Vương Lăng tụ hội từ trong giới chỉ hơn chục thanh kiếm, tất cả đều là phàm cấp hạ phẩm và trung phẩm cùng thanh Lôi Chu Kiếm vương cấp cực phẩm. Vương Lăng bắt đầu đọc khẩu quyết của Vạn Kiếm Quy Tông, theo đó tất cả những thanh kiếm kia bắt đầu bay lên cao, bắt đầu tỏa ra ánh sáng vàng.
Ngòn tay trỏ và giữa của hắn khép nối lại chỉ thẳng vào người Sở Thiền, những thanh kiếm kia bắt đầu phân ra thêm những ảnh kiếm khác như cuồng bão long kinh phóng tới Sở Thiền, lão tỏ vẻ khinh thường tay tạo ra một hộ khí gió lốc màu lục nhạt cản lại, những mảnh kiếm cứ như mưa rơi rớt trên đất mà để lại xung quanh mấy bờ tường những vết đổ vỡ. Vương Lăng cực nhọc công kích quay qua Tiểu U ra hiệu:
-Mau qua xem Sở Ngọc. Ngươi là U Linh Vương chắc chắn sẽ biết nàng bị thứ gì.
-Hiểu rồi.
Tiểu U gật đầu, dù rằng để mình Vương Lăng đấu với Sở Thiền là không thể nào thủ thắng nhưng hiện hắn nói vậy chắc là có cách, nàng cũng không cãi lại lập tức đi tới chỗ Sở Ngọc. Sở Thiền nghe xong cười lạnh, gió xoáy dâng lên cuốn phăng mấy mũi kiếm của Vương Lăng.
-Muốn giải phù chú, đâu có dễ vậy.
Chiêu “Vạn Kiếm Quy Tông” của Vương Lăng chỉ trong tích tắc bị Sở Thiền dùng một chưởng đánh ra hóa giải, lốc xoáy điên cuồng đi theo một đường thẳng lao tới Vương Lăng, dùng “Phi Quang Dực" Vương Lăng miễn cưỡng thoát khỏi đòn chí kích của Sở Thiền. Tiểu U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270854/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.