Lúc quay về thì hắn nghe người nói Lãnh Thiên Tố sớm cùng nha hoàn rời đi, biết trước như vậy hắn cũng đành thôi, rắc rối cứ để nó đến, dù nàng không nói hắn cũng biết ai đang chủ sự ám sát mình.
Nhưng bất ngờ hắn lại nhận được lời nhắn để lại của Lãnh Thiên Tố, bên trong tín thư không ghi nhiều, ba chữ “Tịnh Hương Lâu” cũng đủ để hắn hiểu rõ. Giằng co một chút, xem thử có nên đi hay không, nhưng nghĩ tới bây giờ trời tối cô nam quả nữ một phòng có chuyện gì xảy ra ai mà biết trước, nhớ tới thân hình trắng sáng bóng loáng mảnh dẻ không xương, bộ ngực phau phau đính hai điểm hoa đào làm hắn miệng chảy gần hết nước bọt. Lại cảm thụ bờ môi mềm mại, dịu ngọt của nàng, khỏi nói hắn như chịu không nổi nhiệt liền lập tức đi tìm Lãnh Thiên Tố mặc kệ thân thể hiện đang mệt mỏi.
“Tịnh Hương Lâu” phân trải khắp nơi, phòng ốc rộng rãi khang trang, chia từ phòng chữ nhất đến bát, sang chảnh nhất vẫn là phòng chữ nhất. Với bản tính của Lãnh Thiên Tố sẽ không thế nào khác thuê phòng chữ nhất, hắn chỉ việc dò hỏi khách điểm tiểu nhị một vị cô nương mới thuê phòng chữ nhất là biết nàng ta ở nơi nào.
Bảo mật thông tin khách hàng dĩ nhiên là tốt nhưng thân là cự điểm của Dược gia, Vương Lăng thông tin dễ dàng có được.
Vương Lăng đứng thẳng trước cửa của Lãnh Thiên Tố, không khó khăn lắm mở ra cửa phòng tiến vào, đập vào mắt hắn là tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270930/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.