Dựa vào tuổi của Sở Hành Vân thì tu vi Thối Thể Cảnh tứ trọng thiên của hắn không tính là cao, tư chất có thể nói là ở bậc trung đẳng. 
Thế nhưng ba ngày trước, tu vi của Sở Hành Vân mới chỉ là Thối Thể Cảnh nhị trọng thiên. 
Nói cách khác, Sở Hành Vân chỉ dùng ba ngày liền thăng hai cấp! 
Tốc độ tu luyện như vậy quả thực bỏ xa Sở Hải. Trước đây, Sở Hải phải tốn khoảng nửa năm mới từ Thối Thể Cảnh nhị trọng thiên đột phá tới Thối Thể Cảnh tứ trọng thiên. 
Lúc này, Sở Hải lại nghĩ tới lời hắn vừa mới nói liền có cảm giác bị người khác bạt tai, trong người nóng hừng hực, khuôn mặt không ngừng co quắp. 
Tốc độ tu luyện bằng một nửa của hắn thì không coi là là phế vật? 
Vậy theo tốc độ tu luyện của Sở Hành Vân thì bản thân hắn là đệ nhất thiên tài của Sở gia được coi là cái gì? Phế vật trong phế vật? 
Một thanh âm bén nhọn vang lên:“Tuyệt đối không thể nào!”. 
Hai mắt Sở Bình Thiên đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm Sở Hành Vân, miệng hắn lại phun ra một âm thanh lạnh lùng: “Ngươi không có quyền, không có thế, phẩm cấp của Võ Linh lại cực kỳ rác rưởi. Ngươi làm sao có thể trong hoàn cảnh như vậy mà chỉ dùng một khoảng thời gian ngắn liền tiến vào cảnh giới Thối Thể Cảnh tứ trọng thiên, nhất định có điều gian trá!” 
Mọi người đều phục hồi lại tinh thần, liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý với Sở Bình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ton/1860089/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.