Tự nhận lần nói chuyện trong thư phòng là thổ lộ tình cảm, cả hai đã hiểu rõ cảm tình của nhau, lại phát hiện nam nhân kia vẫn giống như tảng đá, một bộ quân tử chính trực, tình yêu cũng cần lễ nghĩa, điều này làm Mạc Ngữ Phi thực sinh khí – y rốt cuộc phải nhẫn cho đến bao giờ! Sẽ không bị nghẹn đến phát bệnh luôn đi!
Trầm Sở Hãn lại dẫn Mạc Ngữ Phi đi tái khám, Lãnh Tinh Hồn kiểm tra chân bị thương của Mạc Ngữ Phi, lúc này không băng bó cho Mạc Ngữ Phi nữa, “Đã lành hẳn. Thời gian tới không cần đi bộ nhiều, chân này cũng không được dùng sức quá độ. Hiện tại tản bộ có hay không vẫn được. Đừng nôn nóng, sau mấy ngày nữa, xương mắt cá chân của cậu sẽ khôi phục giống như trước.”
“Thật không?”
“Đương nhiên.”
Có thể giống như trước. Mạc Ngữ Phi cực kỳ cao hứng.
Tin tốt đến liên tiếp. Chiều hôm sau khi Trầm Sở Hãn về nhà, Mạc Ngữ Phi đang chân trần ngồi trên sofa xem TV. Thấy Trầm Sở Hãn bước vào, Mạc Ngữ Phi có chút ngoài ý muốn, Trầm Sở Hãn cư nhiên hôm nay tan sở sớm, hôm nay trời bão sao?
“Tìm được cậu ta rồi!” Trầm Sở Hãn cao hứng nói với Mạc Ngữ Phi.
Mạc Ngữ Phi xụ mặt không để ý đến.
“Dịch Thừa Phong, tìm được rồi!”
“Cái gì?” Mạc Ngữ Phi lập tức nhảy dựng lên.
“Cuối cùng cũng tìm được, cậu ta rất khoẻ.” Trầm Sở Hãn tươi cười như hoa.
Dịch Thừa Phong còn sống! Cậu ta còn sống!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-huyen-quoc-do-he-liet/2404434/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.