Chương trước
Chương sau
Trải qua cao trào Hạ Ngôn cạnh tranh cùng Tịch Phá Thiên, hội trường lại khôi phục bình tĩnh.
 
-Hội trường đấu giá ngày hôm nay, thật sự làm đời người khó quên mà!
 
Mạc Gia Phần đúng trên sân đấu giá, chậm rãi nói. Mà ánh mắt của hắn, còn cố ý vô tình liếc về vị trí Tịch Phá Thiên đang ngồi.
 
Tịch Phá Thiên nghe hắn nói những lời này, sắc mặt lập tức tái thêm không ít.
 
-Kế tiếp, là một vậy phẩm đấu giá cuối cùng của hội trường ngày hôm nay. Vật phẩm này, có thể các vị chưa bao giờ thấy qua, thậm trí còn chưa bao giờ nghe nói đến. Thế nhưng…
 
Mạc Gia Phần lại chuyển giọng.
 
-Giá trị của nó, lại không cách nào đánh giá.
 
Vừa nói xong, Mạc Gia Phần liếc xoay người lại hơi ngoắc tay với mặt sau.
 
Một gã nhân viên công tác Hội trường, một lần nữa đẩy ra ngoài một chiếc bàn, lần này là một chiếc bàn ngọc xanh biếc. Trên bàn ngọc, đặt bốn chiếc bình sứ tinh xảo bình thường.
 
Mọi người trong Hội trường, thoáng cái đều tập trung ánh mắt trên bình sứ.
 
Bởi vì vừa nãy Mạc Gia Phần nói giá trị thứ là không thể đánh giá, mọi người đương nhiên hiếu kỳ.
 
Thế nhưng vừa nhìn, lại chỉ mấy bình sứ tinh xảo bình thường, không khỏi lộ ra thần sắc thất vọng, thậm trí có người bắt đầu lắc đầu.
 
Trong bình sứ này, có thể chứa cái gì?
 
Hiển nhiên không phải đan dược. Đan dược bình thường, đều là sử dụng hộp gấm quý giá cất giữ. Loại binh thế này, công dụng tối đa chỉ dùng để chứa một ít chất lỏng, tỷ như các loại dược phẩm gì đó.
 
Đương nhiên, cũng có không ít người vẫn mang ánh mắt chờ mong nhìn về phía Mạc Gia Phần. Mạc Gia Phần chủ trì bán đấu giá đã không phải là một hai năm, hắn sẽ không khoác lác mới đúng.
 
Phản ứng của mọi người đương nhiên rơi vào trong mắt Mạc Gia Phần. Mạc Gia Phần mỉm cười, nhận lấy chiếc bàn xanh lục kia tới tay.
 
-Đầu tiên, có thể nói cho mọi người, trong những cái bình này, có chứa một loại dược phẩm!
 
Mạc Gia Phần không nhanh không chậm nói.
 
-Dược phẩm?
 
Ánh mắt Nhã Phân chợt ngưng, kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn bên cạnh.
 
Còn Hạ Ngôn chỉ cười cười,
 
-Linh La! Làm sao ngài biết món đấu giá cuối cùng là dược phẩm chứ?
 
Nhã Phân thật sự hiếu kỳ, chân mày nhíu lại.
 
-Các vật phẩm đấu giá, phòng đấu giá đã sớm tuyên truyền ra ngoài, mà vật phẩm cuối cùng này, lại không hề tiết lộ ra ngoài.
 
-Dược phẩm? Dược phẩm gì lại có thể đặt cuối cùng, làm vật phẩm đấu giá áp trận chứ?
 
Nhã Phân thật sự không nghĩ ra.
 
Hạ Ngôn cười khẽ nói:
 
-Đây không phải dược phẩm bình thường, không nên gấp gáp. Chờ một chút, Mạc Chấp sự sẽ nói rõ!
 
Trong Hộ trường, một mảnh xôn xao ồn ào.
 
Nghe Mạc Gia Phần nói trong bình kia dù có gì quý giá đi chăng nữa, lại có gì ngạc nhiên? Dược tề sư chỗ nào cũng có, muốn phối chế dược phẩm, tùy tiện tìm một dược tề sư là được.
 
-Các vị, hãy nghe ta nói hết đã!
 
Mạc Gia Phần vẫn không nóng nảy.
 
-Lưu Hiên! Ngươi đang làm cái quỷ gì? Dược phẩm lại đặt làm đấu giá cuối cùng?
 
Ánh mắt Hồng Phi lóe lên, khó giải thích được hỏi.
 
Lưu Hiên khoát tay nói:
 
-Dược phẩm này ta cũng muốn mua, ngươi nói có thể đặt đấu giá cuối cùng hay không?
 
Lưu Hiên nói những lời này, cũng không thấp giọng, rất nhiều người ở đó đều nghe thấy được.
 
Mọi người nghe được hội trưởng Lưu Hiên nói ra những lời này, trái tim cũng đột nhiên đập mạnh.
 
-Lẽ nào loại dược phẩm này thật sự có công dụng đặc biệt?
 
Rất nhiều người trong lòng bắt đầu chờ mong.
 
-Loại dược phẩm này, là Linh Dịch! Giá trị của nó còn hơn cả rất nhiều đan dược bậc cao! Ta nói trước cho các vị tác dụng loại dược phẩm này, chờ ta nói xong, mọi người sẽ bết…
 
Mạc Gia Phần nâng một lọ dược phẩm lên, chậm rãi nói.
 
Khóe miệng Hạ Ngôn mang theo vẻ cười.
 
-Các vị đều biết cường giả Hậu Thiên đỉnh phong muốn đột phá hạn chế Hậu Thiên, đạt được cảnh giới Tiên Thiên, đồng thời trong cơ thể hình thành Tụ Linh Huyệt, khó như lên trời. Cũng như ta, tám năm trước cũng là Hậu Thiên dỉnh phong, thế nhưng tám năm qua, ta cũng không thể bước vào cảnh giới Tiên THiên, không thể không nói hết sức tiếc nuối thất vọng.
 
Trong mắt Mạc Gia Phần chợt lóe sáng.
 
-Mà ngay vài ngày trước, ta cũng lần đầu tiên biết đến loại Linh Dịch này.
 
-Tác dụng của loại Linh Dịch này, chính là giúp cường giả Hậu Thiên đỉnh phong nâng cao cơ hội phá tan giam cầm. Hắc hắc, có thể rất nhiều người cũng không biết sử dụng Linh Dịch sẽ tăng cơ hội đột phá giam cầm Hậu Thiên đến bao nhiêu. Vậy đổi cách nói khác, như là nói một gã cường giả Hậu Thiên đỉnh phong, trước đây chỉ có một cơ hội một phần trăm, như vậy sử dụng Linh Dịch này rồi, có thể nâng cao cơ hội này lên thành một phần mười.
 
Nói xong lời cuối cùng, Mạc Gia Phần thậm chí là rống lên, máu đều dồn lên mặt.
 
Mà gần hai trăm người ở trong hội trường này, đã sớm biến thành hô hấp nặng nề, nghe đến một câu cuối cùng là có thể nâng cao cơ hội phá vỡ Hậu Thiên lên gấp mười lần, rất nhiều người đã lập tức vùng mạnh dậy.
 
Bao nhiêu người bị giam cầm ở Hậu Thiên không thể bước vào Tiên Thiên? Chỉ có thể dùng một con số để hình dung, đó chính là vô số kể!
 
Ở trên đại lục Long Chi, Hậu Thiên đỉnh phong chỗ nào cũng có, thế nhưng cường giả Tiên Thiên quá hiếm thấy.
 
Cường giả Hậu Thiên đỉnh phong trong thành Ngọc Thủy, mỗi một gia tộc đều có không ít, thế nhưng cường giả Tiên Thiên…
 
Cho nên, Linh Dịch này có thể kỳ hiệu như thế, như vậy đối với mỗi gia tộc mà nói đều là chí bảo.
 
Có thể tưởng tượng, tỷ lệ tăng lên gấp mười lần, như vậy tỷ lệ cường giả Hậu Thiên đỉnh phong trong một gia tộc đột phá đến Tiên Thiên sẽ tăng lên gấp mười. Một Linh sư đối với một gia tộc mà nói chắc chắn là một trụ cột to lớn!
 
Không nói những gia tộc này, chỉ nói người bình thường, ai không muốn thăng tiến cảnh giới Linh sư?
 
Cường giả Hậu Thiên đỉnh phong, có một ai chưa từng ôm giấc mộng đi vào cảnh giới Tiên Thiên. Nhưng mộng thì đẹp đẽ, hiện thực lại tàn khốc, cho nên rất nhiều người chỉ có thể vĩnh viễn làm một gã cường giả Hậu Thiên đỉnh phong.
 
Mà có Linh Dịch này, rất nhiều người lại có hy vọng một lần nữa tiến phá Tiên Thiên!
 
Dù là không phải người tu luyện, cũng đồng dạng hy vọng mua được loại dược phẩm kỳ diệu này! Đám thương nhân cũng đỏ mặt tận cổ, ngay cả hô hấp cũng nặng nề.
 
Chính bọn họ tuy rằng không có khả năng bước vào Tiên Thiên, nhưng bọn họ có người nhà, có con nhỏ.
 
Hiệu dụng Linh Dịch này đối vơi họ mà nói, đồng dạng là một mê hoặc cực lớn.
 
-Đáng tiếc, loại dược phẩm này chỉ có bốn bình thôi. Ôi! Nếu như nhiều thêm một chút, vậy thì tốt rồi!
 
Mạc Gia Phần lắc đầu thở dài, cố ý nhấn hai chữ bốn bình rất nặng!
 
Bốn bình, cơ hội mua không nhiều!
 
-Các vị, ta có thể chứng minh loại dược phẩm này xác thực có hiệu quả như vậy, Ta từng đích thân nếm thử qua vài bình dược phẩm kia, Mạc Chấp sự nói, chính là kết quả nghiệm chứng của ta.
 
Lúc này, Hội trưởng phòng đấu giá Lưu Hiên đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng nói.
 
Có Lưu Hiên lên tiếng, như vậy mọi người liền không hoài nghi nữa!
 
-Làm sao có thể! Làm sao có khả năng có loại dược phẩm này? Dược phẩm này làm sao phối chế ra?
 
Tịch Phá Thiên thoáng thất thần một chút, sau đó lập tức hỏi.
 
Lưu Hiên lắc đầu nói:
 
-Ta cũng không biết dược phẩm này phối chế thế nào, tuy rằng ta đã nếm thử qua, thế nhưng không cách nào phân tích ra được rốt cuộc có dược phẩm nào trong đó.
 
Đối với việc này, Lưu Hiên thân là Luyên Đan Sư cũng bất lực.
 
-Linh Dịch này, chia làm bốn lần đấu giá, mỗi lần chỉ có thể trả giá một lọ. Một lọ Linh Dịch quy định là năm vạn kim tệ! Mỗi lần tăng giá không được ít hơn một ngàn kim tệ, mọi người bắt đầu điên cuồng trả giá đi.
 
Mạc GIa Phần kích động hét lên.
 
-Lưu Hiên, Linh Dịch này làm sao có được?
 
Tịch Phá Thiên nhìn mấy cái bình kia, thân thể khẽ run lên, không nhịn được mở miệng hỏi, hai mắt sáng rực.
 
Lưu Hiên lắc đầu cười nói:
 
-Chuyện này không thể nói. Ha ha! Tịch tộc trưởng, ngài phải biết phòng đấu giá chúng ta hết sức chú trọng chữ tín mà!
 
"Hạ Ngôn hiện tại đã là Hậu Thiên đỉnh phong, thiên phú của hắn vốn hết sức cao, nếu như sử dụng Linh Dịch này, vậy rất có khả năng một lần nữa bước vào cảnh giới Linh sư!"
 
Trong lòng Hạ Phi Long nghĩ vậy.
 
"Một khi Hạ gia có hai gã Linh sư, hắc hắc…"
 
Đương nhiên lão sẽ không nói ra cách nghĩ này, rất nhiều người sẽ đố kỵ. Nhìn lại gia tộc Tịch gia cùng gia tộc Vương gia, Hạ Phi Long im lặng không lên tiếng.
 
-Năm vạn một ngàn kim tệ!
 
-Năm vạn hai….
 
Đảo mắt, giá Linh Dịch liền tăng vọt lên đến con số bảy vạn.
 
Hạ Ngôn cũng không ngờ tới giá trị Linh Dịch sẽ leo cao như thế, Lúc đầu dược liệu sử dụng phối chế Linh Dịch tuy rằng không rẻ, thế nhưng hiện tại so sánh với giá trị đấu giá này, thật sự không đáng nhắc tới.
 
"Sớm biết thế, nên phối chế nhiều một chút mới phải. Tuy nhiên, Tỳ bà Thảo lại quá khó tìm, tuy rằng dược liệu trung cấp, thế nhưng căn bản là không mua được, ngay cả phòng đấu giá cũng không có. "
 
Hạ Ngôn thở dài bất đắc dĩ, sau đó trong mắt chợt lóe.
 
"Nếu như ta có thể đạt đến cảnh giới Linh tông, liền có thể giống như lão nhân kia sử dụng linh lực cường đại xua tan mây mù, sau đó nhanh chóng tìm kiếm được Tỳ Bà Thảo. "
 
Hạ Ngôn nhớ tới lão nhân gặp được ngày đó, trong lòng lại sôi trào, một cỗ tín niệm dâng lên trong lòng. Cảnh giới Linh tông, nhất đinh sẽ đạt được!
 
"Chỉ là, tới cảnh giới Linh tông chỉ sợ cũng sẽ không tới Mê Vụ Sơn Cốc vì Tỳ Bà Thảo nữa?"
 
Đè nén tâm tình trong lòng, Hạ Ngôn lại lắc đầu, Linh tông kia đi Mê Vụ Sơn Cốc cũng không phải vì Tỳ Bà Thảo, mà là vì khoáng thạch đặc thù Bích Thủy Chi Tâm!
 
-Tám vạn!
 
Một gã thương nhân phông mang trợn má lớn tiếng rống lên.
 
Hiển nhiên, rất nhiều người đã tranh giành đến đỏ mặt tía tai. Mà lúc này, kẻ có thực lực hùng hậu chân chính còn chưa bắt đầu rat ay.
 
Nhất là ba đại gia tộc, đều đang chờ đợi người khác ra giá trước.
 
Hạ Ngôn nhìn tình hình này, trong lòng không khỏi cười thầm.
 
-Quá đắt rồi, nếu không ta cũng muốn mua một bình.
 
Nhã Phân ở bên cạnh Hạ Ngôn khẽ than nói.
 
-Hả?
 
Hạ Ngôn sững sờ.
 
-Tiểu thư Nhã Phân cũng là Hậu Thiên đỉnh phong sao?
 
Nhã Phân cười khúc khích nói:
 
-Đương nhiên không phải, ta ngay cả ba mươi sáu đường kinh mạch cũng còn chưa đả thông, cách Hậu Thiên đỉnh phong rất xa. Thế nhưng loại dược phẩm này, nếu chuẩn bị một bình xem chừng không phải là chuyện xấu. Thật kỳ quái, trước đây ta chưa từng nghe nói đến loại dược phẩm nào có công hiệu như vậy?
 
Lúc nói, đôi mắt đẹp của Nhã Phân liên tục chuyển động nhìn Hạ Ngôn, dường như đang hoài nghi gì đó.
 
Hạ Ngôn gật đầu, trong lòng cười thầm.
 
"Lão nhân Thánh Hoàng là cường giả Linh Hoàng bốn ngàn năm trước, biết một chút phối phương độc nhất vô nhị cũng không tính là quá đáng chứ? Ha ha! Chờ ta lấy được Huyết Lăng Thảo, còn phải phối chế dược phẩm có thể xúc tiến Tụ Linh Huyệt tăng trưởng nữa!"
 
-Mười vạn!
 
Hứa công tử ngồi trong góc, lớn tiếng hô.
 
Một viên ngọc bích trên người Hứa công tử trị giá mười vạn kim tệ! Hao tốn mười vạn kim tệ mua một bình Linh Dịch, tự nhiên phải bỏ được. Hắn cũng là một người tu luyện, chỉ là hiện tại mới đả thông bảy mươi đường kinh mạch mà thôi.
 
Giá đột nhiên nâng lên đến mười vạn kim tệ, âm thanh trong hội trường lập tức nhỏ đi rất nhiều.
 
Tuy rằng trong lòng mọi người vẫn không muốn buông tha, thế nhưng không có cách nào khác. Mười vạn kim tệ, đối với đại đa số thế lực cỡ trung cỡ nhỏ mà nói, là một rào chắn không cách nào vượt qua. Dù bọn họ không cam lòng, thế nhưng cũng không còn cách nào khác, thật sự là không lấy ra được nhiều hơn kim tệ.
 
Hứa công tử đắc ý quét mắt nhìn toàn hội trường, thấy không ai tranh đoạt với mình, không khỏi thỏa mãn hừ lạnh một tiếng.
 
"Linh Dịch, nhất định phải có được!"
 
Trong lòng Hứa công tử khẽ gầm lên.
 
-Linh dịch này xác thực là thứ tốt, tuy nhiên ta mua tới cũng không có tác dụng gì, sẽ không tham dự cạnh tranh.
 
Hồng Phi khẽ cười cười nói, giống như vô tình cố ý.
 
Hồng Phi là hội trưởng Đại sảnh Dong Binh, tuy nhiên vẫn độc thân, cũng không có con nối dòng. Thực lực của lão sớm bước vào canh giới Linh sư, cho nên mua Linh Dịch này xác thật cũng không có tác dụng gì.
 
Còn Lưu Hiên, lại không thể tham dự trả giá, hắn là hội trưởng phòng đấu giá, nếu hắn tham dự trả giá cạnh tranh vật phẩm, có khả năng sẽ có người nói hắn ác ý nâng giá, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của phòng đấu giá.
 
-Mười một vạn kim tệ!
 
Hội trường im ắng hồi lâu, lúc này người tăng giá là Lý Thiên Luân, Hội trưởng Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến. Làm hội trường Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy, tài sản Lý Thiên Luân vẫn làm người ta không suy đoán ra, không ai biết hắn có bao nhiêu tài sản.
 
Hồng Phi từng nói đùa như hỏi tài sản của hắn, nhưng Lý Thiên Luân vẫn không nói rõ, chỉ nói kỳ thật mình là một người nghèo. Hắn nói như vậy, đương nhiên sẽ không ai tin.
 
Hứa công tử thấy người ngồi ở hàng ghế đầu tranh chấp với mình, không khỏi có chút yếu thế. Người có thể ngồi hàng ghế đầu, là hắn không thể trêu chọc được, tuy nhiên nếu hắn cứ buông tha như thế, có chút không cam lòng. Hắn cũng nhận thức Lý Thiên Luân, đối với Chấp sự Thánh đường thành Ngọc Thủy, Hứa công tử cũng có hiểu biết nhất định.
 
Cắn răng một cái, cuối cùng Hứa công tử vẫn ngồi xuống, dù sao bỏ qua lọ Linh Dịch này vẫn còn có ba bình Linh Dịch kia. Không mua được bình này, tiếp sau vẫn còn cơ hội.
 
Vì mua Linh Dịch đắc tội với Lý Thiên Luân, cái này có chút không đáng, hơn nữa dù hắn có tiếp trả giá, cũng không nhất định có thể cạnh tranh được với Lý Thiên Luân.
 
Hứa công tử im tiếng, những người khác trong hội trường tự nhiên càng không có ai tiếp tục tham gia trả giá.
 
-Hạ Phi Long! Vương Nhạc! Thương lượng với các ngươi một chuyện.
 
TỊch Phá Thiên đột nhiên liếc mắt, khẽ nói với hai tộc trưởng bên cạnh.
 
-À?
 
Trong lòng Hạ Phi Long khẽ động.
 
"Tịch Phá Thiên này lại muốn làm chuyên quái quỷ gì đây?"
 
Vương Nhạc tộc trưởng Vương gia lại cười ha ha, nói:
 
-Không biết Tịch tộc trưởng có gì phân phó?
 
Ánh mắt Tịch Phá Thiên lóe lên, trên mặt mang theo một tia cười âm hiểm:
 
-Linh Dịch này bị tiểu tử Lý Thiên Luân mua một bình rồi, vậy còn lại ba bình. Nếu như ba nhà chúng ta cạnh tranh nhau người chết ta sống, không bằng chúng ta làm giao dịch: mỗi người một bình thì thế nào?
 
Ánh mắt Vương Nhạc sáng lên, liền nói:
 
-Đây cũng là một ý kiến hay!
 
Hạ Phi Long trầm ngâm nói:
 
-Vậy bình Linh Dịch thứ hai, cho ai?
 
-Hắc hắc! Tịch tộc trưởng, chớ có trách ta không tín nhiệm ngươi, lấy tính cách của ngươi rất có khả năng sau khi lấy được bình Linh Dịch rồi sẽ làm chuyện xấu. chuyện như vậy, trước đây ngươi làm không ít lần rồi.
 
Hạ Phi Long hắc hắc cười nói.
 
Tịch Phá Thiên sắc mặt sầm xuống, tuy nhiên lại không phản bác. Trong tộc trưởng ba đại gia tộc trong thành Ngọc Thủy, xác thật là lão âm hiểm ti bỉ nhất, ở trong thành Ngọc Thủy này từ miệng rất nhiều bình dân đều có thể nghe được bọn họ đánh giá như vậy.
 
Vương Nhạc da mặt khẽ run lên, ánh mắt chuyển động:
 
-Không bằng thế này, trước do Hạ tộc trưởng mua bình Linh Dịch thứ hau, sau đó do Vương gia chúng tao mua bình thứ ba, về phần bình cuối cùng tự nhiên là để Tịch tộc trưởng mua rồi. thế nào?
 
-Như vậy không công bằng!
 
Tịch Phá Thiên phẫn nộ nói.
 
-Không công bằng? Hắc hắc, Tịch tộc trưởng, ngài vừa mới lấy mười tám vạn mua một gốc Huyết Lăng Thảo mà, ta cũng không tin Tịch gia ngài có bao nhiêu kim tệ cho ngài tiêu xài. Hừ, thật sự không được thì mấy nhà chũng ta bằng bản lãnh, ta không ngại mua nhiều hơn hai bình!
 
Hạ Phi Long liếc Tịch Phá Thiên, không khách khí nói.
 
Lão đối với Tịch Phá Thiên cũng không có bất cứ hảo cảm gì. Trong ba đại gia tộc, quan hệ Tịch gia cùng Hạ gia là kém nhất, cho dù là trên hội nghị Thánh đường, ý kiến cùng quan điểm của tộc trưởng hai đại gia tộc này luôn luôn trái ngược lại. Hai người có thể nói như nước với lửa. Nhất là từ sau khi Tịch Thu Thủy nhi tử của Tịch Phá Thiên bị Hạ Ngôn một kiếm chém chết, Tịch Phá Thiên càng không thời khắc nào không muốn giết sạch Hạ gia.
 
-Tịch tộc trưởng! Này…
 
Vương Nhạc nhíu nhíu mày, lắc đầu thở dài.
 
Thoạt nhìn, nếu như Tịch Phá Thiên không đồng ý, lão ta cũng sẽ tự dùng bản lĩnh.
 
-Chúc mừng, Lý Thiên Luân hội trưởng Hội trường Khiêu Chiến Cực Hạn thành Ngọc Thủy, thành công lấy mười một vạn kim tệ mua được bình Linh Dịch đầu tiên!
 
Lúc này Mạc Gia Phần tuyên bố quyền sở hữu bình Linh Dịch thứ nhất.
 
Tịch Phá Thiên mặt mũi âm trầm, trong lòng lửa giận sôi trào, lại cứ một mực không có biện pháp gì.
 
Gần đây Hạ gia thắng không ít kim tệ ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, vốn Tịch gia có ưu thế hơn, nhưng vừa nãy Tịch Phá Thiên lại hoa tốn một đống kim tệ kếch xù mua một gốc Huyết Lăng Thảo giá trị còn xa mới bằng.
 
Nếu như đánh lên, khẳng định Tịch gia sẽ không đấu lại Hạ gia. Còn Vương gia, mặc dù đang cũng thua một ít kim tệ ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, tuy nhiên tổn thất cũng không quá lớn.
 
Ánh mắt đảo vài vòng, Tịch Phá Thiên dần dần đè xuống lửa giận trong lòng.
 
"Ta lấy mười tám vạn kim tệ mua Huyết Lăng Thảo, chờ quay về chuyện lần này truyền ra chắc chắn sẽ lọt vào các trưởng lão công kích. Nếu như có thể mua được loại Linh Dịch kỳ diệu này, cũng có thể bịt miệng đám trưởng lão kia. "
 
Trong lòng Tịch Phá Thiên thầm nghĩ.
 
"Hiện tại, chỉ còn cách nhẫn nhịn một chút, chờ mua Linh Dịch tới tay, Hạ Phi Long luôn luôn làm ta, chờ ngươi có thể đắc ý bao lâu. "
 
Trong lòng chuyển đổi suy nghĩ, rốt cuộc Tịch Phá Thiên hạ quyết tâm.
 
-Tốt! Theo như lời của các ngươi, tuy nhiên mua được Linh Dịch rồi, ngàn vạn lần không được làm phiền lúc ta trả giá Linh Dịch!
 
Tịch Phá Thiên trầm giọng nói với Hạ Phi Long cùng Vương Nhạc.
 
-Ha ha! Yên tâm đi, ta cũng không đê tiện giống như ngươi vậy.
 
Hạ Phi Long cười nói.
 
Có thể không cần liều mạng liền mua được Linh Dịch, đương nhiên lão cũng vui vẻ.
 
Vương Nhạc cũng vội nói:
 
-Tịch tộc trưởng có thể yên tâm. Ta cùng với Hạ tộc trưởng mua được Linh Dịch, tuyệt đối sẽ không tranh bình Linh Dịch thứ tư.
 
Được hai người đảm bảo, sắc mặt Tịch Phá Thiên mói dần dần khôi phục bình thường, gật đầu.
 
-Mười vạn kim tệ!
 
Hạ Phi Long trực tiếp nâng giá kim tệ lên mười vạn, lão biết nếu chậm rãi kéo lên cao càng thêm không có ý nghĩa nữa. Các thế lực cùng thương nhân kia, khẳng đinh sẽ không sớm buông tha trả giá, chỉ có đặt mười vạn kim tệ, bọn họ mới lùi bước.
 
Quả nhiên, nghe được Hạ Phi Long báo ra con số mười vạn, mọi người trong hội trường liền an tĩnh lại.
 
-Hạ tộc trưởng ra giá mười vạn kim tệ, còn có người nào ra giá cao hơn không?
 
Mạc Gia Phần đứng trên đài, lặp lại lời nói một lần nữa.
 
Hứa công tử rất muốn ra giá, thế nhưng lại có chút ngập ngừng.
 
-Hạ gia cũng không phải ta có thể đắc tội được, tuy rằng Hứa gia ta không ở thành Ngọc Thủy, thế nhưng thành Ngọc Thủy gần thành Hoa Thanh, nếu như đắc tội Hạ gia, chỉ sợ sau này…
 
Hứa công tử khẽ lắc đầu buông tha trả giá.
 
Bình Linh Dịch thứ hai, Hạ Phi Long lấy mười vạn kim tệ mua thành công.
 
Đến khi bình Linh Dịch thứ ba đấu giá, Vương Nhạc tộc trưởng Vương gia cũng báo ra con số mười vạn kim tệ.
 
Tịch Phá Thiên ở bên cạnh, trong mắt hung quang chớp động, gân xanh trên cánh tay nổi cao.
 
Nhìn Hạ gia mua Linh Dịch tới tay, hận ý trong lòng lão không ngừng tăng vọt.
 
-Mười một vạn!
 
Hứa công tử rốt cuộc nhịn không được ra tay!
 
Bỏ qua hai bình Linh Dịch, nếu hắn còn không ra tay, chỉ sợ không có cơ hội nữa. Hứa công tử cũng đã nhìn ra ba đại gia tộc thành Ngọc Thủy: Vương gia, Tịch gia, Hạ gia, khẳng định đã thương lượng mỗi người một bình. Lúc này nếu lại buông tay, như vậy bình thứ tư cũng khó mà tới tay. Cho nên, Hứa công tử khẽ cắn môi hô lên mười một vạn.
 
Nghe được lại có người cạnh tranh, Vương Nhạc không khỏi ngẩng đầu nhìn xem người gọi giá, vừa nhấc mí mắt, trong lòng có chút lửa giận.
 
"Hạ gia trả giá, ngươi không mua, chờ Vương gia ta gọi giá, ngươi mới theo ta cạnh tranh! Hừ!"
 
Ý niệm trong đầu Vương Nhạc chợt xẹt qua ý nghĩ, lại trầm giọng nói:
 
-Mười hai vạn kim tệ!
 
Bình Linh Dịch thứ ba này, là hắn bắt buộc phải có.
 
Hạ gia đã mua được một bình Linh Dịch, nếu như Vương gia không mua được, hiển nhiên sẽ bất lợi lớn với Vương gia. Mà bình Linh Dịch thứ tư lão đã đáp ứng không cạnh tranh. Cho nên, bình Linh Dịch thứ ba, bất luận hao tốn bao nhiêu, Vương Nhạc cũng phải mua xuống.
 
Thấy có người cạnh tranh với Vương gia, trong lòng Tịch Phá Thiên có chút đắc ý, lão chính là hy vọng có người khác có hại. Người khác có hại, mặc dù lão không chiếm được tiện nghi, cũng sẽ rất thoải mái.
 
-Mười hai vạn một ngàn kim tệ!
 
Hứa công tử gần như cắn răng báo giá, lúc này trong lòng hắn thừa nhận áp lực lớn.
 
"ghê tởm!"
 
Vương Nhạc thầm mắng một tiếng.
 
-Mười ba vạn!
 
Vương Nhạc hét lớn, đồng thời ánh mắt hung hăng nhìn về phía Hứa công tử kia, thật giống như một lưỡi dao sắc nhọn.
 
Hạ Ngôn nhìn một màn như vậy, trong lòng không khỏi cười thầm, Hứa công tử này lại dám đối đầu với Vương gia!
 
-Mười ba vạn một ngàn!
 
Hứa công tử vẫn còn không có ý muốn buông tha.
 
Người trong hội trường, ánh mắt đều nhìn về phía hai người đang trả giá, không ít người đều bắt đầu bàn tán.
 
-Mười bốn vạn!
 
Vương Nhạc gần như không có một chút chần chờ, liền lập tức ra giá mới.
 
Hiện tại, trong ánh mắt Vương Nhạc gần như muốn phun lửa. Vương Nhạc là loại người rất khó biểu hiện ra tâm trạng bản thân, cho dù nổi giận cũng sẽ rất bình tĩnh. Thế nhưng hiên tại, lại không ức chế được.
 
Hứa công tử cảm giác được hai đạo tinh quang như muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm vào mình, toàn thân toát hết mồ hôi lạnh.
 
"Xem bộ dáng này, nếu như cuối cùng ta thật sự mua được bình Linh Dịch kia, chỉ sợ cũng không trở về thành Hoa Thanh được nữa!"
 
Hứa công tử cũng không ngốc, bắt đầu lo lắng tới an nguy của mình.
 
"Quên đi, vẫn nên buông tha thôi!"
 
Lắc đầu, Hứa công tử cũng không tiếp tục ra giá nữa.
 
Vương Nhạc khẽ thở phào, một lần nữa thu hồi ánh mắt phẫn nộ của mình.
 
Bình Linh Dịch thứ ba, Vương Nhạc tộc trưởng dùng mười bốn vạn kim tệ mua lấy.
 
Hiên tại, tới một bình Linh Dịch cuối cùng.
 
" Tịch Phá Thiên này, chắc chắn sẽ tranh giành bình cuối cùng!"
 
Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
 
"Hắc hắc! Tịch gia à Tịch gia!"
 
Trong ánh mắt hiện lên một tia giảo hoạt, Hạ Ngôn khẽ động thân thể, ngồi thẳng người một chút.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.