Hắn bắt gặp ngay một tên mặt mũi hung tợn đầu trọc đang dồn ép một mỹ thiếu nữ tầm 25 tuổi vào một gốc cây, mỹ thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm, đáng được gọi là một mỹ nhân. Vị mỹ nhân kia tỏ vẻ hoảng sợ nhìn kẻ trước mặt:
-Ngươi muốn làm gì. Ta la lên đấy.
-Không có ai đến cứu ngươi đâu. Ngoan ngoãn cho ta hưởng dụng đi. Hehe
-Có ai không cứu tôi với.
-Hét khàn giọng cũng không ai cứu ngươi đâu.
Vương Lăng nhìn cảnh này cười lạnh, cái này diễn kịch thật quá dở rồi, mà hắn cũng biết diễn cũng chả để dành hắn mà cho kẻ sắp đến kia. Quả nhiên một thiếu niên còn trẻ tầm 18 tuổi có chút đẹp mã, người thiếu niên này lấy ra một thanh kiếm chỉa về tên bặm trợn kia:
-Ác tặc mau dừng lại. Chỉ là một thiếu nữ yếu đuối mà ngươi cũng dám làm hại.
-Thiếu hiệp.
Lập tức thiếu nữ kia tỏ vẻ vui mừng chạy tới bên cạnh người thiếu niên khép nép, nhìn tên thiếu niên kia mau chóng đỏ mặt là biết non đời cỡ nào. Vương Lăng nhíu mày, chả biết đào đâu ra cái tên ngây ngô này nữa, còn chưa đến dung linh cảnh mà đi đòi làm anh hùng rồi. Tên đô con tỏ vẻ tức giận chỉa mũi đao về phía thiếu niên:
-Tiểu tử tránh ra. Đừng có đòi làm anh hùng.
-Làm nam nhi thì không bao giờ hiếp đáp phái yếu. Ngươi không hiểu đạo lý này sao.
-Một tên tiểu tử hỷ mũi chưa sạch mà đòi dạy ai.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270754/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.