Cảnh tượng sau đó để hắn trố mắt ra nhìn, Liễu Tuệ không biết từ lúc nào đã ở trước mặt Bạch Lam, tay nàng phóng ra “Ngạn Thủy Mạn”, vô số đầu rắn uốn éo liên tiếp bắn tới con yêu thú để nó trong chốc lát trở thành tảng băng ngã xuống tan thành tuyết. Chính Vương Lăng cũng không ngờ nô lệ ủa hắn còn mạnh hơn hắn, thậm chí là mạnh hơn rất nhiều, Liễu Tuệ thở phào nhẹ nhõm quay qua thấy vẻ mặt thất kinh của chủ nhân nàng khiến nàng phì cười. Hắn trấn tĩnh mới xuất hiện trước mặt nàng dò hỏi:
-Rốt cuộc ngươi là ai.
-Thôi nào chủ nhân, tiểu nữ là nô lệ của ngài mà.
-Đừng giở ngốc. Giấu giếm với ta và ngươi đều không có lợi.
Thấy hắn nhăn mày Liễu Tuệ im lặng, hắn cũng không hối thúc đợi nàng tự động trả lời, dù sao nàng lợi hại với hắn có rất nhiều tiện ích, bức nàng quá dễ gây thêm rắc rối. Bạch Lam giờ lại thành la lỵ đi tới mới kéo tay áo Vương Lăng vẻ mặt nũng nịu:
-Chủ.. nhân. Đừng hỏi tỷ ấy nữa, tỷ ấy có chuyện khó nói.
Thấy vẻ mặt ngây ngô khả ái của Bạch Lam làm Vương Lăng mau chóng thất thủ đành thở dài:
-Thôi vậy. Không cần nói cũng được. Nhưng từ đây trách nhiệm bảo vệ Bạch Lam là do ngươi đảm nhận đấy.
-Chủ nhân… Tiểu nữ hiểu rồi.
Liễu Tuệ lấy lại vẻ vui vẻ sẵn sàng nghe lời, hắn cũng còn cách khác nhờ vào khế ước mà bắt ép nàng nói nhưng ép buộc một cô gái phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270765/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.