Dịch: Thông Nhầm Bố Vợ
Thượng Tá nói kiểu này đã khiến đông đảo lính đánh thuê bừng tỉnh đại ngộ.
Quả thực, Sở Ca chỉ là một vô danh tiểu tốt vừa mới thức tỉnh, nếu không cũng không có tư cách tham gia "Thiên kiêu tranh bá".
Nhưng hắn gặp phải khốn cảnh giống lính đánh thuê, chẳng những không có bị trọng thương, kinh mạch hỗn loạn, tẩu hỏa nhập ma, ngược lại mặt mày tỏa sáng, sinh long hoạt hổ, còn... Càng đánh càng hăng?
Nhìn dáng vẻ hắn, đánh như thế nào đều không thể đánh chết được, nào có tí xíu dấu hiệu mới vừa chạy thoát từ trong bão linh năng?
Tất cả lính đánh thuê đều trải nghiệm qua sự đáng sợ của bão linh năng, thực sự không cách nào tưởng tượng, trong cơ thể Sở Ca đến tột cùng ẩn chứa lực lượng gì, giúp hắn một đường phách lối đến bây giờ.
"Vì cái gì?"
Thượng Tá nhìn Sở Ca, "Vì cái gì ngươi kịch chiến lâu như vậy trong bão linh năng, còn có thể bình yên vô sự, không những không nhận tí xíu tổn thương, ngược lại giống như là... Tràn đầy lực lượng?"
"Ta không biết."
Sở Ca nói, " có lẽ trời sinh thần lực đâu?"
Ầm!
Bồng nặng nề lên gối một cái, đánh Sở Ca đến nhe răng trợn mắt, nửa ngày nói không ra lời.
"Đổi một đáp án."
Thượng Tá nhàn nhạt nói, " ta tạm thời không muốn giết ngươi, lại không ngại một bắn nổ đầu gối của ngươi, để ngươi cũng thay đổi một cái chân giả."
"Ta, ta thật không biết."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-khi-buc-nhan/2510836/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.