Lôi đài khiêu chiến hình vuông, bề rộng khoảng mười thước.
Lôi đài khiêu chiến số 1 tuy còn gần nửa canh giờ nữa mới bắt đầu, nhưng lúc này xung quanh đã tụ tập không ít người cá cược.
Hạ Ngôn ngồi bên cạnh lôi đài trên ghế dành cho người khiêu chiến, Nhã Phân đẹp đẽ dễ thương đã rời đi. Vừa rồi, có một nhân viên công tác hội trường đưa tới một bộ áo giáp phòng hộ, bất quá bị Hạ Ngôn cự tuyệt.
Bình thường người khiêu chiến lôi chủ, mặc kệ là lôi chủ, hay là người khiêu chiến, đều mặc áo giáp phòng hộ hội trường cấp. Dù sao trong lúc kịch liệt sẽ không nương tay chém giết, mặc áo giáp phòng hộ vào, như thế thì xác xuất bị thương sẽ nhỏ hơn một chút.
Ngay lúc Hạ Ngôn cự tuyệt mặc áo giáp, người cá cược vây quanh dưới, lại truyền ra từng đợt xôn xao.
"Người nầy có phải đầu nước không? Khiêu chiến lôi chủ, vậy mà không cần áo giáp phòng hộ? Ta xem, hắn tám phần sẽ bị Thái Sơn đánh chết!"
"Thoạt nhìn hắn thật ra rất ổn trọng, nếu khiêu chiến lôi chủ bình thường, ta còn có thể đặt trên người hắn một chút. Bất quá, hắn khiêu chiến lôi chủ chính là Thái Sơn. "
"Hừ, ta xem người này nhiều nhất ba lần chuông, ba lần chuông, hắn tất sẽ nằm xuống!"
"Người này không phải là cao thủ hội trường mời đến? Chúng ta đều đặt Thái Sơn, nhưng vạn nhất nếu người kia chiến thắng? Hội trường liền kiếm được nhiều a!"
"Hẳn là không, bọn hắn nếu thật sự làm vậy, cũng sẽ không cho hắn làm như vậy, ngay cả áo giáp phòng hộ cũng không mặc!"
.
Đối với tiếng nghị luận của đám người đặt cược, Hạ Ngôn như không có nghe gì, ngay cả mắt cũng không di động nửa phần.
Bên trong một gian phòng mở rộng sáng ngời ở tầng một, Nhã Phân đang đứng ở trong, tay cầm một cái chén tinh xảo, thần thái nhàn nhã nhìn lôi đài.
Ở trong phòng này, có thể thấy rõ ràng mười lôi đài ở dưới, đây cũng là nét thiết kế độc đáo của hội trường.
"Tiểu thư, người khiêu chiến tên Linh La kia cự tuyệt mặc áo giáp phòng hộ!" Vừa rồi nhân viên công tác đưa áo giáp cho Hạ Ngôn, bây giờ hồi báo với Nhã Phân.
"Cái gì?" Nhã phân mày liễu run lên, ánh mắt chớp động, " hắn ngay cả áo giáp phòng hộ cũng không mặc? Khanh khách, thật có ý tứ, ta thật muốn nhìn hắn có bổn sự gì! Ân, ta đã biết, ngươi đi xuống đi!"
Sau khi thoáng kinh nghi, Nhã Phân liền khôi phục trạng thái bình thường, khóe miệng hiện lên một nụ cười mê người, môi đỏ mọng tươi tắn nhẹ nhàng, uống một ngụm trà thơm.
Hạ Ngôn ngồi trên ghế của người khiêu chiến, dĩ nhiên không biết Nhã Phân đang chú ý hắn, hắn thầm nghĩ khiêu chiến bắt đầu nhanh lên, thắng liên tiếp năm trận, sau đó vào khiêu chiến lôi chủ trung cấp!
Lão Thánh Hoàng muốn hắn mua dược liệu, hắn nhất định mua về sớm một chút, như vậy có thể sớm cường hóa thân thể một chút, tinh thần lực cứng cỏi, không ngừng hấp thu tinh luyện dung hợp vũ kỹ.
"Đọa đọa đọa ~ "
Trên mặt đất một trận rung động, từ dưới chân mọi người từ trên xuống dưới nhanh chóng truyền lại.
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, giật mình một cái, một thân hình thật lớn từ cửa sau đi vào. Đúng vậy, to lớn!Cửa sau cao ba thước, rộng một thước năm, nhưng người này tiến vào, vẫn làm cho người ta một loại cảm giác to lớn.
Trong áo giáp phòng hộ, mơ hồ có thể thấy được cơ bắp, mặt dữ tợn, theo cước chân run lên lắc lư.
" ngao ngao ngao"
Người cá cược phía dưới, nhìn thấy người này vào, cả đám đều hét rầm lên, cuồng nhiệt hò hét. Hiển nhiên, người vào chính là lôi chủ số 1 Thái Sơn. Thái Sơn trên lôi đài số 1 đã muốn thắng liên tiếp bốn trận, hai ngày liên tục không ai can đảm dám khiêu chiến, hắn cực kì được nhiều người đặt cược.
Thân hình thật lớn, từ cửa sau vào, vậy mà nhanh vô cùng tới vị trí chỗ ngồi lôi chủ.
Hạ Ngôn mày không khỏi nhíu một chút, Thái Sơn thân thể tuy rằng khổng lồ, nhưng một chút cũng không ngu ngốc, thật không thể coi khinh nha! Sau đó, Hạ Ngôn cười khẽ một chút.
Nhã Phân vẫn chú ý đến biến hóa của Hạ Ngôn, lúc này, nàng nhịn không được lắc đầu, bởi vì, nàng phát hiện Hạ Ngôn vào thời điểm thấy Thái Sơn, thân hình vậy mà không có gì cứng ngắc.
Người bình thường chứng kiến đối thủ như tình huống như vậy, tất nhiên thân thể sẽ có chút phản ứng, giống như người con trai thấy một người phụ nữ xinh đẹp, thân thể tất nhiên sẽ có chút biến hóa.
Nhưng, Nhã Phân có chút thất vọng rồi! Linh La này, thân thể cả một chút biến hóa cũng không có! Nàng thậm chí mắt cũng nhìn không chớp chằm chằm vào Linh La, nhưng quả thật không thấy chút biến hóa gì!
Chẳng lẽ, đầu óc có vấn đề? Nhưng mới nói chuyện với hắn, cũng không thấy tinh thần hắn không bình thường a? Trong đôi mắt đẹp mê người của Nhã Phân, hiện lên mấy phần kinh ngạc.
"Soàn soạt. " Thái Sơn ngồi ở vị trí lôi chủ, nhe răng trợn mắt nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng thỉnh thoảng co rúm, ánh mắt dị thường hung ác, giống như nhìn con mồi của mình vậy!
Vũ khí Thái Sơn sử dụng, là một cái lưu tinh chùy cực lớn, chỉ xem trọng lượng của lưu tinh chùy, đã khiến cho sợ hãi. Khó trách, hai ngày liên tiếp không ai dám khiêu chiến Thái Sơn, nếu bị lưu tinh chùy này đánh trúng, không chết thì cũng tàn tật a.
Nửa canh giờ qua, đã đến giờ, lôi đài số 1 tiếng chuông vang lên. Một nhân viên công tác, ý bảo hai người đứng lên, bắt đầu khiêu chiến.
Hạ Ngôn chậm rãi từ chỗ ngồi đứng lên, ánh mắt nhìn thẳng Thái Sơn, trong tay cầm một thanh nhuyễn kiếm.
Mà Thái Sơn, đứng dậy một cái phật, hơi thở phun ra ồ ồ, trong vòng mười thước chung quanh mọi người có thể nghe được rõ ràng.
"Tiểu tử, ngươi chuẩn bị đi chết đi!" Thái Sơn thanh âm ồ ồ, lộ ra hàm răng to tướng, phun nước miếng hung tợn hướng về phía Hạ Ngôn quát.
Hạ Ngôn lắc đầu, từ chối ý kiến.
"Khiêu chiến chính thức bắt đầu!" Nhân viên công tác hét lớn một tiếng.
Thanh âm của công tác viên còn chưa dứt, đã muốn nhấc chân nhằm về phía Hạ Ngôn.
"Ta muốn xé rách ngươi!" Thái Sơn quát to!
Tất cả người đặt cực xung quanh lôi đài số 1, đều sôi trào! Từng tiếng hô như làn sóng, không ngừng lan tràn.
"Giết hắn! Giết hắn!"
Lưu tinh chùy thật lớn, mang tiếng khóc, hung hăng táp tới trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn, giống như sợ mà cháng váng, vậy mà đứng nguyên chỗ không có dấu hiệu trốn tránh.
Lúc này, lưu tinh chùy chỉ cách mặt hắn không đến hai mươi cen ti mét!
"Ha ha, tiểu tử này, mặt nạ của hắn có thể đối kháng với lưu tinh chùy của Thái Sơn sao?"
Dưới đài có người cười trêu nói.
"Sưu ~ "
Cước bộ! cước bộ kỳ quái di động!
Ngay lúc lưu tinh chùy sắp tiếp xúc với mặt nạ, Hạ Ngôn động, hai chân chuyển động, người chuyển động theo. Thoạt nhìn có vẻ đơn giản, nhưng cước bộ quỷ dị tới cực điểm xuất hiện trong tầm măt mọi người. Đương nhiên, rất nhiều người đều chú ý đến.
Nhưng, chính mấy cước bộ đơn giản này, làm lưu tinh chùy của Thái Sơn thất bại trong giây lát!
Vẻ mặt tàn nhẫn của Thái Sơn, nháy mắt kinh ngạc, hắn thấy lưu tinh chùy của mình nháy măt sắp đập đầu tên kia như dưa hấu nát, nhưng không hiểu tại sao lại thất bại! Hắn không thấy được đối phương như thế nào tránh né nhanh được một kích mà hắn tin là trúng mục tiêu.
Bất quá, Thái Sơn cũng không phải tên đầu đường xó chợ, hắn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Sau một chùy thất bại, hắn nhanh chóng nghiêng người, chân phía bên phải di động một thước, tay phải lưu tinh chùy nhanh chóng chuyển sang tay trái, thuận thế liền hướng về bên trái thọc sườn. Vũ kỹ Thái Sơn tu luyện là "liên hoàn hồi phong chùy ", bộ vũ kỹ một khi thi triển, là một chùy tiếp một chùy, một chùy liên kết chặt chẽ với nhất chùy, công kích cũng chặt chẽ vô cùng.
Xem tiểu tử ngươi có thể ngăn mấy chùy của ta! Ta muốn đem ngươi đánh thành một đống thịt vụn! Gào khóc. mí mắt Thái Sơn cấp tốc rung động vài cái, lưu tinh chùy trong tay giống như dài ra hướng về phía Hạ Ngôn chém tới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]