Tầm sáng hôm sau Vương Lăng đi sang phòng Lãnh Thiên Tố, tâm tính tội lỗi làm hắn không dám bước vào. Trầm Hương vừa mở cửa bắt gặp bóng dáng hắn tuy là bản thân không thích hắn nhưng vẫn lễ độ nói:
- Vương công tử, mời vào. Tiểu thư đang đợi.
- Ta biết rồi.
Hắn hít đều, ngó một chút trong phòng liền bắt gặp Lãnh Thiên Tố cả người thờ thẫn ngồi ngây ngốc một chỗ, hắn liền chột dạ, xoa xoa má lay tỉnh rặn ra nụ cười:
- Lâu rồi không gặp, Tô Dịch.
- Đã lâu rồi mới nghe lại cái tên này.
Lãnh Thiên Tố có chút hoài niệm, nhìn thấy hắn không biết vì sao có vui vẻ, hạnh phúc nhưng lại khó chịu không thể nói. Vương Lăng biết nàng đang lo nghĩ cái gì, tuy là muốn thú tội bất quá nghĩ tới như vậy chỉ càng làm nàng thêm thương tâm, hắn đành ngậm ngùi hỏi vấn đề khác.
- Không biết nàng tìm ta có chuyện gì.
- Không có gì ta muốn gặp không được sao.
Lãnh Thiên Tố nở nụ cười nhạt, hắn ngay tắp lự gật đầu nói:
- Được, dĩ nhiên là được. Ta còn mong sớm gặp được nàng nữa mà.
- Thật sự ngươi nhớ ta sao.
Nàng hai mắt tròn xoe nhìn thẳng vào hắn, Vương Lăng nuốt nước bọt, miệng khô khóc:
- Nàng xinh đẹp như vậy, ta dĩ nhiên là ngày nhớ đêm mong rồi.
- Chỉ cần lời nói này của ngươi, dù là nói dối ta cũng cảm thấy mãn nguyện.
Không biết vì sao nhìn Lãnh Thiên Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270936/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.