Cảnh vật xung quanh vừa xa lạ vừa thân quen, khung cảnh chết chóc này thật giống như lúc cùng Minh Lộ Lộ lạc vào sương cảnh. Nơi này nhìn như sa mạc hoang lộ, gò đá gồ ghề, bầu trời u tối, vô vàn những cây khô héo toàn cành khô mục, những bộ xương yêu thú đã hóa khô, đôi khi rục rịch dưới nền đất khô cằn là thứ gì đó đang di chuyển. Vương Lăng âm thầm run sợ tự hỏi:
- Đây rốt cuộc là cái địa phương đáng sợ nào.
- Hồn Tu Huyễn Cảnh, nếu muốn tăng cường độ thuần thục của hồn lực thì bắt buộc phải trải qua nơi này.
Giọng Linh Tôn nhàn nhạt đáp trả câu hỏi của hắn, với Linh tôn nơi này xem ra cũng có nhiều kỷ niệm, Vương Lăng ngạc nhiên không hiểu cái địa phương quỷ ho cò gáy này thì tu luyện được cái gì, một chút tài nguyên tu luyện cũng hiếm thấy.
Hắn không còn cách nào hơn là tự mình tiến lên phía trước, bất chợt lại nghe tiếng “Lạch.. cạch..” đâu đó, hắn ngó tây ngó đông, núp gần một tảng đá, nhìn thấy một sinh vật nhìn như chuột nhắt, lông đen thui, to lớn hơn gấp chục lần, đuôi dài chẻ đôi ngo nguẩy như một sinh vật sống riêng biệt, hai má nó phồng to như quả bóng, hàm răng nhọn hoắc đang gặm xác một con yêu thú nhìn không ra hình dạng.
Hắn nhìn một chút âm thầm cảm thấy đáng sợ, chỉ là yêu thú thôi mà còn kinh dị hơn ở phim kinh dị mỹ bên ngoài đến chục lần, quả nhiên cái huyễn cảnh này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270958/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.