Vương Lăng nhìn Hồ Tuyết Nghi vui đùa với Bạch Bạch khiến hắn động dung không thôi. Chú ý đến ánh mắt của Vương Lăng, Hồ Tuyết Nghi càng thêm đỏ mặt. Một lúc sau Hồ Tuyết Nghi mới nói:
-Lưu ca có thể tháo mặt nạ ra được không.
Nghe Hồ Tuyết Nghi đề nghị Vương Lăng không biết vì sao không suy nghĩ nhiều mà lập tức bỏ mặt nạ xuống lộ ra một khuôn mặt tuấn tú.
Thấy được khuôn mặt của Vương Lăng, Hồ Tuyết Nghi khuôn mặt chợt đổi:
- Vương ca ca
Vương Lăng giật mình, không ngờ Hồ Tuyết Nghi lại nhận biết Vương Lăng mà nghĩ lại cũng đúng dù sao mẫu thân của Vương Lăng là Hồ Ngạn thuộc Hồ tộc. Nói đi nói lại thì Vương Lăng cũng nhỏ tuổi hơn Hồ Tuyết Nghi mà vẫn được gọi là ‘ca ca’ kể cũng lạ.
-Nghi muội muội lâu rồi không gặp
-Vương ca vậy mà đùa giỡn người ta. Hèn gì Lưu ca có thể sử dụng được ‘Mỹ Thái Quyền’.
-Vậy mà không ngờ muội tiếp xúc ta để điều tra cái này nữa à. Mà muội có gặp mẫu thân huynh không.
-Muội lên thủ đô gặp cô cô mà không gặp được ca không ngờ gặp được ở đây.
-Ừm. Huynh phải ra ngoài rèn luyện dù sao cũng sắp đến tộc hội rồi.
Vương Lăng thở dài, nhiều người thân vẫn chưa gặp mặt không biết sau này còn gặp ai. Hai người trò chuyện chủ yếu là những chuyện ngày xưa Vương Lăng chỉ cười trừ đáp trả cũng không thể làm gì mạo hiểm để bị phát hiện thân phận được.
-Giờ Vương ca định trở về gia tộc sao.
-Không huynh định đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/6962/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.