- Vạn Niên! Cái lọ thủy tinh đó là...
- Là máu!
Vạn Niên lười biếng nằm trên đùi Thu Thanh, trong tay vẫn cầm cái lọ trongsuốt đựng đầy thứ dung dịch màu đỏ mà Bạch Y vừa đưa cho.
Haingười thuê phòng tại một khách điếm lớn ở gần đây. Vừa rồi đi hội ngẫunhiên lại gặp được Bạch Y đi cùng một nam nhân trang phục đen, khi nàngta nhìn thấy Vạn Niên thì chỉ mỉm cười một cái rồi ném chiếc lọ này choanh.
Vạn Niên đang hơi phân vân, không biết nên sử dụng nó ngaybây giờ hay nên dùng nó vào sáng mai, khi anh lại bị biến thành hình hài của một đứa trẻ.
Đang đắn đo, một sợi chỉ vàng khẽ phất qua chóp mũi Vạn Niên, lôi kéo suy nghĩ của anh trôi qua vấn đề khác.
Lúc nãy Vạn Niên đòi Thu Thanh làm cho một chiếc túi thơm, dù không biếtlàm nhưng Thu Thanh vẫn mua nguyên liệu về tập thêu. Điều này khiến cholinh hồn ngây thơ nào đó vui vẻ suốt từ lúc đấy đến tận bây giờ, nhưngnhìn ngón tay cô bị kim đâm đến lần thứ ba, linh hồn nào đó rốt cục cũng đau lòng, từ trên đùi cô bật dậy giựt lấy cái túi hương chưa thành hình kia ném đi.
- Không cho làm nữa!
Vạn Niên nhíu mi, cầm lấy tay Thu Thanh, một ngón tay khẽ động, định dùng phép lần thứ tư, nhưng Thu Thanh lại ngăn cản:
- Bị đâm có một chút thôi! Máu còn chưa chảy ra anh đã cuống rồi! Đừngphí phạm chút pháp lực ít ỏi kia! Người ta thêu chuyên nghiệp rồi còn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-van-nam/2175953/chuong-7-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.