Hôm nay đáng lẽ hắn phải ra đường để mua dược liệu nhưng hắn nhận ra hắn không hề có lô đỉnh cũng không có dị hỏa làm sao mà luyện đan theo phương pháp của Khưu Tà.
Buồn bực bước ra khỏi phòng gia đinh thông báo cho hắn gia chủ có việc muốn gặp hắn.
-Phụ thân, được rồi đưa ta đi gặp người.
Đi theo gia nô đi đến nghị xử đường hắn thấy Vương Khiết cùng một người đang trò chuyện vui vẻ với một người thanh niên khuôn mặt tuấn tú nhưng lộ ra vẻ bệnh tật Vương Lăng đóan chắc đây là Vương Khan.
Thấy Vương Lăng tiến đến Vương Khan nhìn hắn:
-Lăng đệ lâu rồi không gặp. Không ngờ đệ lại có thiên phú như vậy tương lai của ta phụ thuộc vào đệ rồi.
Vương Lăng cúi đầu hành lễ với Vương Khiết sau đó mới quay lại nói với Vương Khan:
-Khan huynh khiêm tốn rồi tương lai gia tộc nằm trong tay huynh là thích hợp nhất.
-Giờ ta đã là phế nhân làm sao gánh được trong trách gia tộc cơ chứ.
-Huynh nói vậy là sai rồi. Đứng đầu một gia tộc không chỉ cần thực lực mà còn cần khả năng lãnh đạo, dẫn dắt gia tộc đi theo con đường đúng. Mà đây là thứ đệ còn thiếu mong rằng sau này huynh có thể giúp đỡ cho đệ.
-Đệ đệ khiêm tốn qua rồi ta. Điều này là dĩ nhiên.
Bấy lâu này Vương Khan luôn luôn hậm hực trong lòng vị đệ đệ nhỏ tuổi hơn hắn kế thừa gia tộc giờ nghẻ lời Vương Lăng nói thiện cảm tăng lên rất nhiều. Nhìn biểu hiện vui sướng của Vương Khan, Vương Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/6972/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.