Hai người nhìn nhau cũng không nói câu nào. Để chữa lành bầu không khí hắn đổi đề tài:
-Ngươi tên Long Thất. Ta nghĩ đó không thích hợp với ngươi, tên thật của ngươi là gì. Nói ta nghe thử. Hụ hụ
Long Thất vuốt vuốt lưng hắn, nàng cũng không che dấu nói thẳng:
-Ta và ca ca từ nhỏ được nhận nuôi cũng khọng có tên riêng. Chỉ gọi nhau như thế
-Nếu vậy ta đặt một cái tên có được không.
-Tùy ngươi. Ta cũng không quá quan tâm.
Tuy nói vậy nhưng nội tâm nàng giay giụa sợ làm hắn buồn, đồng thời nàng cũng rất muốn một cái tên nữ tính nhưng do lớn lên trong điều kiện hà khắc nàng không thể dễ dàng biểu lộ cảm xúc.
-Nếu ngươi thích thì gọi là Tử Y Tiên nhá.
-Tử Y Tiên
Long Thất nhẩm đi nhẩm lại cái tên của mình, khắc sâu nó vào trong tâm cốt. Thấy biểu hiện vui vẻ của nàng hắn trong lòng cảm thấy ngọt ngào.
-Y Tiên. Ngươi có thể hay không gọi người làm món gì đó ăn hay không ta cảm thấy rất đói.
-Được
Thấy Vương Lăng gọi mình bằng tên mới lòng nàng rất vui ngay sau đó chạy đi kiếm tiểu nhị phân phó làm đồ ăn.
Thấy bóng dáng nàng khuất dần Vương Lăng lúc này mới ho ra một ngụm máu đỏ, rơi xuống giường nằm lết trên đất, khí tức hắn nhanh trở nên yếu ớt hơi thở nặng nề cùng cơ thể đã tê dại toàn bộ.
Hắn đã ráng nhẫn nhịn để Y Tiên có thể bỏ đi, hắn không muốn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-kiem-ma-de-ma-linh-song-tu/2270603/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.