Thấy Vương Lăng quăng nguyên trái bơ vào mặt, đám người trong đó Lục Hải bực dọc đến ngay trước mắt Vương Lăng.
-Thật không ngờ ngươi lại nghèo đến nỗi phải ngồi bàn thường dân.
-Cái này ngươi nói đúng. Vì ta nghèo nên giờ mới phải nghe chó sủa bên tai.
-Ngươi bảo ai là chó.
Lục Hải giận đỏ mặt nhìn Vương Lăng, Chu Thông thì thoải mái đặt tay lên vai Lục Hải.
-Không cần quan tâm đến loại này. Chúng ta đến đây ăn không cần làm mất hứng.
-Được. Ta nể mặt Chu thiếu gia mà bỏ qua cho ngươi.
Nói rồi cả đám người được dẫn vào phòng cao cấp. Vương Lăng cười nhìn đám người, có vẻ Chu Thông qua một lần giáo huấn đã ít chủ động gây sự hơn trước. Thiếu nữ kia cười nhìn Vương Lăng chạy theo đoàn người vào phòng, Vương Lăng có cảm giác thiếu nữ này rất dễ mến.
Giả bộ tính tiền đi vê sinh hắn ẩn giấu linh lực đến sát tường nghe xem cả đám người này đang nói chuyện gì. Do vách tường được cách âm rất chắc nên Vương Lăng đành leo lên trần chui qua phòng kia nghe lén.
-Lục đại ca, tên hồi nãy là ai vậy.
Thiếu nữ dí dỏm hỏi:
-Tên đó, chỉ là một trông tiệm của Vương gia thôi mà làm bộ ra vẻ công tử ta đây.
-Ta thấy tên đó không giống một kẻ sai vặt.
Chu Thông mở miệng nói, hắn cũng tò mò về Vương Lăng còn Vương Lăng thì không ngờ danh tiếng hắn vang thì xa mà mặt thì không có thấu. Cũng đánh chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270657/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.