Nhìn đan đơn diệu dược trước mắt Thu Lãm cũng là động lòng không thôi, cứ y nguyên là gã thích thú Tiểu U nhưng bấy giờ vật trước mắt làm hắn khó lòng kìm chế, vì những thứ này có thể khiến hắn thêm dễ dàng tiến cảnh. Đến khi đó Vương Lăng chết rồi, tiểu nữ hài kia cũng là chạy không thoát bàn tay gã, thế nhưng gã vẫn nén kích động nhìn Vương Lăng.
- Thế nếu ta thua thì thế nào.
- Ngoài cái mạng ngươi ra, thì danh ngạnh trên Địa bảng là của ta, như thế nào.
- Chuyện này...
Thu Lãm chần chờ một lát, vì nếu đem danh ngạnh này ra đặt cược thì dù sau khi xong trận này thì hắn sẽ chịu phạt diện bích 3 năm là ít, nhưng so với đống tài bảo trước mắt như vậy có là gì, mà điều này xảy ra chỉ là có khi hắn thắng mà thôi. Thu Lãm gật đầu nói:
- Không thành vấn đề.
- Như vậy thì mời sư huynh ra tay trước.
Vương Lăng nhếch môi, cũng coi như đối phương để lại thứ có ích cho hắn trước lúc chết vậy, hắn linh mẫn nhận thấy cách này dễ dàng giúp hắn tiến vào Địa bảng.
Nhìn thái độ như chắc ăn của Vương Lăng, Thu Lãm tức giận, giơ cao vuốt trảo, trên hai tay xuất hiện những đường sáng hình cong như móng vuốt dã thú. Cứ y nguyên chụp tới thân người Vương Lăng, tốc độ ra tay quá nhanh lại khiến Vương Lăng có chút ngoài ý muốn, mau lẹ thoái lui, nhưng hắn khá bất ngờ khi nhìn kỹ trước ngực y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270939/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.