Dịch giả: Thông Nhầm Bố Vợ
Tiếng gầm rú của lính đánh thuê bén nhọn cương châm, hung hăng đâm vào mông Sở Ca.
Hắn hận không thể biến hai chân thành hai quả tên lửa, đem năng lượng chấn kinh hết biến thành nhiên liệu bổ sung.
Luận tốc độ chạy thẳng tắp chạy có lẽ hắn nhanh hơn so với lính đánh thuê.
Mà tại lính đánh thuê đều bị trọng thương, tứ chi không trọn vẹn càng không thể so sánh.
Chỉ tiếc, nơi này là rừng rậm hoàn cảnh phức tạp.
Sở Ca chưa được huấn luyện tác chiến trong rừng rậm.
Coi như trong « Địa Cầu vô song », chủ yếu cũng tập trung ở khu thành phố, là chiến đấu trên đường phố.
Thành phố lửa cháy hừng hực với các đống đổ nát và rừng rậm âm u, rậm rạm hoàn toàn là hai thế giới khác nhau.
Sở Ca chạy hùng hục, còn chưa có chạy ra bao xa, liền bị rễ cây và cành cây sắc nhọn cào rách người, cũng lưu lại dấu máu rất rõ ràng.
Chớ nói chi là hù dọa từng bầy chim bay, lại suýt nữa rơi vào vũng lầy, chỉ sau vài phút đã bại lộ vị trí của mình.
Trong lính đánh thuê cao thủ tác chiến trong rừng rậm, thậm chí là thổ dân thuở nhỏ sinh trưởng trong rừng.
Rất nhanh, Sở Ca liền nghe thanh âm "Sột sột soạt soạt" ở trên đầu mình.
Lạnh lẽo thấu xương, từ trên trời giáng xuống.
Dưới tình thế cấp bách, hắn chỉ kịp rút ra một viên lựu đạn chấn động, nhét vào dưới đất, nhớ rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-khi-buc-nhan/2510833/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.