Long Hiên càng thêm tò mò Vương Lăng, ánh mắt sắc bén như nhìn thấu hắn, nàng chắp tay sau lưng tỏ vẻ khó hiểu:
-Ta cảm thấy ngươi có thể che giấu linh lực của bản thân.
-Tỷ tỷ nói vậy là sao.
-Nịnh nọt vô dụng. Ta lúc đầu không cảm nhận được linh lực từ ngươi, thế mà bây giờ lại cảm giác được linh lực
ngươi dao đông tại dung linh đỉnh phong.
Vương Lăng chảy mồ hôi lạnh, hắn nhất thời sơ ý vì bộc lộ pháp lực mà quên mất nàng cũng có thể che giấu linh lực.
-Thôi. Không làm khó ngươi nữa, nếu ngươi không quay lại gặp ta thì bí mật của ngươi ai biế nó có bị lộ hay không.
-Ta hiểu rồi. Như vậy ta có việc cần làm gấp. Cáo từ.
Vương Lăng chạy nhanh ra khỏi phòng để lại Long Hiên cười to đầy hứng thú cùng vũ mị nhìn bóng lưng hắn. Trở về phòng hắn cho người đem nước cho hắn tắm rửa cùng thức ăn.
Vương Lăng trong đầu suy nghĩ đến Long Hiên cảm thấy nàng rất có sức hút cũng rất đáng sợ. Vương Lăng rùng mình ngay lập tức đuổi hình bóng nàng ra khỏi đầu.
Mấy ngày này Vương Lăng vẫn thường xuyên chữa trị cho Chu Bảo tuy có dấu hiệu khởi sắc nhưng vẫn chưa trị tận gốc cũng đủ để hắn tham gia dự tiệc. Vương Lăng định sẽ sau này đột nhập vào bữa tiệc cũng dễ dàng thoát thân.
Trong những ngày này hắn đã quen thuộc đường đi trong trấn, hắn cũng bí mật ‘xã giao’ với Long Hiên nhưng không tiến quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270678/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.