Linh khí bức người Chương 157: Oanh oanh liệt liệt làm một cuộc!
Trong lúc nhất thời, bầu không khí thân thiện đến cực điểm.
Thượng Tá cũng không còn vẻ u buồn cùng cô đơn, cười tủm tỉm giơ tay lên, làm ra tư thế cụng ly, gửi lời chào tới nhóm chiến hữu "mãnh khuyển của chiến tranh", hắn đi tới cạnh một tên da trắng to con như một con gấu trắng đang lau súng ống, hỏi: "Daniel, ngươi đã suy nghĩ xem cuộc sống lúc về hưu của mình như thế nào chưa?"
"Còn chưa nghĩ ra, bất quá ta muốn trước đến bãi biển Nam Mỹ, hảo hảo phơi nắng, hưởng thụ mấy năm."
Giọng của con Gấu trắng này phảng phất như cả ngày say khướt Gáu trắng, ồm ồm nói, " cùng Thượng Tá chạy một lượt toàn bộ thế giới, ta thích nhất nơi, nếu có thể say chết trên bờ biển đầy nắng và gió, quả thực là một kiểu chết tuyệt vời nhất!"
"Ngươi đây, Harley?"
Thượng Tá lại hỏi một người da đen vạm vỡ cả người đều mặc đồ rằn ri, tựa như gấu ngựa, hắn đang vùi đầu đọc qua một cuốn tạp chí xe máy phân khối lớn.
"Còn cần phải nói, đương nhiên là về đến cố hương, mở một cửa hàng độ xe thể thao tuyệt vời nhất, mua lại tất cả những bản siêu xe kinh điển!"
Tráng hán da đen nhe răng cười một tiếng, hàm răng trắng bóng như tuyết
"Còn Bồng ngươi có kế hoạch gì?"
Thượng Tá tiếp tục hỏi một tên nhỏ con dáng người nhỏ gầy, nhưng làn da màu đồng cổ, phảng phất cứng rắn như sắt thép, cùi chỏ cùng đầu gối của hắn, đều tỏa ra hàn ý như lưỡi đao, ngay cả bộ quân phục rằn ri đều không che giấu được.
"Ta không kịp đợi nữa rồi, muốn đem tất cả sòng bạc ở Nam Dương, đều giết không chừa mảnh giáp!"
Tên nhỏ con chính là Bồng, hắn xoa bóp nắm đấm nói.
Vừa nghe Bồng nói, lập tức một trận cười vang: " ngươi suốt ngày thua bạc, ít khoác lác đi, cẩn thận chưa đến nửa năm liền thua sạch sành sanh tất cả tiền tích cóp, còn muốn tìm chúng ta để vay tiền!"
"Hỗn đản, ai nói, ai rủa ta thua tiền?"
Bồng lập tức nhảy dựng lên, bày ra tư thế của võ sĩ Muay Thái, ánh mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm Gấu trắng "Daniel" và người da đen "Harley", không chút nào yếu thế.
"được rồi Bồng, ngồi xuống, Dainaitoudo, ngươi thì sao?"
Thượng Tá không cảm thấy kinh ngạc, vừa cười vừa quát lớn bộ hạ, lại chuyển hướng tới một người phương Đông đang tỉ mỉ mài dao găm của mình, người này nhìn qua trầm mặc ít nói, có chút hướng nội.
"Ta không biết."
Dainaitoudo nói, " có lẽ, đến lúc đó liền biết."
"Ha ha, tiểu tử này, ngươi còn tại giả vờ giả vịt?"
Gấu trắng Daniel, không chút lưu tình vạch trần, "Ngươi không phải nói muốn về quê cùng kết hôn với vị hôn thê sao, cô gái may mắn kia tên gọi là gì nhỉ, để cho ta ngẫm lại, a, Senri Keyei, là y tá của bệnh viên nhân dân Edo, ta nói không sai chứ?"
"Ngươi!"
Dainaitoudo Yuya cũng đứng lên giống như Bồng, nheo mắt lại, dao găm móc ngược ở lòng bàn tay.
Gáu trắng Daniel hú lên quái dị, trốn sau lưng người da đen Harley, vẫn còn không biết sống chết kêu la: "Đừng chối, ngươi lấy danh nghĩa của cô bé kia, mua một căn nhà xa hoa trên đường giải phóng của thành phố Edo, oa, đường giải phóng của thành phố Edo, một trăm năm trước, nơi đó đã có danh hiệu là "Đông Kinh Ginza", nồi tiếng trên toàn thế giới, ai cũng biết là tấc đất tấc vàng, xa xỉ tới cực điểm.
"Hiện tại, 80% diện tích của quần đảo Nhật Bản, đều chìm vào đáy biển, địa phương vẫn chưa bị chìm có giá nhà cao đến dọa người, ngươi vậy mà mua được một cái biệt thư nha, ai da da, Yuya. Tiểu tử ngươi lúc bình thường còn khóc than cả ngày, thật ra thì ngươi mới là phú hào ẩn hình trong chúng ta a!"
"Hỗn đản, con gấu đáng chết này, lại dám xem trộm máy vi tính của ta!"
Dainaitoudo Yuya đánh tới Daniel, lại bị người da đen Harley ngăn trở.
"Có thể, để ta xem một chút ảnh chụp của vợ sắp cưới được không, ta cam đoan sẽ giúp ngươi tẩn cho Daniel một trận." Harley cười hì hì nói.
Dainaitoudo Yuya giận sôi lên, nhưng lại không có biện pháp đối phó "Hắc Bạch Song Sát".
"Đủ rồi, mấy tên khốn kiếp này,, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng này, muốn điên như nào cũng được, hiện tại, đều dính mông đến trên ghế cho ta!" Thượng Tá lên tiếng.
Đám lính đánh thuê vẫn hung hăng trừng lẫn nhau một chút, lầu bầu trong miệng, không cam tâm tình nguyện ngồi xuống.
Đây là lần đầu tiên, lính truyền tin nhìn thấy bộ dáng vừa thô lỗ vừa điên cuồng của lính đánh thuê, rõ ràng là đồng đội kề vai chiến đấu, lúc cười đùa lại giống cừu địch không đội trời chung, thật là khiến hắn mở rộng tầm mắt.
Lúc này, lại có tin tình báo mới truyền tới từ Linh Sơn.
Khi lính truyền tin xem tin tức mới liền thất kinh, vội vàng đem tinh tình báo truyền tới máy tính của Thượng Tá.
Rất nhanh, trong laptop của Thượng Tá xuất hiện hình ảnh tổ chức Thiên Nhân tập kích Linh Sơn, toàn thành sơ tán.
Bao quát Sở Ca đột nhiên nhảy ra từ dưới đáy sân vận động, kịch chiến với hai mươi tên thiếu niên điên dại trong linh triều mãnh liệt, quang mang vạn trượng.
"Xem ra nhiệm vụ cuối cùng của chúng ta sẽ không kết thúc đơn giản như thế." Thượng Tá nói ngắn gọn.
"Ai da da, đúng là một tiểu gia hỏa xuất sắc, hắn tên gọi là gì, Sở Ca? Dám ở trong bão linh năng kịch chiến cùng địch nhân, điên cuồng giống như chúng ta." Gáu trắng Daniel gật gù đắc ý nói.
"Sau đó, cũng sẽ phải gánh chịu di chứng giống như chúng ta, càng ngày càng suy yếu, càng ngày càng trì độn, mất đi hết thảy siêu năng lực, cho đến khi không thể chiến đấu." Bồng nói.
"Hắn còn chưa đầy hai mươi tuổi, đáng tiếc." Dainaitoudo Yuya nói.
Trong xe nhất thời trầm mặc xuống, không khí ngưng trệ mà kiềm chế.
Chỉ có mưa to vẫn vô tình rơi trên thân tàu và cửa sổ, âm thanh "Lốp bốp" càng ngày càng dày đặc.
"Thượng Tá, hiện tại toàn thành sơ tán, trong vòng hai mươi bốn giờ, hơn trăm vạn người dân đều phải sơ tán đến ngoài thành, hơn nữa mưa lại lớn như vậy, nhiệm vụ cực kỳ gian khổ, ngay cả quân coi giữ nhà ga và kho thuốc biến đổi gien, cũng bị điều động một phần đến nội thành, nhiệm vụ thủ vệ, tất cả đều đè lên trên lưng chúng ta."
Sắc mặt của lính truyền tin sắc mặt tái nhợt, căng thẳng nói, " sẽ không xảy ra vấn đề gì a?"
"Yên tâm, tiểu gia hỏa, không có chuyện gì."
Thượng Tá cười cười, "Còn bao lâu, mới đến Linh Sơn?"
"Còn có năm mười cây số cuối cùng, ước chừng sau nửa giờ sẽ tới nhà ga vận chuyển." Lính truyền tin nói.
"Năm mười cây số, nửa giờ, hiểu rõ."
Thượng Tá gật đầu, hít sâu một hơi, giơ cổ tay lên, chỉnh đồng hồ chiến thuật.
Trong chớp mắt, tất cả lính đánh thuê cũng ngừng cười đùa tí tửng, đồng thời nâng cổ tay, chỉnh đồng hồ.
Lính truyền tin cùng mấy tên binh sĩ khác thuộc quân đội Địa Cầu nhìn bọn hắn mà không hiểu có chuyện gì xảy ra
"Nghe đây, tiểu gia hỏa, trên đường đi mọi người hợp tác vui vẻ như vậy, ta cũng thật cao hứng, thật ra thì chúng ta cũng rất muốn tiếp tục kề vai chiến đấu cùng các ngươi, chỉ tiếc..."
Thượng Tá lại khôi phục vẻ mặt u buồn như băng tuyết, nhàn nhạt nói, " địa phương mà chúng ta muốn đi, các ngươi mãi mãi không muốn đi."
"???? "
Lính truyền tin mở to hai mắt, còn không kịp phản ứng, Bồng đã giống như là một vòng như một bóng ma lẻn đến phía sau hắn, tiêm một mũi thuốc mê mạnh vào cổ hắn.
Sau lưng mấy tên lính còn lại, chẳng biết từ lúc nào cũng xuất hiện mấy tên lính đánh thuê.
Gáu trắng Daniel, người da đen Harley, Dainaitoudo Yuya... Đồng thời động thủ, động tác nhịp nhàng tiêm thuốc mê vào cơ thể các binh sĩ.
"Ngủ đi, tiểu gia hỏa, đây không phải lỗi của ngươi, các ngươi căn bản không phải là chiến sĩ chân chính, không thích hợp đối mặt... với cuồng phong như này."
Thượng Tá đỡ lấy người lính truyền tin, nhẹ nhàng đặt hắn trên mặt đất, lại đắp lên một cái chăn cho hắn, cuối cùng, vỗ vỗ bộ ngực của hắn.
Lính truyền tin cùng mấy tên lính còn lại đều ngủ say như như trẻ con.
Toàn bộ quá trình, không có phát ra tí xíu âm thanh nào
Hiện tại, trong xe chỉ còn lại đội đột kích Liệt Phong, mãnh khuyển của chiến tranh.
Mặc kệ thiếu cánh tay hay là chân gãy, tất cả mọi người đều đứng thẳng tắp như ngọn giáo.
Trong con mắt còn lại của Thượng Tá tách ra ánh sáng sắc bén như dao, đảo qua mỗi một tên lính đánh thuê, chậm rãi nói: " nhắc lại một lần cuối cùng, đây là một nhiệm vụ tự nguyện, chư vị vừa rồi đã mặc sức tưởng tượng qua cuộc sống về hưu tươi đẹp, chỉ cần các ngươi nguyện ý, mộng tưởng có trở thành sự thật, có thể uống rượu phơi nắng trên bờ biển, có thể mở một cửa hàng độ xe máy, lại có thể vung tiền như rác trong sòng bạc, có thể... Kết hôn sinh con, vượt qua cuộc sống của người bình thường, bình an hạnh phúc, sống lâu trăm tuổi.
"Cho nên, xin các ngươi lại một lần nữa nghiêm túc suy nghĩ rõ ràng, phải chăng muốn từ bỏ hết thảy, đạp vào một hành trình vô cùng khốc liệt không có đường về?
"Nếu có người nguyện ý rút lui, hiện tại lùi lại một bước, còn kịp."
Không có người lùi bước, không có người dao động, thậm chí không có người nháy mắt.
Thượng Tá đưa ánh mắt về phía Dainaitoudo Yuya.
Đáy mắt Dainaitoudo Yuya thả ra ý chí kiên định, tiến lên một bước, lớn tiếng nói: "Chỉ có kẻ hèn nhát mới nghĩ đến sống lâu trăm tuổi, Thượng Tá, xin ngài tiếp tục dẫn đầu chúng ta, oanh oanh liệt liệt làm một cuộc đi!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]