Dịch giả: Thông Nhầm Bố Vợ
Khoảng cách tới Linh Sơn chỉ còn một trăm cây số.
Đường ray băng lãnh chia thế giớ làm hai phần.
Một bên là bờ biển sóng vỗ cuồn cuộn.
Một bên khác là núi non trùng điệp, đủ loại thực vật có hình thù kỳ.
Nơi này là dải đất duyên hải tại bờ đông của đại lục.
Tại Kỷ Nguyên Tai Ách, sóng thần thôn phệ thiên địa đã từng một đường đi vào sâu trong đất liền mấy trăm km, các thành phố đều biến thành vùng ngập nước, cảnh hoàng tàn khắp nơi, cho tới hôm nay đều không có hoàn toàn biến mất.
Những thành phố này chìm trong nước biển lâu dài, cho dù ba năm năm sau lại thấy ánh mặt trời, cũng không còn là địa điểm thích hợp để con người sinh tồn.
Nước bùn giàu chất dinh dưỡng, lại khiến đủ loại động thực điên cuồng sinh trưởng tại phế tích.
Có lẽ là do linh khí sớm rò rỉ trong Kỷ Nguyên Tai Ách, tốc độ sinh trưởng của động thực vật đặc biệt mạnh mẽ, không những động vật đều khôi phục dã tính trăm ngàn năm trước, không ít thực vật cũng có thể bài tiết khí tức kịch độc, gây ảo ảnh, chớ nói chi là khuẩn nấm và bào tử thiên hình vạn trạng, liên tục phóng thích ra chướng khí quỷ dị, khiến "Thành thị" và "Dã ngoại", trở thành Thiên Đường và Địa Ngục hoàn toàn khác biệt.
Trong Kỷ Nguyên Niết Bàn, nhân loại nếu không phải sinh hoạt tại thành phố lớn có mật độ dân số cao, ngày càng phát triển theo hướng tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-khi-buc-nhan/2510782/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.