Tên lão đại mới đảo mắt nhìn lại Vương Lăng:
-Ngươi cần gì cố chấp. Lạc tiểu thư đâu có thua kém gì nàng.
-Ngươi không hiểu. Bản thân ta lúc này mà vứt bỏ nàng thì sau này ta sẽ không thể yên tâm sống tiếp.
-Ta cả lúc này hai tên đệ của ta đã nhấm nháp hôn thê của ngươi rồi.
-Khốn nạn. Ngươi còn chờ gì không mang ta quay lại.
-Thế ngươi sẽ làm gì nào.
-Dù thế nào ta cũng sẽ chấp nhận nàng, cho dù nàng bị mất đi trong sạch ta vẫn sẽ không bao giờ bỏ rơi nàng. Nhưng trước đó ta cần giết hai tên súc sinh kia đã.
-Ta từng này tuổi mới gặp được một tên như ngươi, một nam nhân hiếm có trên đời. Được rồi.
Lão đại không do dự nữa mà đem Vương Lăng quay lại phương hướng trước đó, trong lòng Vương Lăng cầu nguyện cho nàng không gặp bất cứ điều gì. Có lẽ nàng mất đi trong sạch có thể khiến hắn khó chịu vô cùng nhưng nghĩ lại tất cả đều vì hắn nên hắn dù nàng có ra sao thì hắn vẫn tự hứa sẽ yêu thương nàng.
Cả hai quay lại thì chỉ thấy một mảng hỗn loạn, máu me còn đọng lại, có một vũng máu hóa lẫn trong đó là một ít thịt cùng xương người quanh đó có một số yêu thú. Lão đại run run bỏ Vương Lăng trên cành cây nhảy xuống đem yêu thú xung quanh giết hết nhìn vào đám tàn cốt giọng rưng rưng:
-Lục đệ, thất đệ. Sao lại như vậy, là ai đã làm việc này.
Vương Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270689/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.