Chương trước
Chương sau
Tất cả mọi người tới từ Ngọc Thủy thành tham gia khảo hạch trong đó có Vương Ngữ Yên cách Hạ Ngôn khoảng mười thước đều thấy rõ.
 
" Ngữ Yên tỉ, Tên Hạ Ngôn của Hạ gia hình như không vào được, không thể tham gia khảo hạch. " Tên đệ tử của Vương gia hưng phấn nói.
 
Vương gia với Hạ Gia cũng là đối thủ cạnh tranh của nhau đương nhiên không hy vọng Hạ Gia có chuyện tốt.
 
Thấy Hạ Ngôn bị ngăn lại, tên đệ tử này của Vương gia trong lòng vô cùng cao hứng.
 
Vương Ngữ Yên mày liễu khẽ nhăn, " Thật là, nữ nhân kia bộ dáng thật hung dữ!"
 
" Tiểu tử thúi, hai tròng mắt ngươi nhìn đi đâu vậy?" Nữ nhân trung niên rất nhanh từ chỗ ngồi đứng lên, hu hăng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn nói, " Ngay cá danh ngạch khảo hạch cũng không có, mà lại còn muốn tham gia khảo hạch? Ngươi nằm mơ đi!"
 
"Ngươi, tiểu tử không biết trời cao đất rộng, nhanh cút ra xa ngay cho lão nương!" Nữ nhân trung niên quát mạnh phun cả nước bọt.
 
Hạ Ngôn trong lòng cảm thấy rất tức giận. Ánh mắt phẫn nộ nhìn nữ nhân này, thật sự là hơi có chút quá đáng! Lời nói thì chua ngoa, hơn nữa còn nhìn người ta với ánh mắt kinh miệt!
 
" Kim Hoa tỉ, cần gì phải đối với cậu nhóc này giận dữ như vậy?" Bên phía trái có một nam tử trẻ tuổi nhìn sang bên này cười nói:" Tiểu huynh đệ, không có danh ngạch tham gia khảo hạch thì không thể tham gia khảo hạch của học viện được. Huynh đệ thôi thì ngươi hãy trở về đi!"
 
Hạ Ngôn áp chế lửa giận, nhìn nam tử trẻ tuổi này một chút, rồi mang theo một nụ cười khổ nói, " Vậy không làm phiền mọi người nữa!"
 
Vừa nói xong Hạ Ngôn xoay người lại nhìn Lưu Khải một chút rồi nói " Mọi người tiếp tục tham gia khảo hạch nhé!Cố gắng thông qua, ta ở bên ngoài chờ!"
 
" Hạ Ngôn ca!" Lưu Khải thân thể khẽ run, nhìn Hạ Ngôn rồi hung hăng trừng mắt nhìn nữ nhân trung niên kia.
 
" Này, Hạ Ngôn, ha ha, thế nào rồi? Chẳng lẽ ngươi không có cách nào tiến vào? Ngày hôm trước ở tửu lâu không phải rất lợi hại sao?Ngay cả cường giả Linh sư cũng vì ngươi mà ra mặt!" Trương Phong bên trong cánh cửa ha ha cười nói.
 
Hạ Ngôn sắc mặt khẽ đổi, Trương Phong này quả thực thích tìm người khác gây phiền nhiễu!
 
Ánh mắt của mọi người từ bốn xung quanh đều đổ dồn về phía Hạ Ngôn. Có người thì chê cười, cũng có người mang theo ánh mắt thương xót nhìn Hạ Ngôn.
 
" Kế tiếp!"
 
Kim Hoa nổi giận đùng đùng ngồi xuống ghế quát lớn.
 
Kế tiếp, chính là Lưu Khải!
 
" Xem ra, Hạ Ngôn thật sự không thể tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp! Hắn nếu có cơ hội nhất định có thể thông qua. " Vương Ngữ Yên thở dài một tiếng nói.
 
Kỳ thật, nàng cũng hy vọng hắn có thể tiến vào học viện Tử Diệp, đối với thực lực của Hạ Ngôn Vương Ngữ Yên cực kỳ bội phục. Hơn nữa nàng cũng mong có cơ hội cùng Hạ Ngôn luận bàn.
 
" Viện trưởng, Ngươi nhìn thấy tiểu huynh đệ ta nói nhất định sẽ hài lòng!"
 
Trên đường lớn đại môn học viện Tử Diệp mấy trăm thước có hai đạo nhân ảnh nhanh chóng hướng tới học viện.
 
Trên phố ngẫu nhiên có người nhận ra hai người này, đều mang theo bộ dáng cung kính tươi cười từ xa chào hỏi.
 
" Ha ha, Nguyên Xuân, cho tới bây giờ ta chưa bao giờ thấy ngươi từng tiến cử ai nha!"
 
Hai người kia trong đó có một người Hạ Ngôn lập tức nhận ra, đó là Lý Nguyên Xuân! Mà người còn lại là một lão giả có chòm rau dài màu hoa dâm, toàn thân y phục màu xám. Trang phục mặc dù không hoa lệ nhưng trên người có một khí thế rất đặc thù tỏa ra.
 
Lý Nguyên Xuân cười Ha hả, sờ ót nói;" Viện trưởng, ta không nói láo, chờ ngươi thấy hắn nhất định sẽ không thất vọng. Bất quá. Hắn không có danh ngạch khảo hạch của học viên chúng ta. Bây giờ sợ rằng không thể tiến vào học viện được. "
 
" Oh?"Ngươi làm sao biết được người này?" Viện trưởng nhìn Lý Nguyên Xuân một chút.
 
" Lần trước ngươi sai ta đi Ngọc Thủy thành làm chút chuyện, ta trên đường đi đã làm đánh mất túi tiền. Tại Ngọc Thủy thành, ngay cả trà lâu cũng không vào được. Cuối cùng cũng may có tiểu huynh đệ này mời ta ăn uống một bữa, hơn nữa còn đưa thêm một chút kim tệ cho ta. " Lý Nguyên Xuân nghĩ tới tình cảnh túng bách của mình khi đó ở Ngọc Thủy thành, trên khuôn mặt ngăm đen có chút ửng hồng.
 
" Ngọc Thuỷ thành? " viện trưởng đột nhiên thân hình chấn động, mắt khẽ nheo lại một chút.
 
" Đúng vậy, viện trưởng, làm sao vậy?" Lý Nguyên Xuân kinh ngạc nhìn viện trưởng.
 
" Không có gì, chỉ là nhớ tới một người. Uh. Nhanh lên chúng ta tới học viện. " Viện trưởng nhìn về phía trước đã có thể thấy đám đông dày đặc trước đại môn.
 
" Sao? Nữ Nhân Kim Hoa này, người nào vừa đắc tội với nàng ta?"
 
Lý Nguyên Xuân nhướng mày, nói đến Kim Hoa, Lý Nguyên Xuân yết hầu nuốt khan một tiếng, hiển nhiên là hiểu được nữ nhân tên Kim Hoa này rất khó chơi.
 
"Không nên nói lung tung!" Viện trưởng xoay người lại trách mắng rất nhỏ.
 
"Ta không nói lung tung mà, trong toàn bộ học viện, nàng ta là người kém duyên nhất. Đanh đá, hơn nữa ánh mắt thì sắc nhọn. Lòng dạ thì hẹp hỏi, nói thì như rồng leo, mà làm thì như mèo mửa.!"Có thể làm cho Lý Nguyên Xuân kể ra một đống khuyết điểm cùng tật xấu như vậy, thật khó tìm.
 
Nữ nhân tên Kim Hoa có thể coi là tuyệt phẩm!
 
" Đó là Liễu tiên sinh viện trưởng học viện Tử Diệp!"
 
"Không sai, chính là ông ta, trước kia đã từng gặp qua, ra mắt Liễu tiên sinh. "
 
Một ít người khá lớn tuổi nhận ra viện trưởng học viện Tử Diệp, lúc này nhìn thấy viện trưởng đang đi tới, vẻ mặt đều trở lên kích động. Bất quá, bọn họ cũng không có người nào tiến lên chào hỏi, bọn họ không dám! Song phương thân phận chênh lệch, thực sự là rất lớn! Hơn nữa, hậu bối, hài tử của bọn họ sắp tham gia khảo hạch. Lúc này không muốn có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
 
Viện trưởng cùng Lý Nguyên Xuân đã đi tới phía trước mặt những người thẩm tra tin tức. lúc này dã gần trong gang tấc. Lý Nguyên Xuân cũng nhìn thấy Hạ Ngôn, hắn nhận ra tiếng quát to vừa nãy là dành cho Hạ Ngôn. Không khỏi cười một tiếng. Nhưng hắn cũng không ngay lập tức cho Hạ Ngôn biết hắn đã tới.
 
Viện trưởng trong mắt tinh quang chớp động, khẽ vuốt chòm râu, rất nhỏ khẽ ho một tiếng" Khụ!"
 
Mặc dù thanh âm không lớn, nhưng hai mươi người phụ trách thẩm tra đều nghe còn có lão giả khi nãy thông báo đồng loạt ánh mắt hướng về chỗ này. Đối với bọn họ tiếng ho này rất quen thuộc.
 
Mọi người cung kính đứng dậy, hướng về người vừa mới tới, là viện trưởng, hành lễ thật sâu.
 
"Tham kiến viện trưởng!"
 
Mọi người đồng thanh nói, trong lòng thầm nghĩ, " Viện trưởng sao lại tới chỗ này nhỉ? Cho dù muốn quan khán khảo hạch cũng chờ lúc bắt đầu diễn ra mới tới chứ?"
 
Cho dù những tu luyện giả trẻ tuổi đã qua thẩm tra đang ở trong học viện hay là những người chưa thông qua thẩm tra dang ở bên ngoài chờ đợi ánh mắt đều tò mò nhìn về phía viện trưởng nhân vật truyền thuyết của học viện Tử Diệp cùng Lý Nguyên Xuân.
 
"Viện trưởng học viện Tử Diệp, nghe nói thực lực phi hường mạnh mẽ! Ta nếu có thể cùng viện trưởng nói chuyện mấy câu, nhờ hắn chiếu cố cho đệ tử gia tộc của ta, vậy thì tốt rồi!"
 
Tại bên trong cánh cửa Trương Phong ánh mắt vạn phần kích động.
 
Bất quá, ánh mắt rất nhanh lại đặt lên người bên cạnh viện trưởng là Lý Nguyên Xuân. Ngày hôm qua tại Như Ý lâu hắn đã gặp qua Lý Nguyên Xuân.
 
"Người này, sao lại đi cùng viện trưởng?" Thoáng cái Trương Phong đang từ trên đỉnh núi liền rớt ngay xuống đáy cốc. " Không hay, người này khẳng định sẽ nhờ vả viện trưởng, để cho tên Hạ Ngôn được tham gia khảo hạch của học viện!"
 
Trương Phong nhìn viện trưởng một chút rồi lại nhìn về phía Hạ Ngôn. Sắc mặt âm trầm, hận tới mức nghiến răng ken két.
 
Hạ Ngôn lúc này mới thấy Lý Nguyên Xuân, đồng thời cũng thấy được viện trưởng!
 
" A?" Hạ Ngôn thất kinh!
 
Không phải vì Lý Nguyên Xuân mà vì nhìn thấy viện trưởng naỳ! Viện trưởng này, hình như hắn đã gặp qua. Đúng, tại Mê Vụ sơn cốc gặp phải lão giả kia, cường giả cảnh giới Linh tông!
 
"Thật sự làm người khác không nghĩ ra!" Tâm tình Hạ Ngôn lập tức dậy sóng. Lúc này lại gặp lại cường giả Linh tông này, hắn vạn lần cũng không có nghĩ ra. Cường giả trong Mê Vụ sơn cốc cư nhiên lại là viện trưởng học viện Tử Diệp. Hết thảy chuyện này, thật cũng là quá khéo léo! Mà Lý Nguyên Xuân dường như cũng quen biết viện trưởng.
 
" Ha ha, Hạ Ngôn lại đây!" Lý Nguyên Xuân hướng Hạ Ngôn ngoắc tay một cái.
 
Hạ Ngôn nghe thấy Lý Nguyên Xuân gọi hắn hiển nhiên là di chuyển cước bọ đi tới.
 
Người xung quanh thấy thanh niên vừa bị nữ nhân trung niên kia quát mắng đuổi đi ra thế nào lại quen biết người bên cạnh viện trưởng. Khiến cho cả đám người trợn tròn mắt. Quen biết người bên cạnh viện trưởng kia, như vậy là có thể noi chuyện cùng viện trưởng.
 
Viện trưởng học viện Tử Diệp!
 
Đối với danh ngạch khảo hạch của thiếu niên kia, có thể coi là việc khó sao?
 
Không ít người lộ ra ánh mắt hâm mộ, khi thấy Hạ Ngôn đi tới trước Lý Nguyên Xuân và viện trưởng.
 
Kể cả Vương Ngữ Yên ở bên trong sân cũng không khác mọi người đều hít nhẹ một hơi, giữa sân yên tĩnh dị thường.
 
Mới vừa rồi tu luyện giả còn chửi bới khinh thị Hạ Ngôn, lúc này ánh mắt đều nhìn quanh!
 
Còn nữ nhân trung niên kia chứng kiến một màn nhất thời miệng mở lớn, dường như có thể đưa vào cả một cái chày gỗ cũng không chật.! Kinh hãi, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn tới trước mặt Lý Nguyên Xuân, trong lòng thầm mắng:"Tiểu tử hỗn đản này, sao vừa nãy không nói có quen biết với Lý Nguyên Xuân cơ chứ …?"
 
Không đợi nàng mắng xong, chuyện làm cho nàng càng kinh hãi lại xuất hiện nữa.
 
" Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, ha ha, không sai, không sai" " Viện trưởng xưng hô với hắn là tiểu huynh đệ, hơn nữa còn gật đầu nói hai câu. đúng không.
 
"Gặp qua, ra mắt lão tiên sinh" Hạ Ngôn vẫn đang cung kính hành lễ.
 
"Uhm!" Khuôn mặt già nua của viện trưởng tươi cười. Chậm rãi gật đầu, "Từ khi từ biệt ở mê vụ sơn cốc, chúng ta đã bao lâu không gặp nhỉ? Hai tháng thì phải?"
 
"Ha ha, thế nào, ta đã từng nói qua chúng ta có thể còn gặp lại. " Viện trưởng tựa hồ tâm tình rất tốt, cười nói cùng Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn vội vàng nói:"Phải, viện trưởng quả thật thần cơ diệu toán!"
 
"Viện trưởng, người như thế nào.?" Lý Nguyên Xuân kinh ngạc một chút nhìn hai người, " Ngươi thế nào biết Hạ Ngôn tiểu huynh đệ hả?Mê vụ sơn cốc, chẳng lẽ là. "
 
"Không sai, lần trước ta đi Tội Ác Sâm Lâm, tiến vào mê vụ sơn cốc. Lúc ấy cùng Hạ Ngôn tiểu huynh đệ gặp mặt. Lúc ấy Hạ Ngôn tiểu huynh đệ đã xâm nhập vào trong Tội Ác Sâm Lâm mấy trăm dặm nơi có các loại dã thú và linh thú thường lui tới. Thậm chí có khả năng đụng độ với người của Ám Dạ đại lục!" Viện trưởng cười nói.
 
Lúc này, viện trưởng cũng không nhìn ra thực lực thực sự của Hạ Ngôn. Nếu là Linh sư bình thường. Lấy thực lực Linh tông của viện trưởng dĩ nhiên chỉ thoáng nhìn qua là nhận ra ngay. Nhưng vì Hạ Ngôn tu luyện là Linh La tâm pháp quá mức huyền diệu, hơi thở hoàn toàn thu liễm không phóng ra ngoài. Làm cho viện trưởng cũng không nhìn thấy thực lực chân chính của Hạ Ngôn.
 
Bất quá viện trưởng vẫn có thể nhìn ra Hạ Ngôn đã dột phá qua cảnh giới tiên thiên. Nếu là trước kia khi trưa đột phá Hạ Ngôn cũng vô pháp che dấu nội lực của chính mình, giống như lần trước ở Mê Vụ sơn cốc viện trưởng liếc mắt một cái là biết hắn là đang ở cảnh giới hậu thiên đỉnh phong. Hiện tại Hạ Ngôn hơi thở nội liễm, viện trưởng cũng chỉ có thể nhìn ra Hạ Ngôn đã đột phá bình cảnh bước vào cảnh giới tiên thiên.
 
Nhỏ tuổi như vậy đã có thể đột phá tiến vào cảnh giới tiên thiên, viện trưởng không nhịn được nói liền hai câu "không sai, không sai ". Cũng là bình thường!
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.