Người nhìn to khỏe nhất trong đám người ăn mặc giản dị kia liền đi ra đứng chắn trước mặt, xem ra người này được xem như là thủ lĩnh tinh thần của họ, gọi là La Phách. La Phách vẻ lo âu hiện rõ trên mặt, vẫn cố tỏa ra một cỗ uy thế mạnh bạo, không ngừng tức giận quát:
- Nếu các ngươi không cho bọn ta đường lui thì đừng trách ngọc đá cùng vỡ.
- Hừ. Các ngươi có bãn lĩnh sao.
Thiếu nữ Ngân Liên mặc trang phục tông môn hừ lạnh, vẻ mặt cao ngạo, xem đám người trước mắt chỉ cần một cái phất tay là đủ giết rồi. Cả đám người kia im lặng, dĩ nhiên biết nếu như liều mạng cũng chưa chắc kéo chết được bất kỳ ai trong đối phương, điều này bọn họ đã lãnh giáo qua. Bên cạnh thiếu nữ kia là một thanh niên tầm 25, khuôn mặt cũng được xem là tuấn tú tên Uông Kiệt, luôn đứng sau thiếu nữ kia mỉm cười, nghe lời thiếu nữ nói gã cũng liền tiếp lời:
- Bọn ta cũng không làm khó các ngươi, cho các ngươi một cơ hội, mau giao Thất Thạch Tâm Thảo rồi mỗi người tự phế đan điền rồi chặt một cánh tay, ta tự nhiên sẽ bỏ qua.
Cả đám người mặt mũi tối sầm, phế đan điền còn chặt một cánh tay thì khác gì giết bọn họ. Tức thì trong đó nhảy ra một thiếu nữ tầm 15 khuôn mặt trắng nõn, da thịt phúng phính, nhìn rất đáng yêu, nàng nhìn vị Uông công tử kia tức giận:
- Các ngươi quá đáng, ta thề sẽ kêu gia gia chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270968/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.