Nhất Linh dạt đến dưới thành Kim Lăng ở trạng thái nửa chìm nửa nổi, cuối cùng được một đám thanh niên nam nữ phát hiện ra. Đám nam thanh nữ tú này đều ở độ tuổi mười bảy mười tám,áo quần thướt tha, vẻ mặt hớn hở.
Nhóm người đó gồm năm nam hai nữ, một cô nương trong bọn vừa nhìn xuống mặt sông, vội kêu lên: “Nhìn kìa, ở đó có người, có người chết đuối, mau cứu người đi!”
Cô nương ấy tên gọi là Thủy Liên Nhu, là con gái của Thủy Lục Thuận trong Lục Thuận tiêu cục của thành Kim Lăng.
Thủy Liên Nhu đoan trang, lương thiện, thường ngày nói chuyện lúc nào cũng mềm mại nhẹ nhàng, khi ấy đột nhiên hét toáng khiến cho đám bạn sợ nhảy dựng cả lên.
Những người khác cũng đều nhìn thấy, mỗi người một câu: “Đúng là có người!” “Mau xuống cứu hắn đi!” “Hắn còn sống không?” “Nước ở đây lạnh chết đi được!”.
“Nghe tôi nói này!” cô nương thứ hai vung tay lên, làm như ngọc chỉ của nữ hoàng, năm chàng trai kia vội vàng im bặt.
Cô nương này có khuôn mặt trái xoan, vòng eo thon nhỏ, làn da trắng mịn như tuyết, mắt sáng răng ngà, vẻ đẹp vừa quyến rũ vừa nhã nhặn khó diễn tả thành lời, đúng là mỹ nữ điển hình của đất Giang Nam. Cô nương ấy tên gọi là Kim Phụng Kiều, là ái nữ của Kim gia, một trong võ lâm tứ đại thế gia ở Giang Nam.
Giang Nam võ lâm tứ đại thế gia gồm Chu, Lưu, Kim, Trương. Kim gia xếp hàng thứ ba.
Kim Phú Minh, chủ nhân của Kim gia, có một trai một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-khuu-phi-long-linh-thuu-phi-long/129571/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.