Nếu như nàng đã không có thiện cảm với hắn thì hắn cũng không biết phải phản biện thế nào, nàng ta đâu có giống mấy nữ nhân khác, lạnh lùng vô cảm như vậy cũng khiến hắn không còn tâm tư trêu chọc gì nữa. Không khí giữa hai người cứ giá rét như vậy, im ắng không tiếng động, Vương Lăng đành kiếm cớ mà nói:
-Vết thương của nàng không vấn đề gì chứ.
-Ta không sao.
Băng Một Tuyết bình lặng tuyệt đối, hắn cũng khó nói, nàng liếc mắt qua nhìn hắn lạnh giọng hỏi:
-Cái đó, Băng Hoàn ta đưa ngươi vẫn còn giữ chứ.
-Là vật đó à, cái đó,… ta nuốt rồi.
-Cái gì!!!
Lần đầu tiên hắn nghe nàng phản ứng khác lạ, liền không khỏi lấy làm lạ, cái viên đá đó không phải là bảo vật chứ, ta có khi còn chả nhớ là từng nuốt nó nếu nàng không nhắc. Băng Mộ Tuyết bàn tay run rẩy, nhưng vẫn kìm nén được, nàng nói:
-Vật đó làm sao có thể nuốt, ngươi nếu đã nuốt nó thì làm sao có thể sống.
-Là ta dựa vào một vị tiền bối tương trợ mới tránh khỏi cơn nguy kịch.
Thấy nàng im lặng dò xét mình, hắn có chút không tự nhiên liền giơ tay ra, xung quanh thân người dần dần tụ ra lớp khí mỏng lạnh giá.
-Nàng xem, từ sau khi nuốt nó vào ta có thể điều khiển hàn khí trong người.
-Điều này sao có thể, đây là tầng 4 của Băng Ngưng Quyết, ngươi làm sao tu luyện nhanh như vậy, thật sự là ngươi đã nuốt nó.
Lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270906/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.