cũng rất cao hứng! Mà trong lòng Trương Tuần thị và Giản Tuần thị cũng không muốn thực lực của Hạ Ngôn gia tăng quá nhanh!
 
Trong Thiên Cung có nhiều phe phái âm thầm tranh đấu cũng rất kịch liệt. Ba vị Tuần thị cũng biết nhưng bọn họ cũng không ngăn cản. Tài nguyên Thiên Cung nhiều như thế tất cả mọi người đều hy vọng càng có nhiều nhân tài tiến vào.
 
- Ra mắt ba vị Tuần thị, ra mắt Tổng quản!
 
Hạ Ngôn hướng về ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản thi lễ nói.
 
Hỏa Phượng Hoàng ở phía sau Hạ Ngôn cũng không nói gì cả!
 
Tuy nhiên, đôi mắt xinh đẹp của nàng thực ra đang đánh giá Thánh Hoàng. Đây là lần đầu tiên nàng thấy Thánh Hoàng nên trong lòng thấy rất tò mò.
 
Trong suy nghĩ của nàng, Thánh Hoàng hẳn là một lão nhân đã cực kỳ cực kỳ già cả. Nhưng hiện tại thấy được chân diện mục của Thánh Hoàng thì mới nhận ra phán đoán trong lòng mình đã hoàn toàn sai rồi!
 
Thánh Hoàng thoạt nhìn chỉ mới trung niên mà thôi!
 
- Lưu Tuần thị, ngày nghỉ của Hạ Ngôn còn bao lâu nữa thì hết?
 
Thánh Hoàng đột nhiên mở miệng hỏi Lưu Tuần thị.
 
Lưu Tuần thị vội vàng trả lời:
 
- Dựa theo quy định của Thiên Cung ta thì người mới tiến vào Thiên Cung sẽ có ba tháng nghỉ ngơi. Hạ Ngôn mới nghỉ được một tháng rưỡi, do đó còn được nghỉ một tháng rưỡi nữa!
 
- Ừm!
 
Thánh Hoàng gật gật đầu, ánh mắt nhìn về Hạ Ngôn.
 
- Hạ Ngôn, ngươi làm sao biết được sự tồn tại của không gian này? Hơn nữa vừa rồi ta thấy hai người các người thì là từ sâu bên trong lao ra.
 
Lông mày Thánh Hoàng hơi nhấc lên, nhìn về phía Hỏa Phượng Hoàng và Hạ Ngôn hỏi.
 
Lúc ấy, hắn đang giao chiến với mấy con linh thú thì thấy Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng từ sâu trong không gian kia chạy ra. Hiển nhiên Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng đã vào sâu hơn bọn họ rất nhiều.
 
Hạ Ngôn hơi trầm ngâm một chút.
 
- Trên người Hỏa Phượng Hoàng có một tấm bản đồ.
 
Hạ Ngôn nói.
 
Sự tình này nếu nói dối chưa chắc đã lừa gạt được Thánh Hoàng chỉ bằng cứ nói thật! Dù sao Hư Ảo Chi Cảnh đã sụp đổ, tấm bản đồ kia cũng không còn tác dụng nào nữa!
 
- Thật sao?
 
Thánh Hoàng có chút kinh ngạc.
 
Ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản cũng đều đưa ánh mắt nhìn sang Hỏa Phượng Hoàng.
 
- Hỏa Phượng Hoàng chính là con gái của Hội trưởng Chu Vận thương hành. Tự thân nàng cũng là một dong binh lục cấp, rất thích mạo hiểm. Trong lần trước nàng vô tình chiếm được tấm bản đồ này!
 
Hạ Ngôn chậm rãi nói.
 
- Hỏa Phượng Hoàng, đem tấm bản đồ kia ra đi!
 
Hạ Ngôn vươn tay ra, nói với Hỏa Phượng Hoàng.
 
Hỏa Phượng Hoàng cũng không do dự, trực tiếp từ trong áo lấy ra một tấm bản đồ. Kỳ thật nàng cũng cực kỳ thông minh, căn bản không cần nghĩ nhiều. Nàng hiểu rằng tấm bản đồ này đã không còn giá trị, dù giao nó ra cũng không sao cả!
 
Đương nhiên, chất liệu làm ra tầm bản đồ này rất đặc thù, có lẽ có ẩn chứa giá trị nhất định, lại có lịch sử đã rất lâu đời rồi!
 
- Thánh Hoàng đại nhân, ba vị Tuần thị, Tổng quản tiên sinh, đây là tấm bản đồ không gian kia.
 
Hạ Ngôn đưa tấm bản đồ tới trước mặt mấy người này.
 
Đám người Thánh Hoàng đều đưa mắt nhìn về phía tấm bản đồ.
 
- Vòng tròn màu đen kia chính là trung tâm của không gian kia sao?
 
- Hạ Ngôn, ngươi và vị tiểu thư Hỏa Phượng Hoàng này hẳn là đã tới nơi vòng tròn kia phải không, có phát hiện ra cái gì không?
 
Ánh mắt Thánh Hoàng sáng như sao, nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
Lúc này, trong lòng Hạ Ngôn đã không thể bảo trì sự bình tĩnh được nữa, cũng trở nên khẩn trương.
 
Về chuyện kế thừa chủ nhân của Hư Ảo Chi Cảnh Thương Hà, Hạ Ngôn tuyệt đối không thể nói ra ngoài. Bảo vật mà Thương Hà lưu lại quá mức kinh người. Hạ Ngôn khi chưa nắm chắc dù năng lực tự bảo vệ mình thì tuyệt đối không thể nói ra tin tức về số trân bảo này cho người khác được.
 
- Vòng tròn màu đen này chính là đánh dấu trọng tâm của toàn bộ không gian, nhưng chúng ta tới nơi đó rồi lại không thể phát hiện ra điều gì! Chúng ta lục lọi nơi đó rất lâu mà cũng không thấy có điều gì dị thường cả!
 
Khuôn mặt Hạ Ngôn vẫn trầm tĩnh như nước nói.
 
Quả thật lúc này Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng.
 
Hắn biến mất ở trong khu vực vòng tròn này cũng đã một ngày, Hỏa Phượng Hoàng cũng biết rất rõ.
 
Nếu Hỏa Phượng Hoàng nói ra chuyện này với Thánh Hoàng thì lời nói dối của hắn sẽ lập tức bị vạch trần.
 
- Hạ Ngôn nói không sai, chúng ta chỉ tìm thấy một số Bích Lộ Huyền Thuỷ và mấy cây dược liệu hiếm thấy mà thôi!
 
Hỏa Phượng Hoàng cũng tiếp lời Hạ Ngôn, nói.
 
Trong Hư Ảo Chi Cảnh, có rất nhiều người phát hiện ra Bích Lộ Huyền Thuỷ. Tìm thêm được chút dược liệu đặc biệt thì cũng không có gì lạ.
 
Thánh Hoàng và ba vị Tuần thị, Tổng quản kia cũng tìm được mấy loại dược liệu trân quý.
 
- Nhưng không gian kia vì sao lại đột nhiên sụp đổ chứ?!
 
Thánh Hoàng nhíu mày một lúc, khuôn mặt lộ ra biểu tình trầm tư.
 
Không gian này hiển nhiên đã tồn tại từ rất lâu rồi, hơn nữa trong đó không chỉ có thực vật mà còn có cả động vật. Điều này chứng tỏ đây là một không gian cực kỳ ổn định! Không gian như thế làm sao có chuyện tự nhiên sụp đổ được!
 
- Chẳng lẽ là do có quá nhiều người tiến vào không gian này?!
 
Thánh Hoàng thấp giọng phỏng đoán!
 
- Đáng tiếc, nếu là có thêm thời gian để nghiên cứu thì có lẽ còn phát hiện ra không ít bí ẩn! Hiện tại không gian này sụp đổ rồi, cũng không còn tồn tại nữa!
 
Thánh Hoàng khẽ lắc đầu.
 
Thánh Hoàng, ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản cũng không nghi ngờ lời nói của Hạ Ngôn. Bởi trên người Hạ Ngôn cũng không có chỗ nào mà che dấu đồ vật. Nếu là Hạ Ngôn thật sự chiếm được một số trân bảo thì tất nhiên phải ở trên người hắn mới đúng, nhưng hiện tại trên người hắn vẫn rất bình thường.
 
- Hạ Ngôn, sau khi hết ngày nghỉ thì trở về Thiên Cung bắt đầu tu luyện đi! Thiên phú của ngươi rất cao, tu luyện một thời gian ở Thiên Cung thì chắc chắn thực lực sẽ tăng lên rất nhiều!
 
Thánh Hoàng nói với Hạ Ngôn.
 
- Vâng thưa Thánh Hoàng đại nhân!
 
Hạ Ngôn vội vàng trả lời.
 
Lưu Tuần thị nhìn Hạ Ngôn với ánh mắt mang theo vẻ vui mừng, mà hai vị Tuần thị khác thì ánh mắt đều có chút quái dị.
 
- Chúng ta về thôi một chuyến này cũng không phải vô công!
 
Thánh Hoàng lại nói với ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản.
 
- Vâng, Thánh Hoàng đại nhân!
 
Bốn người gật đầu lên tiếng.
 
-Đi!
 
Năm người này rất nhanh bay lên, hướng về phía Đại Lục Long Chi bay đi.
 
Những người tụ tập nơi này lúc này mới bắt đầu bàn luận với nhau. Vừa rồi khi Thánh Hoàng còn ở nơi này, bọn họ cũng không dám nói chuyện loạn lên.
 
Hai con linh thú bị giết cũng đã sớm bị những người này chia cắt. Những thế lực khác nhau cũng vì cố kỵ nhau nên cũng không vì tranh đoạt chiến lợi phẩm mà phát sinh chém giết.
 
Vừa rồi, mọi người đều nhìn thấy Thánh Hoàng nói chuyện với Hạ Ngôn không ít nên ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đều có chút biến hoá.
 
Có một số người tu luyện mấy ngày trước đã gặp qua Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng. Khi đó, Hạ Ngôn một kiếm đánh chết Vũ Sắc tiên sinh, hiện tại Thánh Hoàng lại thân thiết nói chuyện với hắn mấy câu. Địa vị của Hạ Ngôn trong lòng những người này không khỏi tăng lên không ít.
 
Có thể cùng một chỗ trò chuyện với Thánh Hoàng thì thân phận tuyệt đối không thể bình thường được. Tuy nhiên, nơi này cũng có không ít người không nhận ra Hạ Ngôn.
 
- Người trẻ tuổi kia là ai?
 
- Các ngươi đều thấy rồi chứ?! Vừa rồi Thánh Hoàng đại nhân nói chuyện với hắn một hồi lâu. Đó chính là Thánh Hoàng của Đại Lục Long Chi chúng ta đó!
 
- Đúng thế, ta còn nghe nói tới cái gì mà Thiên Cung?!
 
- Người tu luyện Thiên Cung?!
 
Có người biết sự tồn tại của Thiên Cung, cũng biết người tu luyện Thiên Cung là ai. Khi thấy có người nghe được hai chữ Thiên Cung thì sắc mặt đều biến đổi.
 
Người tiến vào Thiên Cung tu luyện đều có thực lực siêu cường, tiềm lực rất lớn.
 
- Hừm, đừng nói nữa. Không được tuỳ tiện đàm luận về Thiên Cung!
 
Một người tu luyện lớn tuổi quát với thủ hạ của mình.
 
- Hoàng tiên sinh, chúng ta còn tiếp tục ở lại không?
 
Một gã cảnh giới Đại Linh Sư mở miệng nói.
 
- Ừm! Chờ chút!
 
Tên Hoàng tiên sinh kia khoé mắt khẽ nhếch lên.
 
Đợi tới sáng sớm ngày mai xem có còn thấy Bích Lộ Huyền Thuỷ xuất hiện ở quanh đây không nữa!
 
- Hỏa Phượng Hoàng, chúng ta đi thôi, về thành Ngọc Thủy trước đã!
 
Hạ Ngôn thấp giọng nói với Hỏa Phượng Hoàng.
 
- Được!
 
Hỏa Phượng Hoàng gật đầu nói ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn mang theo thần thái rất kỳ dị.
 
Hai người nhanh chóng rời khỏi tầm mắt mọi người, đi về hướng Đại Lục Long Chi. Hạ Ngôn rõ ràng rằng sau khi Hư Ảo Chi Cảnh sụp đổ thì phụ cận cũng không thể xuất hiện Bích Lộ Huyền Thuỷ được nữa!
 
Những người này tiếp tục ở lại cũng sẽ không thu hoạch được thêm cái gì. Tuy nhiên, hiện tại Bích Lộ Huyền Thủy cũng xuất hiện không ít, khiến cho thực lực của không ít cường giả Linh Tông sẽ tăng lên nhiều!
 
Có nhiều người được Bích Lộ Huyền Thuỷ cũng không công khai cho nên Hạ Ngôn cũng không biết Bích Lộ Huyền Thuỷ từ trong Hư Ảo Chi Cảnh thoát ra rốt cuộc có bao nhiêu.
 
Đương nhiên, đối với Hạ Ngôn mà nói thì thứ đó cũng không tính là gì. Trong Linh La Giới của hắn hiện tại có một bình lớn chứa đầy Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.