Chương trước
Chương sau
Nhìn về phía tiếng gọi, Hạ Ngôn nhìn thấy Bàng Nguyên Điện chủ đến, cũng vội lên tiếng chào.
 
- Ha ha, Lý Nguyên Xuân cũng ở đây sao?! Đi, chúng ta vào Thánh điện rồi hãy nói chuyện!
 
Bàng Nguyên hướng về Lý Nguyên Xuân và Hạ Ngôn vẫy tay một cái, cười nói.
 
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mấy tên hộ vệ đang há hốc miệng, Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân cùng với Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên đi vào trong đại môn Thánh điện.
 
- Đội trưởng, ngài nói xem vì sao Điện chủ phải tự mình đi ra nghênh đón hai người này? Một tên hộ vệ hít sâu mấy hơi, áp chế sự rung động trong lòng rồi tò mò hỏi.
 
- Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai?
 
Tên đội trưởng tức giận trừng mắt nhìn tên này một cái nói.
 
- Từ biểu hiện của Bàng Nguyên Điện chủ thì người mà Điện chủ nghênh đón chính là Hạ Ngôn. Mà thoạt nhìn tên Hạ Ngôn này cũng chỉ mới hơn mười tuổi, tuyệt đối không quá hai mươi tuổi. Điện chủ vì sao lại tự mình nghênh đón?
 
Những tên hộ vệ này đều không hiểu ra sao, cả đám đều đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác.
 
Mặt trước Thánh điện có một phòng họp rất rộng. Mà bên trong lại là địa phương của riêng Điện chủ Bàng Nguyên. Đại đa số thời gian Bàng Nguyên đều ở chỗ này. Ngoại trừ tu luyện cũng rất ít thời gian ra khỏi thành Tử Diệp.
 
- Hạ Ngôn, hành trình tới Thánh sơn thấy thế nào?
 
Vừa đi, Bàng Nguyên vừa cười hỏi.
 
Bàng Nguyên biết rằng sau khi kết thúc Hội giao lưu Học viện siêu cấp, Hạ Ngôn đã đi tới Thánh sơn. Bàng Nguyên vốn là một trong mười hai Chấp sự của Thánh địa, đồng thời là một trong mười hai Sứ giả của Kim Long Điện, thân phận của hắn cực kỳ cao. Kim Long Lệnh của Hạ Ngôn chính là do Bàng Nguyên cấp cho. Từ phương diện này mà nói thì Hạ Ngôn vẫn là thủ hạ của Bàng Nguyên.
 
Bàng Nguyên cũng đã không ít lần đi tới Thánh địa. Tuy rằng hắn không thể tuỳ tiện ra vào nơi đó nhưng nếu có ba đại Chủ quản của Điện Hoàng Giả triệu tập mười hai Chấp sự đi Thánh sơn nghị sự thì Bàng Nguyên cũng phải đi vào nơi đó.
 
Bàng Nguyên cũng đã nhiều lần tận mắt nhìn thấy Thánh Hoàng.
 
Bàng Nguyên cũng biết Hạ Ngôn khảo hạch ở Thiên Cung, hơn nữa còn biết rằng hắn đã thông qua khảo hạch này. Hiện tại, việc Hạ Ngôn thông qua khảo hạch của Thiên Cung cũng đã qua mấy ngày. Bàng Nguyên cũng có đủ thời gian để nắm được tin tức này.
 
Cũng vì biết Hạ Ngôn đã là người tu luyện của Thiên Cung nên Bàng Nguyên mới nhiệt tình tự mình ra nghênh đón. Nếu chỉ có việc Hạ Ngôn đưa Học viện Tử Diệp tiến vào hàng ngũ Học viện siêu cấp thì Bàng Nguyên cũng không cần phải đích thân ra nghênh đón.
 
Người tu luyện của Thiên Cung mới là thân phận khiến Bàng Nguyên coi trọng nhất! Bản thân Bàng Nguyên cũng không có cơ hội tiến vào Thiên Cung tu luyện.
 
- Cảm giác cũng không tệ lắm! Ta gặp được Thánh Hoàng đại nhân, cũng được người thưởng cho đôi chút!
 
Hạ Ngôn nghe thế khẽ gật đầu nói.
 
Bàng Nguyên thấy có Lý Nguyên Xuân bên cạnh nên cũng không tiếp tục hỏi thêm về chuyện tình liên quan tới Thiên Cung nữa!
 
- Hạ Ngôn, ngươi tìm đến ta là có chuyện gì sao?
 
Ba người rất nhanh đã đi tới trong Thánh điện, Bàng Nguyên lại chuyển câu chuyện, nghi hoặc hỏi Hạ Ngôn.
 
- Điện chủ, ta muốn khiêu chiến Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thuỷ, trở thành tân Đường chủ thành Ngọc Thuỷ!
 
Hạ Ngôn không chút quanh co, nói thẳng.
 
Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thuy thậm chí cũng không phải là một trong mười hai chấp sự của Thánh điện thành Tử Diệp. Trong hai mươi quận thành mà thành Tử Diệp quản lý thì thành Ngọc Thuỷ cũng không thể lọt vào mười hai thành đầu tiên.
 
- Ồ? Đường chủ?
 
Bàng Nguyên hơi nhíu mày.
 
- Khiêu chiến Đường chủ cũng cần có một điều kiện là liên tiếp thắng được một trăm trận trong Đại sảnh khiêu chiến thành Tử Diệp. Dù là ngươi cũng phải đạt được tư cách này!
 
Thành Tử Diệp không chỉ có một Điện chủ mà còn có mười hai Chấp sự. Một số chuyện Chấp sự cũng có quyền tham gia. Bàng Nguyên cũng không thể vì thân phận đặc thù của Hạ Ngôn mà bỏ đi quy cũ này được.
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu nói:
 
- Ta biết. Điện chủ, nghe nói Đại sảnh khiêu chiến mỗi ngày chỉ cho phép tham gia năm trận. Đối với ta mà nói thì năm trận quả là quá ít. Ta tìm tới ngài hy vọng ngài có thể xem xét để cho phép ta khiêu chiến được nhiều trận hơn trong một ngày.
 
Nếu một ngày chỉ được năm trận thì tận hai mươi ngày mới có thể thắng được trăm trận. Nếu là mỗi ngày có thể khiêu chiến mười trận thì trong mười ngày có thể hoàn thành. Nếu là một ngày hai mươi trận thì chỉ cần năm ngày!
 
- Ha ha, điều này lại không thành vấn đề! Ừm, ngươi chờ một chút, ta sẽ cho gọi Hội trưởng của Đại sảnh khiêu chiến lại đây, sau đó thương lượng một chút xem khiêu chiến như thế nào.
 
Bàng Nguyên mỉm cười nói.
 
Nếu là trong một buổi khiêu chiến mà đánh được nhiều trận hơn thì rất đơn giản, Hội trưởng của Đại sánh cực hạn khiêu chiến có thể quyết định được một người một ngày được đấu mấy trận. Chỉ cần một câu nói của hắn là được.
 
-Đa tạ Điện chủ!
 
Hạ Ngôn vội vàng nói lời cám ơn.
 
Lý Nguyên Xuân ở bên cạnh cũng không nhiều lời. Lời nói của Hạ Ngôn so với lời của hắn có giá trị hơn rất nhiều. Việc Bàng Nguyên tự mình ra nghênh đón đã khiến Lý Nguyên Xuân rất giật mình. Hiện tại hắn đã hiểu được thân phận của Hạ Ngôn rốt cuộc đã đạt tới mức độ nào.
 
Cho nên, từ khi tiến vào hắn vẫn không lên tiếng.
 
Bàng Nguyên lập tức sai một tên hộ vệ đi mời Hội trưởng của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến. Người này tên là Mạnh Thường, hơn sáu mươi tuổi, đang có thực lực Đại Linh Sư sơ kỳ.
 
Mười hai Chấp sự của Thánh điện gần như đều có cảnh giới Đại Linh Sư.
 
- Hạ Ngôn, ta về Học viện trước, đệ có việc gì thì cứ tới Học viện tìm ta!
 
Lý Nguyên Xuân ngồi một hồi rồi nhìn Hạ Ngôn, sau đó khẽ nói.
 
Hạ Ngôn suy nghĩ một chút rồi gật đầu:
 
- Lý đại ca, vậy huynh về Học viện trước đi. Dù sao thời gian này ta vẫn ở thành Tử Diệp mà!
 
- ừm!
 
Lý Nguyên Xuân đứng lên.
 
- Điện chủ đại nhân, ta cáo từ trước!
 
Ly Nguyên Xuân ôm quyền hướng về Bàng Nguyên nói.
 
- Sao?
 
Bàng Nguyên khẽ lên tiếng, sau đó hơi gật đầu, cười nói:
 
- Được, vậy ngươi đi đi. Viện trưởng không có mặt ở đây, mọi sự tình cũng cần ngươi xử lý.
 
- Vâng!
 
Lý Nguyên Xuân nói xong liền đi ra phía bên ngoài.
 
Sau khi Lý Nguyên Xuân đi rồi, Bàng Nguyên mới lên tiếng hỏi Hạ Ngôn:
 
- Hạ Ngôn, khảo hạch của Thiên Cung ngươi đã qua rồi phải không!?
 
Hạ Ngôn hơi kinh ngạc một chút rồi lập tức hiểu rõ, thầm nghĩ:
 
- "Với thân phận của Bàng Nguyên thì biết những chuyện xảy ra trên Thánh sơn cũng là điều bình thường!"
 
Khẽ gật đầu, Hạ Ngôn nói:
 
- Sau khi vượt qua khảo hạch của Thiên Cung, ta đã là người tu luyện Thiên Cung rồi! Người mới gia nhập Thiên Cung sẽ có thời gian ba tháng nghỉ ngơi. Lần này trở về, ta chính là muốn lợi dụng chút thời gian này giải quyết một số phiền toái cho gia tộc ta!
 
Bàng Nguyên gật đầu:
 
- Ngươi nếu đã là thành viên của Thiên Cung rồi thì chỉ cần ngươi nói có chút băn khoăn có thể ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này của mình thì chắc chắn Thiên Cung sẽ đứng ra dàn xếp hết phiền toái cho ngươi thôi!
 
Thành viên của Thiên Cung được hưởng thụ rất nhiều đãi ngộ. Một số phiền toái ở nhà, Thiên Cung có thể giúp giải quyết.
 
Hạ Ngôn cười lắc đầu:
 
- Phiền toái của ta thì để ta tự mình giải quyết là tốt nhất! Nếu thật sự không thể thu xếp được thì lúc đó mới nhờ vào Thiên Cung vậy!
 
- Đúng rồi! Hạ Ngôn, sau này ngươi tu luyện ở Thiên Cung, tiền đồ không thể hạn lượng, phải cố gắng hết sức đó!
 
Ánh mắt Bàng Nguyên sáng bừng lên:
 
- Ngươi mới mười sáu tuổi đúng không?!
 
- Chậc chậc. Mười sáu tuổi đã là người tu luyện Thiên Cung, ta cũng là lần đầu tiên nghe nói tới!
 
- ừm, ngay cả Thánh Hoàng cũng cực kỳ chú ý tới ngươi!
 
Bàng Nguyên cũng rất hâm mộ thiên phú và thực lực của Hạ Ngôn.
 
Có thể đi vào Thiên Cung thì ít nhất cũng phải có được thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ. Hạ Ngôn tuổi còn trẻ như thế mà đã được đi vào Thiên Cung thì không lâu sau nữa tất nhiên sẽ đạt tới Linh Tông!
 
Ngoài Thiên Cung, Linh Tông đã là lão đại của một phương rồi!
 
Cũng giống như Bàng Nguyên, hắn chính là Điện chủ Thánh điện của thành Tử Diệp, trực tiếp nắm trong tay một chủ thành, hơn hai mươi quận thành. Quyền lợi như thế không thể nói là không lớn được!
 
- Ha ha, Hạ Ngôn, chờ ngươi trở thành cường giả cảnh giới Linh Tông rồi thì sẽ còn biết được rất nhiều bí mật của Đại Lục Long Chi.
 
Bàng Nguyên chuyển đề tài, hạ giọng nói.
 
-ồ?
 
Hạ Ngôn nao nao.
 
- Hiện tại ta cũng khó mà nói được! Rất nhiều chuyện mà ta cũng chỉ mới biết được đôi chút da lông bên ngoài. Ngươi ở Thiên Cung lại càng có cơ hội mà tiếp xúc tới.
 
Bàng Nguyên lắc đầu nói.
 
- Điện chủ đại nhân, Hội trưởng Đại sảnh khiêu chiến Mạnh Thường Chấp sự tới rồi!
 
Một tên hộ vệ ở bên ngoài lên tiếng thông báo.
 
- Mời hắn vào đi!
 
Bàng Nguyên đổi giọng, vẻ mặt uy nghiêm lên tiếng.
 
Ngay sau đó, một lão già có dáng người trung bình, mặc hoa phục bước nhanh vào. Vừa rồi hộ vệ của Thánh điện đã tới Đại sảnh khiêu chiến nói Điện chủ triệu tập hắn, hắn lập tức vội vàng đi tới, thầm nhủ không biết Điện chủ tìm hắn có chuyện gì đây?!
 
- Ra mắt Điện chủ đại nhân!
 
Mạnh Thường cung kính thi lễ.
 
Trong số mười hai Chấp sự của Thánh điện, chỉ có Viện trưởng Học viện Tử Diệp Liễu Vân là người thân cận với Bàng Nguyên nhất, không cần thi lễ vấn an. Những người khác khi thấy Bàng Nguyên đều phải thi lễ chào hỏi.
 
Bàng Nguyên gật đầu.
 
- Mời Mạnh Thường Chấp sự ngồi!
 
Bàng Nguyên chỉ vào một cái ghế dựa màu tím, ý bảo Mạnh Thường ngồi xuống.
 
Mạnh Thường ngẩng đầu lên, lúc này mới nhìn thấy Hạ Ngôn đang ngồi ở bên cạnh Bàng Nguyên, thân mình không khỏi hơi chấn động. Trong mắt hắn loé ra hào quang, thầm nghĩ:
 
- "Thanh niên này là ai, không ngờ lại được ngồi bên cạnh Điện chủ! Chẳng lẽ là người từ Thánh thành tới? Điện chủ cho ta tới chăng lẽ có liên quan tới hắn!?"
 
Trong nhất thời, trong lòng của Mạnh Thường nãy sinh rất nhiều ý nghĩ, thân mình chậm rãi di chuyển tới ngồi xuống một bên.
 
- Mạnh Thường Hội trưởng, vị này chính là học viên Hạ Ngôn của Học viện Tử Diệp.
 
Bàng Nguyên cười cười giới thiệu:
 
- Hạ Ngôn, đây chính là Hội trưởng Đại sảnh cực hạn khiêu chiến của thành Tử Diệp chúng ta, Mạnh Thường Chấp sự.
 
- Học viện Tử Diệp Hạ Ngôn?
 
Trong lòng Mạnh Thường khẽ động. Hắn cũng vừa mới nghe tới cái tên Hạ Ngôn, học viên của Học viện Từ Diệp, đã có biểu hiện cực kỳ ưu tú ở Hội giao lưu Học viện siêu cấp giúp cho Học viện Tử Diệp thành công tiến nhập vào hàng ngũ Học viện siêu cấp!
 
- "Nghe nói Hạ Ngôn tuổi rất trẻ, gặp mặt mới thấy quá đúng như thế!
 
Thoạt nhìn chỉ mới hơn mười lăm tuổi mà thôi!"
 
Mạnh Thường nhìn về phía Hạ Ngôn, ý nghĩ trong đầu khẽ chuyển.
 
- Xin chào Mạnh Thường Hội trưởng!
 
Hạ Ngôn ôm quyền nói.
 
- Ha ha, xin chào Hạ Ngôn tiên sinh!
 
Mạnh Thường vội vàng đáp lễ.
 
Thân phận cao hay thấp cũng không phải là nhìn vào tuổi tác mà chính là dựa vào thực lực. Mạnh Thường chính là Chấp sự Thánh điện của thành Tử Diệp, nên hắn rất rõ ràng thực lực của những học viên Học viện siêu cấp. Có thể nói Học viện siêu cấp có rất nhiều học viên ưu tú mà thực lực khẳng định còn mạnh hơn mình!
 
Thực lực của Hạ Ngôn sợ rằng còn mạnh hơn mình nhiều lắm!
 
Mạnh Thường cũng không dám tự cao tự đại. Hơn nữa, hiện tại không ngờ Hạ Ngôn lại cùng ngồi một chỗ với Điện chủ Bàng Nguyên. Từ đó có thể thấy được sự tôn trọng mà Điện chủ dành cho Hạ Ngôn. Phải biết rằng vị trí đó trước kia chỉ có Viện trưởng Liễu Vân mới được ngồi. Hiện tại lại có thêm một người nữa.
 
- Mạnh Thường Chấp sự, mời ngươi tới đây là có chút chuyện muốn thương lượng với ngươi.
 
Sau đó, Bàng Nguyên đem chuyện tình Hạ Ngôn muốn tham gia khiêu chiến nói cho Mạnh Thường. Lúc này Mạnh Thường liền trả lời:
 
- Đây chỉ là việc nhỏ. Ta sẽ lập tức trở về an bài ngay.
 
Đối với Mạnh Thường mà nói thì đây chỉ là một cái nhấc tay mà thôi! Chỉ cần hắn nói với những Chấp sự của Đại sảnh khiêu chiến một tiếng thì mọi chuyện sẽ được an bài thoả đáng. Điều này căn bản không cần hắn tự mình đi làm!
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.