Dịch: Thông Nhầm Bố Vợ
Sở Ca có chút hiểu rõ Tào đại gia.
Có một vài đạo lý, là phải dùng mấy chục năm thậm chí cả một đời để chậm rãi lĩnh ngộ.
Nhưng có chút hình ảnh, lại có thể trong nháy mắt hung hăng nhập vào não hải, mãi mãi cũng không quên được.
Nói ví dụ, tiểu chiến sĩ người đầy bụi đất nhưng nụ cười lại rạng rỡ chói lọi.
Nói ví dụ, Tào đại gia lần cố ngăn trước Sở Ca, vô luận địch nhân là tu tiên giả hay là tổ chức Thiên Nhân hay là lính đánh thuê hay là bệnh tim, bóng lưng kia sừng sững như núi.
Không ai được đối xử như thế với Tào đại gia thân yêu của hắn, nếu dám hắn sẽ khiến kẻ đó phải trả giá nặng
Không ai được phép trói anh hùng như Vân Tòng Hổ cùng Quan Sơn Trọng, gây mê giống như heo rồi nhốt lại!
Sở Ca không thể trốn ở đó, hắn cảm giác máu của mình đều hóa thành hơi nước, lôi cuốn từng điểm sáng màu vàng, tựa như là đạn súng máy hạng nặng, không nhịn được muốn bắn hết ra ngoài.
Hắn nhất định phải làm cái gì đó, vô luận là phát đi tín hiệu cảnh báo, hay là kéo dài thêm dù chỉ là nửa giây thời gian, hay là xuất hiện trước mặt "Thượng Tá" cùng "Rhyia phu nhân", hung hăng xì một miếng nước bọt.
Nếu không, cả người hắn đều muốn nổ tung!
Đúng, còn có "Người hướng đạo".
Hắn đã thề, muốn đem người hướng đạo đánh cho cha mẹ cũng không nhận ra, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-khi-buc-nhan/2510820/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.