Hắc y nhân thu tay lại lùi ra nhìn Tuyết Ưng nói:
-Ta rút lui, mục đích của ta giờ không còn, ta cũng không lưu luyến nữa.
-Đứng lại, ai cho ngươi đi.
Tuyết Ưng khó chịu đứng chặn lại, hắc y nhân kia cười mỉm nói tiếp.
-Cô nương không định giúp bạn hữu của mình sao.
Nghe lời hắn nói Tuyết Ưng mới nhận ra con hắc điểu kia như đói lâu năm mà há rộng mồm hút mọi thứ xung quanh nó vào mồm, dù là gạch đá hay là xác của những người vô hồn kia. Tuyết Ưng quay qua nhìn hắc y nhân cau có.
-Ngươi đi cùng tên kia cũng chả phải loại tốt đẹp gì, ai biết ngươi đang giở trò gì.
-Đừng gộp chung ta với sinh vật ghê tởm kia, ta đến đây vì mục đích của mình mà thôi.
Hắc y nhân cau mày khó chịu, Vương Lăng lấy lại tỉnh táo cùng Tiểu U chạy tới bên cạnh Tuyết Ưng nghe hắc y nhân nói, Vương Lăng đôi mắt lạnh lùng nói.
-Mau nói mục đích của ngươi, đến đây làm gì. Nếu không bọn ta không dễ dàng để ngươi rời đi.
-Nhìn tên kia sắp đến rồi mà ngươi còn chặn ta lại, có bản lĩnh sao.
-Nếu không nói thì ngọc đá cùng tan.
Giọng hắn càng thêm lạnh lùng, hắn ôm trong tay Sở Ngọc bộ dáng đang rất khổ sở, hắc y nhân biết nếu không nói rõ thì khó mà rời đi, gã không muốn cùng hắc điểu kia đối đầu. Hắc y nhân thành thật nói:
-Cũng chả giấu ngươi làm gì, ta đến đây là vì nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270857/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.