Chương trước
Chương sau
Một hồi rung chuyển dữ dội từ trên vách đá truyền đến, toàn bộ vách núi dường như muốn sập xuống, một đống đá vụn ào ào lăn xuống.
 
Hạ Ngôn xoay người một cái, thân hình nhảy dựng lên, từ bên cạnh kéo Hỏa Phượng Hoàng lui ra ngoài mấy thước.
 
Chưa từng có ai mở cánh cửa Hư Ảo Chi Cảnh, ai cũng không biết một lát sau rốt cục sẽ xảy ra chuyện gì. Hiện tại vẫn nên cẩn thận một chút là hơn.
 
Qua một hồi lâu, trên vách núi đá dần dần xuất hiện một quầng sáng màu trắng.
 
Mà vách núi vốn rung chuyển cũng dần dần yên tĩnh lại, quầng sáng màu trắng kia đại khái cao hai thước, rộng hơn một thước. Ánh sáng trắng tuy rằng sáng ngời, nhưng lại ôn hòa, thoạt nhìn không chói mắt.
 
- Đây.
 
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động:
 
-. Chẳnglẽ chính là lối vào Hư Ảo Chi Cảnh?
 
Hạ Ngôn đưa mắt nhìn Hỏa Phượng Hoàng có chút thất thần ở bên cạnh.
 
Lúc này bốn phía đã tụ tập không ít người, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào quầng sáng trắng đột nhiên xuất hiện.
 
- Hạ Ngôn, đây chính là lối vào Hư Ảo Chi Cảnh. Chúng ta hiện tại thừa dịp nhanh vào.
 
Hỏa Phượng Hoàng thấp giọng nói bên tai Hạ Ngôn.
 
Hai bóng người đột nhiên nhoáng lên, vọt về phía quầng sáng trắng.
 
Sau một tiếng vang rất nhỏ, hai bóng người biến mất đằng sau quầng sáng trắng.
 
- Bọn họ đi vào rồi! Hai người trẻ tuổi kia vào trong quầng sáng rồi!
 
Một người giật mình nhìn hai người biến mất trong quầng sáng, sau đó la lớn.
 
Càng nhiều người đều chú ý tới quầng sáng trắng.
 
- Phía sau quầng sáng này khẳng định có nhiều thứ. Chúng ta vào xem!
 
Có người lớn tiếng la lên.
 
-Đi!
 
Càng nhiều người bắt đầu tiếp xúc quầng sáng, không ai nguyện ý xếp ở phía sau người khác. Nếu bên trong có bảo vật, vậy đi trước hiển nhiên chiếm tiện nghi lớn hơn.
 
Sau giây lát ngây ngất, Hạ Ngôn cảm giác trước mắt sáng ngời.
 
Đập vào mắt là một thảo nguyên bát ngát mênh mông, mặt cỏ màu xanh kéo dài tận chân trời.
 
- Chúng ta vừa rồi còn ở Tội Ác Sâm Lâm, như thế nào chỉ giây lát đi tới nơi này?
 
- Này rốt cục là nơi nào?
 
Hạ Ngôn hít vào một hơi, mở miệng nói.
 
Hỏa Phượng Hoàng hiển nhiên cũng bị cảnh tượng trước mắt làm khiếp sợ không nói nên lời, nghe được giọng nói của Hạ Ngôn vội vàng lấy một tấm bản đồ giấu dưới vạt áo ra. Nhưng ở trên thảo nguyên này, căn bản nhìn không thấy đánh dấu trên bản đồ.
 
Dựa theo biểu hiện trên bản đồ, nơi này cũng không phải là một thảo nguyên mà phải là một vùng núi được đánh dấu.
 
Hỏa Phượng Hoàng cẩn thận tìm tòi hồi lâu trên bản đồ cũng không phát hiện bất kỳ dấu vết gì.
 
- Hạ Ngôn. Chúng ta cứ đi thẳng phía trước thôi, có lẽ sẽ tìm được một ít đánh dấu.
 
Hỏa Phượng Hoàng đề nghị.
 
-Ừ!
 
Hạ Ngôn gật gật đầu.
 
Hư Ảo Chi Cảnh này đã tồn tại hơn vạn năm, như vậy xuất hiện một ít biến hóa cũng là chuyện thường.
 
- Người áo choàng kia nói trong Hư Ảo Chi Cảnh này có một tòa Hư Ảo Thần Điện. Không đúng, Hư Ảo Chi Cảnh là do cường giả đại thần thông làm ra, nhưng đây quả thực là một thế giới khác. Có người có thể chế tạo ra một thế giới?
 
Hạ Ngôn nghĩ tới lời nói của người áo choàng, cảm giác có chút khó tin. Cho dù là cường giả Linh Hoàng cũng không có khả năng làm ra một thế giới như vậy.
 
Thế giới này, hoàn toàn có thể cho một số nhân loại sinh tồn.
 
Có thực vật, có không khí, còn có nước!
 
- Hạ Ngôn, đi mau! Có người theo chúng ta vào đây!
 
Hỏa Phượng Hoàng lo lắng nói với Hạ Ngôn.
 
-Vù!
 
Hai người vội vàng chạy nhanh trên thảo nguyên. Cỏ dại nơi đây đều cao hơn thân người, ở trong này cho dù khoảng cách rất gần cũng rất khó bị phát hiện ra.
 
-Kia là.
 
Thân hình Hạ Ngôn bỗng dừng lại.
 
Hắn cảm giác được có một cỗ năng lượng tinh thuần quen thuộc xuất hiện bên trái thân thể.
 
- Làm sao vậy?
 
Hỏa Phượng Hoàng thấy Hạ Ngôn dùng lại cũng không thể không dừng, nhíu mày hỏi. Đột nhiên, ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng cũng bỗng nhiên trợn to, nàng cũng thấy được một giọt chất lỏng màu xanh đen trên một ngọn cỏ.
 
-. Là Bích Lộ HuyềnThủy!
 
Hô hấp của Hỏa Phượng Hoàng có chút trở nên dồn dập.
 
Không nghĩ tới vừa vào Hư Ảo Chi Cảnh này liền phát hiện một giọt Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Hạ Ngôn thu Bích Lộ Huyền Thủy vào trong bình sứ, ánh mắt vội vàng nhìn về phía Hỏa Phượng Hoàng.
 
- Nếu nơi này cũng có Bích Lộ Huyền Thủy, như vậy sẽ không có khả năng chỉ có một giọt này. Chúng ta cùng tìm đi, phát hiện Bích Lộ Huyền Thủy thì chia đôi!
 
Hạ Ngôn đề nghị.
 
- Được!
 
Hỏa Phượng Hoàng gật đầu đáp lời.
 
- Lúc trước Ngọc tiên sinh kia nói, Bích Lộ Huyền Thủy chỉ xuất hiện vào sáng sớm, hắn đường như nói sai.
 
Hạ Ngôn nhớ tới lời nói lão già bên ngoải Hư Ảo Chi Cảnh, lắc đầu nói. Hiện tại đã trải qua thời gian đó, nhưng bên trong Hư Áo Chi Cảnh vẫn có Bích Lộ Huyền Thủy.
 
- Chưa chắc hắn đã sai.
 
Hỏa Phượng Hoàng lắc đầu:
 
- Nơi này, cũng không phải Tội Ác Sâm Lâm. Bích Lộ Huyền Thủy bên ngoài đó, rất có khả năng là từ trong Hư Ảo Chi Cảnh này tràn ra.
 
- Lại nói, đây hiển nhiên là một thế giới khác, khác thể giới vốn có của chúng ta.
 
Hỏa Phượng Hoàng nhìn bầu trời màu lam.
 
Hạ Ngôn hơi sửng sốt.
 
Hỏa Phượng Hoàng nói đúng vậy, đây rõ ràng không phải cùng một thế giới với thế giới của mình.
 
Ở trong này, tuy rằng có ánh sáng tương đối sáng sủa nhưng trên bầu trời cũng không có mặt trời giống bên ngoài. Còn có, nơi này không ngờ không có một chút gió nào, bình tĩnh phi thường. Tuy nhiên, trong không gian này cũng có linh lực.
 
Sau thời gian tàn một nén nhang, hai người lại tìm được một giọt Bích Lộ Huyền Thủy. Giọt Bích Lộ Huyền Thủy này thuộc về sở hữu của Hỏa Phượng Hoàng.
 
Lại qua nửa canh giờ, phát hiện giọt Bích Lộ Huyền Thủy thứ ba, thuộc về Hạ Ngôn.
 
- Dường như chúng ta lạc đường!
 
Hỏa Phượng Hoàng đột nhiên đưa mắt lên nhìn bốn phía.
 
Bốn phía xung quanh đều là cỏ đại, căn bản không phân biệt được phương hướng. Hai người bọn họ ở trong này đi bộ gần nữa canh giờ, bầu trời cũng không có mặt trời giúp nhận biết phương hướng.
 
Hạ Ngôn cũng nhìn bốn phía.
 
Vừa rồi hai người chỉ lo tìm kiếm Bích Lộ Huyền Thủy, đều quên nơi hiện tại không phải bên ngoài Tội Ác Sâm Lâm mà là một thế giới hoàn toàn xa lạ.
 
- Chúng ta rất có khả năng thật sự mất phương hướng rồi.
 
Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng, đưa hai tay ra bất đắc dĩ nói.
 
- Chúng ta nên làm gì bây giờ? Như thế nào rời khỏi nơi này?
 
Hỏa Phượng Hoàng có chút lo lắng nói.
 
Nếu không tìm thấy lối ra khỏi Hư Ảo Chi Cảnh, vậy bọn họ liền ở lại nơi này cả đời. Nếu không thể rời khỏi, vậy Bích Lộ Huyền Thủy nhiều đến đâu cũng có ích lợi gì?
 
- Không nên gấp. Ta nghĩ, những người bên ngoài nếu phát hiện Hư Ảo Chi Cảnh khẳng định sẽ có rất nhiều người tiến vào tìm Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Hạ Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói.
 
Nghe Hạ Ngôn nói vậy, trong lòng Hỏa Phượng Hoàng khẽ động, gật gật đầu.
 
Nếu càng nhiều người tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, vậy sớm hay muộn sẽ gặp phải người khác, tự nhiên không cần lo lắng tìm không thấy lối ra Hư Ảo Chi Cảnh.
 
Hai người lại tìm một hồi, tuy nhiên cũng không phát hiện thêm Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Hỏa Phượng Hoàng lấy bản đồ ra, vẫn không có bất kỳ điểm rõ ràng nào. Trên bản đồ này, ngay cả vị trí đánh dấu Hư Ảo Thần Điện cũng không có, ở giữa chỉ có một vòng tròn màu đen.
 
Dựa theo chú thích trên bản đồ, ngọn nguồn nơi này hẳn là trung tâm Hư Ảo Chi Cảnh.
 
Nhưng hiện tại bọn họ căn bản không thể tìm ra vị trí vòng tròn này.
 
Hạ Ngôn chau mày, nhìn chằm chằm bản đồ trong tay Hỏa Phượng Hoàng, đột nhiên nở nụ cười.
 
- Ngươi cười cái gì?
 
Hỏa Phượng Hoàng khó hiểu nhìn Hạ Ngôn.
 
- Bản đồ này căn bản là vô dụng.
 
Hạ Ngôn nói:
 
- Cô xem, trên bản đồ này còn đánh dấu có núi sông, rừng cây. Chúng ta tiến vào lâu như vậy, cô từng nhìn thấy núi, rừng cây sao?
 
Hạ Ngôn hỏi Hỏa Phượng Hoàng.
 
- Không có!
 
Hỏa Phượng Hoàng nghĩ.
 
Hai người bọn họ tiến vào đây đã hơn hai canh giờ, cũng đi được chừng mấy chục dặm, căn bản không nhìn thấy sông núi, rừng cây trên bản đồ.
 
Hiển nhiên, địa hình không đúng.
 
- Bản đồ này, có lẽ là một số người biết sự tồn tại Hư Ảo Chi Cảnh mà tùy tiện vẽ ra. Ta thấy, người vẽ bản đồ cũng chưa từng tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh.
 
Hạ Ngôn cười nói.
 
- Nhưng, phương pháp tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh kia, lại là thật!
 
Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng ngưng đọng, nói.
 
- Nói cũng đúng!
 
Hạ Ngôn gật gật đầu:
 
- Mặc kệ thế nào, hiện tại địa hình này hoàn toàn không đúng.
 
- Phương pháp tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh có lẽ thật sự có người biết, nhưng là Hư Ảo Chi Cảnh này một vạn năm qua không có người phát hiện rốt cục nó ở nơi nào. Cho nên, trước kia cho dù có người biết phương phép tiến vào, cũng không thể tìm được lối vào.
 
Hạ Ngôn căn cứ theo lời người áo choàng, suy đoán.
 
- Không đúng. Một bộ phận trước của bản đồ quả thật chỉ dẫn lối vào Hư Áo Chi Cảnh.
 
Hạ Ngôn lại nói thêm:
 
- Nhưng vì sao bên trong hoàn toàn không phù hợp nhỉ?
 
Hỏa Phượng Hoàng có thể tìm được lối vào Hư Áo Chi Cảnh, đúng là bởi vì có bản đồ chi dẫn.
 
- Ai biết rõ được!
 
Mày liễu Hỏa Phượng Hoàng dựng lên, nói:
 
- Chúng ta tiếp tục tìm Bích Lộ Huyền Thủy đi!
 
***
 
- Ở Tội Ác Sâm Lâm, phát hiện một không gian hết sức đặc thù, bên trong có Bích Lộ Huyền Thủy.
 
- Trong Tội Ác Sâm Lâm có một không gian phi thường đặc thù, phụ cận phát hiện một ít chất lỏng màu xanh đen, dường như là Bích Lộ Huyền Thủy trong truyền thuyết.
 
- Đã có rất nhiều người tiến vào không gian đó, trong không gian xuất hiện Bích Lộ Huyền Thủy!
 
Một mạng lưới tình báo có thế lực đang nhanh chóng truyền một tin tức có thể nói là chấn động đại lục. Đó chính là phát hiện một không gian đặc thù ở Tội Ác Sâm Lâm, cùng với bảo vật hi hữu Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Phát hiện mấy thứ này, không một thế lực nào có thể không động tâm, không tiến hành một loạt các hành động.
 
Trên Thánh Sơn, trong Điện Hoàng Giả!
 
- Như thế nào lại vậy? Trên đại lục này như thế nào sẽ xuất hiện nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như thế?
 
Thánh Hoàng mặc trường bào vàng nhạt ở trong nội điện Điện Hoàng Giả, thấp giọng lẩm bẩm.
 
Đột nhiên, ánh mắt Thánh Hoàng chợt lóe:
 
- Ta phải tự mình đi xem, nếu thật sự là Bích Lộ Huyền Thủy, vậy không phải việc nhỏ.
 
-Vèo!
 
Một ngôi sao băng màu vàng như tia chớp ra khỏi nội điện.
 
- Lữ tổng quản. Thông báo cho ba vị tuần thị Thiên Cung theo ta đi Tội Ác Sâm Lâm!
 
Thánh Hoàng nói với Lữ tổng quản ở ngoại điện.
 
- Vâng, Thánh Hoàng đại nhân!
 
Lữ tổng quản vội khom người đáp.
 
Ngắn ngủi một ngày, toàn bộ người ở trên Đại Lục Long Chi đều được điều động. Từng cường giả ẩn dấu đều bắt đầu đi chuyển hướng Hư Ảo Chi Cảnh.
 
Dám Linh Tông hậu kỳ này tốc độ phi hành cực nhanh, chỉ mấy canh giờ đã từ đại lục đến bên ngoài Hư Ảo Chi Cảnh.
 
Có không ít người đều không kìm nổi tiến vào trong Hư Ảo Chi Cảnh.
 
- Không ngờ, ngay cả Thánh Hoàng cũng tới nơi này!
 
Một lão già cảm nhận được mấy cỗ năng lượng cường đại xuất hiện trên bầu trời, cặp mắt vốn khép hờ lập tức sáng lên, nhìn về phía năm bóng người chậm rãi từ trên trời hạ xuống.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.